Chương 1873: Lưỡi dao năng lực tinh thần
- Vậy ý của sư công là con không nên so tài với hắn?
Tần Dương nghe Miêu Kiếm Cung giải thích, trong lòng cũng có chút giật mình. Fuwa Ogawa này thật là không đơn giản, không ngờ được sư công đánh giá cao như vậy. Phải biết rằng sư công tung hoành cả đời, tầm mắt rất cao, Fuwa Ogawa lọt vào mắt sư công chứng minh gã thật sự lợi hại.
Miêu Kiếm Cung trầm mặc vài giây, trầm giọng nói:
- Thiên phú của con không thấp hơn hắn, thậm chí cao hơn rất nhiều, nhưng khuyết điểm của con nằm ở chỗ thời gian tu hành đồng thuật ngắn ngủi, nếu cho con thêm vài năm, với tiến độ hiện tại thì ta cảm thấy con chắc chắn có thể vào tầng thứ năm, còn bây giờ . . . con và hắn đánh nhau, hy vọng thắng lợi rất nhỏ.
Tần Dương có chút do dự:
- Nhưng con đã đồng ý khiêu chiến của hắn, nếu đột nhiên né không đánh thì mất mặt, hơn nữa trước đó ồn ào ít chuyện, sợ rằng sẽ bị người dựa thế tung tin ô miệt Ẩn Môn chúng ta.
Giọng nói của Miêu Kiếm Cung chất chứa bất đắc dĩ:
- Nếu vậy thì con hãy đấu với hắn đi, tuy cảnh giới của con không cao bằng hắn nhưng năng lực tinh thần của con rất cao, về cảnh giới hắn có ưu thế áp đảo con, nhưng năng lực tinh thần của con đủ cao, dù khó thắng nhưng nếu con chỉ lo phòng thủ thì chắc hắn không thể làm gì được con.
Tần Dương mắt sáng ngời:
- Vâng! Chúng con chủ yếu so y thuật, nhưng con phỏng chừng tên này hơn phân nửa sẽ dùng năng lực tinh thần đánh lén con, sư công, con phải làm sao phòng bị năng lực công kích tinh thần của hắn?
Miêu Kiếm Cung cười nói:
- Chút tối ta gửi hai bí quyết cho con, một cái tấn công một cái phòng thủ, còn có một vài tâm đắc về tầng thứ năm Huyễn Giới, con xem trước, không cần cố ý học nó, dù sao thứ mỗi người hiểu được khác nhau.
Tần Dương trợn to mắt, vui vẻ hỏi:
- Sư công đã đột phá tầng thứ năm?
Miêu Kiếm Cung cười to bảo:
- Thằng nhóc như con mới học có một lúc đã đột phá tầng thứ bốn, nếu sư công của con còn ở lại tầng thứ bốn thì chẳng phải là sẽ bị người cười chê?
Tần Dương rất là vui mừng hỏi:
- Sư công đột phá từ khi nào? Lúc trước không nghe sư công nói.
Giọng của Miêu Kiếm Cung có chút đắc ý:
- Sau khi đột phá Chí Tôn thì cảm giác hoàn toàn khác với trước kia, có một số thứ lúc trước không hiểu, không cách nào hiểu thấu thoáng chốc nước chảy thành sông, tự nhiên một đường đột phá liên tục.
Miêu Kiếm Cung dạy đồng thuật cho Tần Dương, tuy thiên phú tu hành đồng thuật của hắn khiến Miêu Kiếm Cung rất tán thưởng, vui mừng vì đồng thuật của mình có truyền nhân tốt, nhưng làm thầy của người có thiên phú như vậy cũng là một việc khiến người rất chán nản, bởi vì bạn sẽ phát hiện không có chút cảm giác thành tựu, tràn ngập cảm giác thất bại.
Miêu Kiếm Cung tu hành đồng thuật hai mươi năm mới đến tầng thứ bốn Hắc Động, vẫn luôn kẹt lại ở cảnh giới này, không cách nào đột phá tiếp, nhưng đồ tôn, cũng là truyền nhân đồng thuật của hắn ta chỉ mất hai năm đã đến cảnh giới tầng thứ bốn, điều này khiến trong lòng Miêu Kiếm Cung cảm giác là lạ.
Hiện giờ Miêu Kiếm Cung đột phá cảnh giới tầng thứ năm Huyễn Giới, một lần nữa đè đầu đồ tôn của mình, sao có thể không thấy vui vẻ?
Tuy biết rõ về sau Tần Dương chắc chắn có thể đuổi kịp và vượt qua mình, nhưng ít nhất hiện tại có thể lên mặt một chút, làm sư phụ phải giỏi hơn đồ đệ mới được, cho dù trò sẽ giỏi hơn thầy cũng phải qua một thời gian đã, mới dạy đã bị đồ đệ vượt mặt thì còn gì là sĩ diện của sư phụ?
- Chúc mừng sư công, đây thật là một tin tức tốt, đạt đến cảnh giới tầng thứ năm thì sức chiến đấu của sư công sẽ tăng vọt một mảng, về sau đồ tôn bị ăn hiếp là có thể ôm chân sư công rồi, đến lúc đó sư công nhớ chống lưng cho đồ tôn!
Miêu Kiếm Cung lâng lâng nghe Tần Dương nịnh hót, tâm tình vui vẻ cười to bảo:
- Chờ đó, ta sẽ đưa cho con. Nhưng ta phải cảnh cáo con một điều, năng lực tinh thần của con tuy cao nhưng cảnh giới là điểm yếu không thể xóa bỏ, con tốt nhất là yên phận phòng thủ, làm đối phương không thể lấn lướt là được rồi, nếu con lỗ mãng tiến công thì có lẽ sẽ xuất hiện sơ hở, tâm thần bất ổn sẽ bị đối phương thừa dịp lẻn vào. Đấu bằng năng lực tinh thần không khác với đấu thực tế là bao.
- Vâng thưa sư công, con sẽ cẩn thận!
Miêu Kiếm Cung rất nhanh gửi qua thứ hắn ta đã nói, Tần Dương xem thật kỹ, lòng thầm mừng.
Miêu Kiếm Cung gửi cho hai loại pháp môn vận dụng năng lực tinh thần, một loại là phương thức công kích, tụ tập năng lực tinh thần hóa thành lưỡi dao vô hình đâm vào mắt của đối phương hay còn gọi là cửa sổ tâm hồn, nhưng cũng có nghĩa là nếu đối phương là một người mù, vậy bạn có thao tác cỡ nào cũng chỉ là đá lông nheo cho người mù xem, vô dụng.
Chiêu này gọi là lưỡi dao năng lực tinh thần, Tần Dương từng dùng trong phút sống chết, nhưng cách dùng không đúng, uy lực tự nhiên cũng nhỏ rất nhiều, đây là một loại kỹ xảo của năng lực công kích tinh thần, không phức tạp, hắn phỏng chừng chỉ cần luyện tập một đêm là nắm giữ được.
Trừ chiêu lưỡi dao năng lực tinh thần ra còn một chiêu kỹ xảo phòng ngự gọi là thuật không linh, khiến đầu óc của mình trống trải, thanh minh, nếu giải thích bằng phương pháp khoa học thì đó là giảm bớt đại não hoạt động, hạ thấp hoạt động của sóng điện não, vậy thì năng lực công kích tinh thần của đối phương như đấm vào bông gòn, không tìm thấy điểm gắng sức, do đó đạt đến trạng thái phòng thủ.
Theo lời của Miêu Kiếm Cung thì thuật không linh đến từ hai nhà Phật, Đạo, bọn họ đều có pháp môn tĩnh tâm, khiến chính mình không chịu bên ngoài quấy nhiễu, khiến thể xác và tinh thần thanh linh, không dao động lòng trần, đại khái có tư thế đồ sộ bất động của Bất Động Minh Vương.
Trừ một công một thủ ra còn có một số hiểu biết tâm đắc của Miêu Kiếm Cung, Tần Dương đọc kỹ, dường như có hiểu ra, lại dường như không được gì. Nhớ lại lời dặn của Miêu Kiếm Cung, Tần Dương không tốn nhiều tinh lực suy nghĩ và phỏng đoán, hắn nhớ những nội dung này vào đầu, có lẽ khi đổi thời gian địa điểm tình cảnh khác thì hắn sẽ hiểu được.
Buổi tối, Tần Dương nghe xong tọa đàm mình cảm thấy hứng thú rồi trở về phòng trong khách sạn, chuyên tâm tu hành hai chiêu một công một thủ.
Cùng lúc đó, trong biệt thự của Palio, Augustus lạnh lùng nhìn chằm chằm Palio mới vừa vào cửa, ánh mắt có chút bất thiện.
- Palio, có phải cần ta nhắc cho anh nhớ đã trôi qua hai ngày mà anh còn chưa hẹn Tần Dương đi ra?!
Trong đầu Palio âm thầm kêu khổ, nhưng chỉ có thể cẩn thận giải thích:
- Mỗi ngày Tần Dương đều nghe giảng, ngay cả buổi tối cũng không thả lỏng, tôi thật sự không tìm thấy cơ hội thích hợp hẹn cậu ta ra ngoài!
Augustus lạnh lùng nói:
- Không có cơ hội, đây là câu trả lời của anh dành cho ta?
Palio vội phân bua:
- Không phải, tôi suy nghĩ kỹ rồi, mấy ngày này tôi làm thân với hắn, hôm nay có hai người khiêu chiến với hắn, khi hội giao lưu kết thúc hắn sẽ ở lại, trước khi bọn họ khiêu chiến, tôi sẽ lấy cớ chỉ phương pháp tăng lên năng lực tinh thần để hắn đối kháng lại Fuwa Ogawa người Nhật kia, khi đó chắc chắn hắn sẽ đến.