Chương 1866: Cứu chữa ngược hướng
Khi nhóm người Tần Dương ra khỏi nhà mẹ của Claude đã là giữa trưa, buổi chữa bệnh này kéo dài khoảng hai tiếng.
Shana còn đang say giấc, thần thái an tường, khóe miệng hơi cong lên, mang theo nụ cười mỉm, thoạt trông có giấc mơ đẹp.
Tuy Claude hơi lo cho mẹ, nhưng nhìn thần thái khi ngủ của mẹ và hít thở đều đều thì đoán mẹ không bị gì, được Tần Dương châm cứu và xoa bóp khiến mẹ ngủ vô cùng thoải mái, chất lượng giấc ngủ rất tốt.
Hà Thanh Phong không ra tay, toàn quá trình quan sát cách chữa trị của Tần Dương, tặc lưỡi lấy làm lạ với cách hắn thi thố Quan m châm.
Tần Dương không lo Quan m châm bị lộ ra ngoài, một là vì Hà Thanh Phong sẽ không làm chuyện như vậy, thứ hai là Quan m châm cần có tâm pháp đặc biệt phối hợp thi thố, dù học lén động tác giống y như đúc cũng vô dụng.
- Tần tiên sinh, tôi đã đặt chỗ ở nhà hàng gần đây, cùng nhau ăn bữa cơm đạm bạc đi, tôi cũng muốn hiểu biết nhiều hơn về tình hình bệnh của mẹ.
Tần Dương không nhăn nhó, sảng khoái đồng ý, dù sao hắn cũng có một số việc cần dặn dò Claude.
Đoàn người đến một nhà hàng thoạt trông không tệ ở gần đó, vào phòng riêng ngồi xuống ghế, Claude kêu món ăn. Tần Dương từ chối đề nghị uống rượu của Claude, hắn ta thay nước ngọt.
- Tần tiên sinh, tình huống hiện giờ của mẹ tôi thế nào?
Tần Dương cầm khăn lông nóng màu trắng lau mặt, vừa lau tay vừa trả lời:
- Không được tốt lắm, bởi vì còn chưa rõ ràng bệnh lý của bệnh này nên khó xác định cách chữa bệnh. Tôi thôi miên mẹ của tiên sinh, hỏi bà một số chuyện, trong trạng thái thôi miên thì bà nhớ kỹ tất cả mọi chuyện, chứng minh những ký ức này vẫn tồn tại, nhưng bị cái gì đó che đi, tạo thành đứt đoạn.
Hơi tạm dừng, Tần Dương lấy một so sánh khác:
- Tựa như ánh sáng mặt trời chiếu xuống đất, sáng sủa, nhưng bỗng có mây đen kéo tới che một phần ánh nắng, khiến ánh nắng chỉ lộ ra một góc, chỗ khác đã bị mây đen che lấp. Những tia nắng bị che lấp vẫn ở đó, chẳng qua bị mây đen che đi, khi mây tan thì ánh nắng sẽ lại chiếu xuống mặt đất, soi sáng.
Hà Thanh Phong rất có hứng thú với so sánh của Tần Dương, cướp lời hỏi:
- Vậy cậu cảm thấy mây đen này là cái gì?
Tần Dương buông xuống khăn lông, cười gượng nói:
- Không biết, đại não của con người rất thần kỳ, cho tới bây giờ vẫn chưa bị nghiên cứu thấu triệt, có lẽ bị bên ngoài kích thích, hoặc một loại bản năng phản ứng kích thích, ai biết được?
Claude có chút thất vọng, nhưng ngẫm lại những cách chữa bệnh Tần Dương đã làm với mẹ, không kiềm được hỏi:
- Vậy những bước chữa bệnh mà Tần tiên sinh vừa làm là nhằm vào cái gì?
Tần Dương giải thích rằng:
- Quần thể mắc bệnh này cơ bản là người già, hơn nữa xuất hiện trong quá trình thân thể hoặc đầu óc bắt đầu suy yếu cơ năng, càng bị suy yếu thì bệnh càng nghiêm trọng, đến bước cuối cùng là mất khả năng suy nghĩ. Cho nên tôi nghĩ rằng nếu khiến cơ năng thân thể con người trở nên càng có sức sống, có thể chống cự già cả thì có thể ngăn cản loại bệnh này tiếp tục chuyển biến xấu hay không?
- Phương pháp châm cứu cho mẹ của Claude tiên sinh là kích thích huyệt vị quan trọng của bà, xoa bóp để khơi thông kinh lạc, tất cả là để kích thích cơ năng thân thể của bà, khiến cơ năng thân thể tốt hơn, khi cơ năng thân thể trở nên càng tốt thì khả năng suy nghĩ của não cũng mạnh mẽ hơn, có lẽ bệnh của bà sẽ không chuyển biến xấu hơn.
- Phỏng chừng bà sẽ ngủ đến ba, bốn giờ chiều, tiếp theo Claude tiên sinh cần quan sát cẩn thận phản ứng của bà, nhìn xem bà có dồi dào sức sống hơn lúc trước không. Quan trọng nhất là có nháy mắt bị ký ức đứt đoạn như lúc nãy không? Tôi mới châm cứu xong, tựa như tiêm một mũi thuốc kích thích, nếu trong tình huống đó mà biểu hiện của bà vẫn giống lúc trước thì nói lên hướng chữa bệnh của tôi đã sai lầm.
Claude ánh mắt mong đợi nhìn Tần Dương:
- Nếu có chuyển biến tốt đẹp thì sao? Có phải đại biểu cho khả năng hoàn toàn chữa khỏi?
Tần Dương cười gượng lắc đầu:
- Việc này thì tôi không dám bảo chứng, cho dù biện pháp chữa bệnh này của tôi hữu dụng thì cùng lắm là kích phát ra tiềm năng thân thể của bà, dùng châm cứu và thuốc chống cự đầu óc tiếp tục già cả, chống cự bệnh này tiếp tục xấu đi, nhưng con người sinh lão bệnh tử là quy luật rự nhiên, không ai làm trái lại được. Khi châm cứu và thuốc của tôi không cách nào ngăn cản đại não của bà dần già đi thì có lẽ bệnh sẽ tái phát.
Mắt Claude vụt tắt tia sáng, nhưng vẫn mong đợi vô hạn nhìn Tần Dương:
- Nếu có hiệu quả thì tôi nên làm thế nào? Phải cố gắng thế nào để mẹ tôi giữ trạng thái tỉnh táo?
- Tôi sẽ mở một đơn thuốc cho Claude tiên sinh, cứ cho bà uống thuốc theo toa, có thể liên tục bao lâu thì phải xem trạng thái khôi phục thân thể của mẹ tiên sinh và thuốc có thể kéo dài bao lâu, tôi không nói trước được. Tất cả những gì tôi đã nói đều thành lập trên cơ sở lát chiều bà tỉnh lại, cách chữa bệnh này có hiệu quả, nếu không thì mọi thứ đều vô ích, tức là tôi hoàn toàn không có cách chữa bệnh cho bà.
Tần Dương áy náy nhìn Claude:
- Rất xin lỗi, đây là cực hạn tôi có thể làm được, tôi cố gắng hết sức rồi.
Claude không quá thất vọng, vẻ mặt cảm kích nói:
- Cảm ơn Tần tiên sinh, bất kể như thế nào, tiên sinh đã cố gắng hết sức, hơn nữa tôi hiện tại còn có kỳ vọng, xem mẹ của tôi ngủ an tường thế kia thì tôi nghĩ cách chữa bệnh của Tần tiên sinh ít nhất tốt cho thân thể của mẹ tôi.
Hà Thanh Phong vuốt râu của mình, cười nói:
- Tần Dương, ý tưởng này của cậu không tệ, nếu thật sự có hiệu quả thì có lẽ sẽ kéo dài ra nhiều liệu pháp đặc biệt.
Tần Dương hiểu ý câu nói của Hà Thanh Phong, nếu muốn hoàn toàn chữa khỏi bệnh già lú lẩn thì không thể nào rồi, nhưng kích thích sức sống có thể ngăn cản tình trạng bệnh xấu đi, thậm chí cải thiện, trên đời không thiếu người tài ba, bác sĩ bình thường có lẽ không cách nào kích phát sức sống của bệnh nhân, nhưng những bác sĩ với y thuật kỳ lạ thì có cách.
Ít nhất Hà Thanh Phong nói ra câu trên chắc chắn biết một chút biện pháp, nếu không thì hắn ta cũng sẽ không nói câu khẳng định như vậy.
Tần Dương cười nói:
- Mặc kệ nói như thế nào, tóm lại quan sát đã. Thật ra hôm qua con có trò chuyện với vu y nổi tiếng Philippines là Palio, con có một số ý tưởng, với thứ vô hình như ký ức, về những bệnh tật bị biến chứng có khi nào thuộc về một loại năng lực tinh thần hay không, có thể sử dụng liệu pháp năng lực tinh thần của vu y chữa bệnh được không?
Bàn tay vuốt râu của Hà Thanh Phong tạm dừng lại, nhíu mày, nhỏ giọng nói:
- Bệnh tật năng lực tinh thần? Nếu vậy thì hình như hơi thú vị.
Tần Dương cười nói:
- Đây chỉ là suy luận của con, đợi buổi chiều lại gặp Palio, con sẽ thảo luận với ông ta.