Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1778 - Chương 1789: Kỳ Tích Phòng Vé

Chương 1789: Kỳ tích phòng vé
 

- Không biết, lúc trước chỉ chú ý phòng vé mấy ngày đầu, sau đó không để ý, tính thời gian chắc cũng sắp dời suất chiếu rồi nhỉ?

Long Viên Viên ở phía đối diện ngạc nhiên thắc mắc, Tần Dương bâng quơ giải thích, cô hoàn toàn chịu phục.

- Được rồi, anh là phú ông thật sự, chẳng thèm quan tâm chút nào, tôi phục anh thật rồi!

Long Viên Viên cảm thán một câu, sau đó giọng điệu phấn chấn trả lời:

- Hiện nay Siêu Phàm là một bộ phim cấp bậc hiện tượng, qua lâu như vậy mà nhiệt độ vẫn kéo dài không giảm, nhiều người xem lần thứ hai, thứ ba, có người mang theo gia đình đi xem. Mấy thím nói chuyện với nhau thường sẽ hỏi rằng này, bạn đã xem bộ phim đánh nhau kia chưa?

Tần Dương nhướng mày hỏi:

- Ghê gớm vậy sao?

- Đương nhiên, anh biết phòng vé bao nhiêu không? Bảy tỷ sáu trăm triệu, hơn nữa trước mắt mỗi ngày đều năm, sáu chục triệu phòng vé!

Bảy tỷ sáu trăm triệu!

Tần Dương xoe tròn mắt, phòng vé đúng là khủng thật.

Phòng vé của tất cả điện ảnh trước kia cao nhất cũng chỉ cỡ bảy tỷ hai trăm triệu, vậy chẳng phải là Siêu Phàm bây giờ thành bộ phim có phòng vé cao nhất trong lịch sử điện ảnh Trung Quốc?

- Phòng vé đứng đầu?

Long Viên Viên khen:

- Đúng rồi, hiện tại đã là đứng đầu trong lịch sử phòng vé điện ảnh Trung Quốc, hơn nữa tính theo phòng vé hiện giờ thì tôi phỏng chừng điện ảnh dời suất chiếu còn một khoảng thời gian, sẽ thu thêm được hơn một tỷ, dư sức vượt mốc tám tỷ, có hy vọng phá con số chín tỷ.

Tần Dương trong lòng cũng có chút khiếp sợ, chín tỷ? Ôi mợ, cao dữ vậy?

Lúc trước đưa lên trình chiếu, đoán bảo thủ được năm tỷ đủ khiến mình mừng rỡ, nhưng bây giờ thành tích cuối cùng cao hơn đoán trước gần gấp đôi.

Chín tỷ thì chia tiền phòng vé sẽ gần ba tỷ sáu trăm triệu, chính mình đầu tư một trăm triệu, chia lãi một phần ba sẽ được một tỷ hai trăm triệu, Tư Đồ Hương đầu tư một trăm ba mươi triệu, chia lãi hơn một tỷ năm trăm triệu, thu tiền lời cao ngất ngưỡng.

- Sao đông người xem thế? Tôi cảm thấy phim không tệ nhưng không đến mức hot cỡ đó mới đúng.

Long Viên Viên cười nói:

- Trên mạng có rất nhiều phân tích, chẳng qua là mọi thứ hợp thời. Kỳ nghỉ hè vốn là tháng bảo hộ điện ảnh trong nước, trong khoảng thời gian này không có phim bom tấn của nước ngoài trình chiếu. Trận đấu giao hữu của các người dấy lên sóng triều người tu hành trên toàn thế giới. Anh quay phim toàn dùng công phu thật, thực lực thật, tự nhiên rất hấp dẫn người, mọi người đều muốn xem người tu hành ghê gớm cỡ nào. Cộng thêm anh đang là thần tượng toàn dân, rất nhiều người vì ủng hộ anh nên kéo cả nhà đi xem, thậm chí xem lần thứ hai, thứ ba.

- Hơn nữa bộ phim này tạo chủ đề tôn lên quân nhân Trung Quốc, đánh dẹp ma túy, yêu nước, phù hợp quan điểm trong nước, nên truyền thông nhà nước khen ngợi nhiều. Mấy ngày trước quốc tế phát sinh chút xung đột, khiến mọi người đầy ngập tình cảm yêu nước mà không có chỗ phát ra, bộ phim này đánh nhau đã ghiền, sao có thể không khiến người sôi trào máu nóng?

- Kết hợp các mặt mới có phòng vé vượt trên tất cả của Siêu Phàm, điều này không thể sao chép, dù ra phần hai Siêu Phàm cũng chưa chắc được phòng vé cao như phần một. Dù sao khi ấy sóng nhiệt người tu hành đã nguội bớt, cộng thêm một số nhân tố khác, khả năng Siêu Phàm phần hai hot là rất lớn, nhưng phòng vé rất khó vượt qua phòng vé hiện tại.

Tần Dương nghe xong giải thích của Long Viên Viên, vuốt mũi cười nói:

- Được rồi, xem ra tôi lại làm một đợt quảng cáo, giúp chính mình kiếm được nhiều tiền.

- Đúng vậy, nếu không phải bộ phim này chiếu đúng lúc, không phải do công ty của anh đầu tư, không có anh tham gia đóng phim, nó còn là bộ phim hay thì phòng vé tuyệt đối không thể bùng nổ như vậy.

Long Viên Viên tổng kết một câu, tiếp theo quay về chủ đề:

- Thu lợi đầu tư đợt này gấp một ngàn lần, anh cho anh em chúng tôi kiếm được một số lớn, cho nên muốn mời anh ăn bữa cơm thay lời cảm ơn.

Tần Dương cười nói:

- Là bạn bè thì đừng khách khí quá, lúc ấy tôi không có đủ tiền vốn, cũng cần tìm người đầu tư, nước phù sa không chảy vào ruộng người ngoài, như vậy chẳng phải tốt hơn sao?

Long Viên Viên cười nói:

- Người khác không biết, tôi thì hiểu rõ, nếu anh thật sự muốn gom đủ vốn thì chỉ cần nói một câu, một câu thôi thì chú Tiêu, Tư Đồ Hương đưa bao nhiêu mà chẳng được? Anh cố ý cho chúng tôi cùng kiếm tiền. Được rồi, tôi đã mời, anh đừng từ chối.

Tần Dương cười nói:

- Có ăn ngon thì từ chối làm gì? Được thôi, cho biết thời gian và địa điểm, tôi dọn trống dạ dày, chuẩn bị cho buổi tối ăn uống no nê.

Long Viên Viên cười báo tên khách sạn:

- Bên tôi có tôi, anh trai và một người ăn ké, anh dẫn theo bạn gái đi cùng nhé.

Tần Dương tò mò hỏi:

- Người ăn ké?

Long Viên Viên ừ một tiếng, giọng điệu chất chứa ý cười:

- Anh đến sẽ biết, nhớ dẫn theo bạn gái.

Tần Dương đồng ý, dù sao đều là bạn, đi ăn cơm mang theo Hàn Thanh Thanh cũng tốt.

Buổi tối, Tần Dương và Hàn Thanh Thanh đúng giờ đến khách sạn, bước vào phòng riêng, Tần Dương thấy ngay một người quen.

Trần Hầu.

Trần Hầu ngồi bên cạnh Long Viên Viên, cười tủm tỉm nói gì đó với Long Viên Viên, bị cô lườm liếc mà vẫn mặt dày tám chuyện.

Tần Dương hiểu ngay Long Viên Viên nói ‘người ăn ké’ là ai, khóe môi hắn cong lên.

- Đến rồi à, mau ngồi xuống nào!

Anh em Long Thất nhiệt tình đứng lên chào Tần Dương, thân thiện chào hỏi Hàn Thanh Thanh.

Tần Dương tùy ý kéo Hàn Thanh Thanh ngồi xuống, cười nói với Trần Hầu:

- Long Viên Viên nói có một người tới ăn ké, tôi còn vắt óc đoán đó là ai, không ngờ là anh. Ha ha, chạy tới Trung Hải sao không nói một tiếng?

Trần Hầu cười nói:

- Tôi đến Trung Hải làm việc, chưa làm xong công việc thì sao có thời gian rảnh chào anh.

Trần Hầu và Tần Dương rất quen thuộc, là chiến hữu sóng vai chiến đấu, tùy tiện nói giỡn. Tần Dương giả bộ hết sức giật mình:

- Ôi chao, anh mà có công việc nghiêm túc à? Không nhìn ra, tôi rất tò mò công việc đó là gì? Không lẽ là... khụ khụ.

Tần Dương không nói hết câu, liếc sang Long Viên Viên ngồi bên cạnh, ngụ ý đã rất rõ ràng.

Long Viên Viên hiểu ý cái nhìn của Tần Dương, hừ mũi:

- Không liên quan đến tôi, hôm nay cũng là hắn mặt dày mày dạn đòi đến, tôi chỉ mời hai người đến ăn cơm chứ không mời hắn.

Trần Hầu không giận chút nào, cười toe:

- Tôi là anh em của Tần Dương, dù cô không mời thì coi như tôi đi theo Tần Dương.

Long Viên Viên bó tay với da mặt dày của Trần Hầu, huống chi cô nói giỡn thôi, không phải thật sự không muốn mời hắn ta. Long Viên Viên trợn trắng mắt:

- Da mặt của anh thật dày!

Trần Hầu không chút để ý, vẻ mặt đắc chí:

- Da mặt dày, ăn no, cảm ơn khích lệ!
Bình Luận (0)
Comment