Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1902 - Chương 1913: Người Anh Em, Hãy Thưởng Thức Đi

Chương 1913: Người anh em, hãy thưởng thức đi
 

Khi Tần Dương tỉnh lại, bốn phía đều là sự yên tĩnh.

Tần Dương nhìn xung quanh, lập tức cảm thấy mụ mị. Hắn đang ở đâu đây?

Tần Dương cũng không phải đang ở trên giường mình trong phòng ký túc xá, cũng không phải trên đất tuyết lạnh giá bên ngoài, mà hắn đang nằm trong một cái bồn rửa.

Trên người của hắn không có gì cả, trần truồng, ngoại trừ đầu ở trên mặt nước, còn thân thể của hắn đều đang ngâm dưới nước.

Tần Dương cẩn thận quan sát, thứ mà hắn đang ngâm hẳn không phải là nước, mà là một loại dung dịch đặc biệt nào đó.

Tần Dương nhẹ nhàng hoạt động chân tay một lần, thế mà kinh ngạc phát hiện cơ thể hoàn toàn không có phản ứng đau nhức sau khi trải qua cường độ huấn luyện, ngược lại rất thoải mái, hơn nữa bên trong toàn bộ cơ thể ngập tràn cảm giác lực lượng bùng nổ.

Hắn hơi vận chuyển khí tức trong đan điền, nội khí liền khởi động chạy điên cuồng, tràn ngập khắp nơi, không ngờ đã hoàn toàn khôi phục. Không chỉ hoàn toàn khôi phục, Tần Dương còn nhạy bén cảm nhận được nội khí hùng hậu hơn so với ngày hôm qua một chút, mặc dù không ước lượng được cụ thể là bao nhiêu, nhưng loại cảm giác này rất rõ ràng.

Tần Dương ngồi dậy khỏi bồn rửa, phát hiện hóa ra nơi này vậy mà lại là một căn phòng rộng rãi, bên trong có đầy đủ máy móc thiết bị, mà loại bồn rửa giống như cái hắn đang ngâm mình này có vô số, cái này nối tiếp cái kia, chí ít có tới hàng trăm cái.

Đây là đâu?

Tần Dương liếc nhìn căn phòng này, xác định bản thân không ở trong bất cứ một tòa nhà nào trong căn cứ doanh trại huấn luyện.

Khi Tần Dương còn đang nghi hoặc, thì một cái loa nhỏ bên cạnh bồn rửa bỗng nhiên truyền ra giọng nói.

- 502, mặc quần áo của cậu, rời đi theo dấu chỉ dẫn trên mặt đất!

Tần Dương nghe thấy âm thanh này, sự thấp thỏm trong lòng lập tức tiêu bớt. Xem ra không có vấn đề gì, bản thân hắn vẫn còn đang ở trong căn cứ trại huấn luyện...

Tần Dương rời khỏi bồn rửa, lấy quần áo của mình mặc lên người, sau đó thuận theo dấu mũi tên trên mặt đất đi tới trước mặt một cánh cửa thép. Khi hắn còn chưa làm bất cứ động tác nào thì cánh cửa thép đã tự động mở ra ngay tức khắc.

Tần Dương bước ra ngoài cánh cửa thép, đằng sau cánh cửa chính là một lối đi rộng rãi, nhìn trái ngó phải một cánh cửa sổ cũng không có, điều này khiến Tần Dương đã dự đoán được, sợ rằng hắn không phải ở một trong mấy tầng lầu kia, mà là đang ở phía dưới căn cứ rồi.

- Đi theo lối đi tới thang máy lên tầng một, trở về nghỉ ngơi sớm đi, nhiệm vụ huấn luyện ngày mai của cậu sẽ không nhẹ đâu.

Giọng loa lần nữa vang lên trên hành lang, hiển nhiên mọi hành động của Tần Dương đều có người khác giám sát.

Tần Dương đi theo dấu hướng dẫn đi về phía trước liền nhìn thấy thang máy. Vào trong thang máy đi lên, Tần Dương liếc nhìn thang máy một vòng, phát hiện bản thân hiện giờ đang ở tầng -1, mà bên dưới còn tầng -2, -3, như vậy cũng xác nhận cho dự đoán của Tần Dương.

Cửa thang máy được mở ra, Tần Dương phát hiện bản thân ở trong một căn phòng mà cánh cửa phòng còn có hai tráng hán cao lớn đứng gác, hiển nhiên tầng dưới lòng đất không phải ai muốn vào là có thể vào được.

Tần Dương đi ra khỏi cửa, hai tráng hán liếc nhìn Tần Dương, ánh mắt đều có chút kỳ lạ, nhưng vẫn không nói một lời nào.

Tần Dương cũng không thèm để ý, quan sát khắp phía, phát hiện vị trí của bản thân hiện tại là một trong mấy tòa nhà căn cứ, lập tức bước nhanh trở về ký túc xá, im lặng nằm lên giường.

Chuyện ngày hôm nay là sao?

Là chế độ mỗi người đều có hay là hắn ngất đi rồi mới có được đãi ngộ như vậy?

Trong lòng Tần Dương có chút nghi hoặc, chẳng qua hắn đã nhanh chóng ném nghi ngờ đấy ra sau đầu, thu lại tinh thần, nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Tiếng chuông khiến đám người Tần Dương choàng tỉnh. Đám người Tần Dương xoay người bật dậy, nhanh chóng mặc quần áo chỉnh tề, chạy ra ngoài.

Louis nhìn Tần Dương với tinh thần vô cùng phấn chấn, tò mò hỏi:

- 502, tối qua bao lâu thì anh về vậy, chúng tôi đều không biết đấy?

Tần Dương lắc đầu:

- Tôi cũng không rõ lắm, tôi bị huấn luyện đến khi ngất đi, khi tỉnh lại đã nằm trong một cái bồn rửa...

Hai mắt Louis sáng lên:

- Được đấy, mới ngày đầu tiên đã được sử dụng bồn dung dịch rồi, xem ra cho dù anh bị huấn luyện tới mức hôn mê, nhưng Đồ Phu vẫn rất hài lòng huấn luyện anh đấy. Anh ta có phải đã nhắc tới kế hoạch huấn luyện một mình anh rồi không...

Tần Dương gật đầu:

- Đúng, anh ta nói tôi chỉ cần hoàn thành huấn luyện thêm một giờ, anh ta sẽ cho tôi thử một lần. Tôi cũng không biết bản thân đã kiên trì được bao lâu, dù sao đến cuối cùng cả người tôi đã chết đứng, đâu còn khái niệm thời gian gì nữa chứ.

Louis nhìn Tần Dương bằng ánh mắt khâm phục:

- Thời gian hẳn cũng hòm hòm rồi đi, anh ta nguyện ý cho anh ngâm trong bồn dung dịch chứ không phải trực tiếp ném anh vào trong tuyết lạnh cho anh tỉnh, rồi nhục mạ thô bạo bảo anh cút trở về phòng ngủ, như vậy đã nói rõ anh ta rất hài lòng rồi...

Louis hơi ngừng lại một chút, giọng nói cũng đè thấp xuống hai phần:

- Người anh em thật lợi hại nha, mới ngày đầu tiên huấn luyện đã có thể làm được như vậy. Anh không biết chứ ngày đầu tiên chúng tôi gia nhập huấn luyện, cường độ luyện tập cũng như bây giờ, chắc hẳn mới một nửa thì đã ngã gục hơn phân nửa rồi...

Tần Dương nhếch môi cười:

- Cường độ huấn luyện của sư phụ đối với tôi trước kia cũng rất nghiêm, nhưng có lẽ đã hơi quen rồi.

Khi đang nói chuyện, mọi người đã chạy như điên đến sân huấn luyện, xếp hàng xong xuôi. Không một ai nói thêm gì nữa, chỉ chờ huấn luyện viên ra lệnh.

Tần Dương còn có nghi vấn muốn hỏi về trung tâm dưới mặt đất kia, nhưng lúc này hiển nhiên đã không có cơ hội nữa, chỉ đành chờ tới khi cơm trưa thì hỏi thêm thôi.

Mọi người dưới mệnh lệnh của huấn luyện viên chạy điên cuồng rời khỏi căn cứ, sau đó làm một loạt mệnh lệnh huấn luyện. Sau khi cơ thể tất cả mọi người đã nóng lên, các huấn luyện viên liền dẫn mọi người trở lại căn cứ ăn sáng.

Vận động sáng sớm chỉ là hoạt động khí huyết, để cơ thể mọi người sau giấc ngủ bị lạnh cứng ngắc mới có thể giãn nở một lần nữa, sau đó mới có thể huấn luyện cường độ lớn hơn mà không đến mức bị thương.

Sau khi mọi người ăn xong, nghỉ ngơi đơn giản rồi lại tập hợp, các huấn luyện viên một lần nữa dẫn theo mấy trăm người đi ra ngoài căn cứ, chẳng qua lúc này Tần Dương đã bị Grove giữ lại một mình.

Phần đông học viên nhìn thấy một màn này, ánh mắt cùng đồng nhất một cách thần kỳ.

Không phải hâm mộ, mà là đồng cảm, giống như Tần Dương là một con dê con chờ bị làm thịt vậy.

Louis đi bên cạnh Tần Dương cũng nở nụ cười kỳ quái, khẽ nói thầm:

- Người anh em, hãy từ từ thưởng thức đi, bọn tôi chờ anh!

Bọn tôi chờ anh?

Ngày hôm qua Tần Dương đã được Grove nói nghe qua một chút, cũng hiểu được đại khái ý Louis đang nói hiện giờ, hiển nhiên không tin hắn có thể chống đỡ được huấn luyện đặc biệt của Grove, rất nhanh sẽ trở lại huấn luyện cùng mọi người. Dùng lời Grove nói chính là tiêu biến trong đám quần chúng.

Trong lòng Tần Dương cũng có phần ngưng trọng. Nơi đây có mấy trăm người tu hành, chắc hẳn có không ít người đều đã từng thử sức qua kế hoạch huấn luyện kia, nếu không bọn họ sẽ không biểu hiện bình tĩnh như vậy, chỉ có thể vì bọn họ đã biết là rất khó khăn, biết bản thân không "thưởng thức" được, cho nên mới không có vẻ đố kỵ, mà là đồng tình.

Tần Dương không hề để ý ánh mắt của mọi người. Hắn hít một hơi thật sâu, ngước tầm mắt nhìn Grove:

- Huấn luyện viên, tôi có thể hỏi một câu không?

Grove cười lạnh, tiện tay lấy một trang giấy ra, nhẹ nhàng quăng đi, tờ giấy này lập tức xoáy tròn bay tới hướng Tần Dương giống như một lưỡi dao, tay phải của Tần Dương kẹp lấy tờ giấy kia một cách chuẩn xác.

- Muốn hỏi, thì trước tiên hoàn thành huấn luyện buổi sáng đã rồi nói!
Bình Luận (0)
Comment