Chương 1896: Tiêu thụ kho báu
- Đi!
Tần Dương đơn giản suy nghĩ một vòng liền làm quyết định cuối cùng.
Gần đây hắn gặp được kẻ địch càng lúc càng ghê gớm, hung ác hơn, mặc dù do chênh lệch về tuổi tác, nhưng đánh giết thì ai cần biết anh trẻ hay già?
Augustus muốn ra tay xử lý chính mình, nguyên nhân là vì chính mình trẻ tuổi, tiềm lực vô hạn đấy thôi.
Quỷ biết Niết Bàn rốt cuộc muốn làm cái gì mà xuống tay với cả người tu hành có tiềm lực.
Tuy rằng Tần Dương cũng không trông chờ thực lực của mình tăng lên quá nhiều, nhưng nếu như có thể tăng lên tới Siêu Phàm, có lẽ vẫn không đánh lại cường giả Chí Tôn, nhưng đụng phải Siêu Phàm, Thông Thần thì còn sức đấu một trận hoặc là chạy trốn.
Trong thế giới người tu hành, chỉ có thực lực mới là thứ cho mình dựa vào.
- Quyết định rồi?
Tần Dương không chút do dự trả lời:
- Quyết định, đi trại huấn luyện Chí Tôn tu hành mấy tháng, xem như tránh đầu gió.
- Được rồi, vậy ta liên hệ cho con, về chuẩn bị đi, nói cho bạn bè người nhà của con, vào trong đó không được dùng bất cứ thứ gì liên lạc thông tin, là chân chính ngăn cách với bên ngoài.
- Vâng!
Tần Dương ngẫm nghĩ:
- Phải rồi, kho báu mà lúc trước chúng ta tìm được có giữ lại cũng không ích gì, con định tìm người bán trước một phần, dù sao gần nhất công ty phát triển gì đó đều cần tiền, con sợ lúc con đi vắng, không có tiền không xoay vòng được, ảnh hưởng phát triển.
- Có đường bán chưa?
Tần Dương cười nói:
- Có, lần trước con tìm được thanh kiếm kia thì nhân tiện tìm được vàng ròng, cũng là nhờ cô ấy giải quyết vàng giúp.
- Được rồi, con cứ sắp xếp, xử lý thế nào tùy ý của con.
Tần Dương về nhà liền gọi điện thoại cho Nessa, muốn giải quyết mớ tang vật thì phù thủy trắng có con đường riêng, hơn nữa vô cùng an toàn.
Tuy rằng Tần Dương chỉ xử lý một phần, nhưng hắn không yên tâm giao cho người khác, dù sao hắn sắp đi trại huấn luyện Chí Tôn, sẽ ngăn cách với bên ngoài.
- Nessa, tôi có một mớ kim cương và đá quý muốn bán ra, cô có đường tiêu thụ không?
Nessa nhận được điện thoại của Tần Dương thì tâm tình rất tốt:
- Có chứ, mấy vật phẩm xa xỉ như kim cương đá quý thì chỉ cần phẩm chất đủ cao là có người muốn, trên thế giới này không bao giờ thiếu người có tiền.
Tần Dương cười hỏi:
- Vậy cô có thể đến Trung Quốc một chuyến không?
Trong giọng nói của Nessa chất chứa kinh ngạc hỏi:
- Kêu tôi tự mình đến? Giá trị của đợt hàng này cao lắm sao?
Tần Dương cười nói:
- Đúng rồi, kim cương mấy chục carat, còn có đá quý đủ màu đủ loại phẩm chất rất tốt, tôi phỏng chừng ít nhất cỡ mấy trăm triệu dollar, hoặc càng nhiều, tôi nghĩ cô nên tự mình đến một chuyến. Tôi cần giao trực tiếp cho cô, bởi vì tôi sắp đi một chỗ bế quan tu hành mấy tháng, không cách nào liên hệ với cô được.
- Mấy trăm triệu dollar, thậm chí càng nhiều?
Trong giọng nói của Nessa càng lộ rõ kinh ngạc:
- Lần trước là nửa tấn vàng ròng, lần này là kim cương và đá quý, không lẽ anh tìm được kho báu nào đó rồi?
Tần Dương thản nhiên thừa nhận nói:
- Đúng vậy, một món tiền ngoài ý muốn.
Nessa khen:
- Tần, anh thật giỏi.
Tần Dương cười nói:
- Chỉ là may mắn, việc này không phải hàng ngày đều có. Như thế nào? Có thể sắp xếp công việc đi qua đây không?
- Việc của anh thì dù bận đến mấy tôi cũng sắp xếp thời gian rảnh được, huống chi là giao dịch con số lớn như vậy, tôi phải tự mình đến xử lý.
Tần Dương nhanh gọn nói:
- Tôi không có nhiều thời gian, cô cố gắng nhanh chóng lại đây, mang theo người của cô, tôi giao hàng cho cô, chuyện còn lại đều nhờ cô giải quyết.
- Được! Tôi lập tức đặt vé máy bay lại đây!
Nessa đến rất nhanh, khuya ngày hôm đó đáp xuống sân bay quốc tế Trung Hải, Tần Dương và Tư Đồ Hương đến sân bay đón cô.
Số đá quý muốn giao cho Nessa xử lý thì Tần Dương đã trước tiên cùng Tư Đồ Hương lấy ra, không phải toàn bộ trong kho báu kia mà chỉ có một phần tư. Tư Đồ Hương đếm và ghi lại sơ tất cả kim cương và đá quý.
Trong phòng khách sạn, Tần Dương xách một túi du lịch đặt ở dưới chân Nessa:
- Hàng ở bên trong.
Nessa quét mắt túi du lịch dưới chân:
- Lần đầu tiên thấy có người đựng kim cương và đá quý trong túi du lịch, bình thường nên dùng túi nhung nhỏ chứ?
Tần Dương cười nói:
- Kim cương không chiếm thể tích bao nhiêu, nhưng mớ đá quý thì hơi chiếm chỗ.
Tạm dừng một chút, Tần Dương lấy một cái hộp từ trong túi ra đưa cho Nessa:
- Trong túi là ủy thác cô bán giúp tôi, còn cái này là tặng cho cô.
Nessa mắt sáng ngời cầm lấy hộp trong tay Tần Dương, vẻ mặt mong đợi mở ra, ánh mắt thoáng chốc tràn ngập vui sướng bất ngờ.
- Ôi, to thế!
Trong hộp là từng viên kim cương lớn sáng lấp lánh dưới ánh đèn, ánh sáng đó đủ làm bất cứ người phụ nữ nào chìm trong say mê.
Nessa nhẹ nhàng lấy kim cương ra, để sát vào mắt nhìn kỹ, khiếp sợ nói:
- Một viên kim cương lớn như vậy, giá trị sợ là trên chục triệu dollar, anh cứ tặng cho tôi như vậy sao?
Tần Dương sảng khoái cười nói:
- Dù sao không phải tôi bỏ tiền ra mua, hai ta không phải người ngoài, chỉ cần cô thích là tốt rồi. Nếu cô thích mấy viên đá quý này thì cứ lấy, số còn lại cô giải quyết hết giúp tôi, sau đó giao tiền cho Hương Hương là được. Nếu trong thời gian tôi đi vắng mà có vấn đề gì thì cô trực tiếp liên hệ với Hương Hương.
Nessa không nói chuyện, bỏ kim cương vào hộp lại, tiếp theo ngồi xổm người xuống mở ra túi du lịch, thoáng chốc ánh sáng bắn ra từ đá quý đủ màu đủ sắc làm hết hồn. Nessa mở ra túi đựng kim cương, ánh mắt càng khiếp sợ:
- Các người rốt cuộc tìm được kho báu gì mà có nhiều kim cương và đá quý to như vậy? Trong lịch sử không thiếu kho báu bị lạc nhưng có nhiều kim cương và đá quý như vậy thì chắc chắn là kho báu bị lạc thời cận địa, hơn nữa quy mô nhất định không nhỏ.
Mắt của Nessa sáng long lanh:
- Nhiều kim cương và đá quý như vậy, không thể nào là nhà giàu nào đó chôn giấu, số kim cương này đều là kim cương thô, người thu thập và sở hữu chúng tuyệt đối không phải là nhà giàu bình thường, chỉ có người thắng trong chiến tranh mới có nhiều chiến lợi phẩm nhiều như vậy. Trong lịch sử chiến tranh cận đại, kho báu có nhiều kim cương và đá quý . . . không lẽ là một trong những kho báu bị lạc ở thế chiến thứ hai?
Tần Dương thầm bội phục, Nessa bằng vào số lượng và phẩm loại của mớ kim cương và đá quý này liền suy đoán ra chúng nó đến từ kho báu bị lạc ở thế chiến thứ hai, cực giỏi!
Tần Dương cười nói:
- Ha ha, cô giỏi quá, cũng gần như vậy, tóm lại là chuyện ngoài ý muốn, bị tôi nhặt của rơi.
Nessa nghe Tần Dương thừa nhận, cũng biết điều không hỏi nhiều thêm, nhưng cô thông minh đã đoán được mớ kim cương và đá quý trước mặt có lẽ không phải toàn bộ kho báu, bởi vì Tần Dương từng ủy thác cô xử lý nửa tấn vàng ròng, chắc chắn kho báu này vẫn còn một mớ nữa.
Tần Dương lấy ra kim cương và đá quý đều là loại tiện mang theo, chắc hẳn còn có rất nhiều thứ không tiện mang theo bị để lại trong kho báu, chờ lần sau Tần Dương ghé đến.