Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1901 - Chương 1912: Đã Từng Có Người Làm Được Rồi Sao?

Chương 1912: Đã từng có người làm được rồi sao?
 

Tần Dương đuổi theo Grove, bước chân của Grove lại bỗng nhiên nhanh hơn, Tần Dương chỉ có thể nỗ lực thi triển Bạch Câu Quá Khích, đuổi sát theo bóng dáng của Grove.

Sắc trời đã nhá nhem tối, cho nên Grove cũng không có đi quá xa, chỉ đi tới vị trí giáp doanh trại cách mấy cái đèn ly nhỏ liền ngừng lại.

Grove xoay người nhìn Tần Dương theo tới, hơi hếch đầu:

- Không phục, rất tốt! Tôi thích nhất người có cốt khí như cậu. Cái loại ánh mắt bướng bỉnh đó của các người khiến người khác rất không thoải mái, nhưng cuối cùng biểu lộ không cam tâm, không chịu phục lại khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái...

Giọng điệu Tần Dương bình tĩnh đáp lời:

- Huấn luyện viên, một mình anh kêu tôi đến đây chính vì giãi bày thú tính chà đạp tự tôn con người làm vui này của anh sao?

Sắc mặt của Grove hơi hay đổi, cười lạnh nói:

- Nếu cậu đã lựa chọn đuổi theo tới đây, như vậy thì đương nhiên đã chuẩn bị tâm lý bị chà đạp, vậy thì chúng ta bắt đầu đi thôi.

Tần Dương bỗng nhiên mở miệng:

- Đợi chút đã!

Hai mắt Grove hơi híp lại:

- Sao, lẽ nào tỏ vẻ anh hùng xong rồi liền hối hận rồi sao?

Tần Dương lắc đầu, giọng điệu vẫn bình tĩnh như trước:

- Không hối hận, tôi chỉ muốn hỏi một chút, anh bảo tôi huấn luyện như thế này liệu có từng có thước đo tham khảo nào không, hay chỉ vì muốn khiến học viên huấn luyện mệt đến mức ngã xuống, nếu như chỉ có như vậy thì thật ra cũng không có ý nghĩa gì, cho dù anh có là cường giả Thông Thần, chỉ cần lượng huấn luyện đủ lớn thì anh cũng sẽ gục xuống như vậy, không khác gì chúng tôi cả...

Grove lạnh lùng nói:

- Cậu có ý gì?

Tần Dương đối mặt với ánh mắt của Grove, bình tĩnh nói:

- Ý của tôi chính là lượng huấn luyện mà anh cho tôi thế này liệu có người có từng làm được hay chưa?

Grove lập tức hiểu được ý tứ của Tần Dương, hừ lạnh nói:

- Ý của cậu là chỉ cần có người có thể làm được, thì cậu sẽ không có bất kỳ ý kiến gì, nếu như không có ai làm được, huấn luyện chỉ vì muốn khiến học viên phải gục ngã mà gia tăng mức độ luyện tập, dù cậu có gục xuống thì cậu cũng sẽ không phục?

Tần Dương bình tĩnh gật đầu:

- Đúng, ý của tôi chính là vậy!

- Thú vị, xem ra cậu rất có tự tin với chính mình đấy nhỉ!

Trên gương mặt của Grove xuất hiện nụ cười gằn:

- Chút huấn luyện ấy hiện giờ đã tính là gì, ai cũng làm được, hôm nay luyện thêm một giờ, nếu như cậu còn có thể chịu đựng được, ngày mai tôi vạch cho cậu một kế hoạch huấn luyện riêng biệt. Cậu yên tâm, như cậu nói, kế hoạch này đã từng có người làm được, không phải kế hoạch tôi gia tăng huấn luyện chỉ để khiến người khác mệt mỏi, hơn nữa người kia cũng làm được khi còn ở cảnh giới Đại Thành, nếu như cậu có thể làm được, sau này tôi sẽ không gây khó cho cậu nữa, vả lại chỉ cần cậu hoàn thành được kế hoạch huấn luyện hàng ngày của tôi, thời gian còn lại cậu có thể tự do hoạt động.

Hai mắt Tần Dương sáng lên, ánh mắt có phần nồng nhiệt, dứt khoát đáp lời:

- Rõ!

Từ giọng điệu của Grove, hắn có thể đoán được kế hoạch huấn luyện kia chắc chắn rất tàn khốc, chắc chắn khó có thể đạt được. Nhưng Tần Dương vẫn không hề do dự mà đáp ứng.

Chỉ cần từng có người làm được, như vậy Tần Dương sẽ không sợ. Tần Dương liền coi đây là một lần thử thách, người khác cũng có thể làm được, vậy vì sao hắn không thể làm?

Grove hừ lạnh:

- Chuyện này tôi không chỉ từng nhắc tới với mình cậu, cả trại huấn luyện này, chỉ cần là người có thể làm được đều có thể hưởng cái phúc lợi đó, nhưng cả trại huấn luyện không một ai có thể làm được. Bọn họ ban đầu khi mới gia nhập doanh trại có lẽ dạt dào cảm xúc, cho bản thân là con cưng, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ biết chật vật trở về trại huấn luyện, phai mờ trong đám quần chúng... Thật ra rất nhiều tên thiên tài con cưng chó má thực tế đều như vậy cả!

Tần Dương giật mình, hóa ra là như vậy, e rằng kế hoạch huấn luyện kia cũng coi là một loại thủ đoạn kích thích người huấn luyện mà thôi.

Chỉ cần hoàn thành kế hoạch huấn luyện, thời gian còn lại tự do, như vậy trong khoảng thời gian nửa tháng cho nghỉ một ngày, trong những ngày huấn luyện bình thường buổi trưa chỉ có một tiếng đồng hồ ăn cơm, những lúc khác trước mắt đều là huấn luyện và ngủ, phúc lợi như vậy cường đại tới cỡ nào?

Chỉ là Grove xưng là Đồ Phu nếu đã đưa ra điều kiện hậu hĩnh như vậy, thì cái kế hoạch huấn luyện tương đương kia có thể nghĩ được tàn khốc đến thế nào.

Giống như ngày huấn luyện hôm nay, Tần Dương không có bất kỳ thời gian nghỉ ngơi nào, bây giờ còn cần phải huấn luyện thêm một giờ mới có tư cách thử cái kế hoạch huấn luyện kia, chiếu theo ý tứ của Đồ Phu đại khái có thể hiểu là vì đến cả cường độ huấn luyện như vậy cũng không chịu được, thì cậu đừng có nằm mơ, an tâm làm tốt huấn luyện với những người khác đi.

- Được!

Tần Dương không nhiều lời, chỉ dứt khoát đáp một chữ.

- Vậy thì bắt đầu đi, sắc trời đã tối rồi, phạm vi hoạt động cũng ít đi một chút, trước tiên vác nặng đứng lên ngồi xuống một trăm lần, hai trăm kilogram, coi như khởi động đi!

Tần Dương không nói hai lời, vác lên cột sắt huấn luyện hai trăm cân trên lưng, sau đó bắt đầu đứng lên ngồi xuống squad.

Mặc dù biết là rất khó, nhưng hắn vẫn muốn thử một lần như cũ.

Lúc này Tần Dương đã vô cùng mệt mỏi, dù sao đây cũng là ngày đầu tiên hắn gia nhập huấn luyện, đã cùng huấn luyện với những học viên đã thích ứng được hai tháng, vốn dĩ đã rất khó rồi, vậy mà còn bị Grove gia tăng thêm nhiệm vụ, như vậy mức độ khó khăn càng tăng thêm nữa.

Trước kia khi ngày đầu tiên huấn luyện bắt đầu đại đa số người tu hành nửa ngày đã không chống đỡ được, mà đây cũng đã trôi qua hai tháng rồi mới đạt tới cường độ huấn luyện hiện giờ, thế nhưng Tần Dương mới đến đã hoàn thành bảo đảm chất lượng, hơn nữa còn hoàn thành cả bài huấn luyện Grove tăng thêm.

Chỉ là như vậy đã rất hiếm rồi, mà hiện giờ còn phải một mình ở lại đây huấn luyện, như vậy đối với người khác mà nói đã là nhiệm vụ huấn luyện không thể hoàn thành ở ngay ngày đầu tiên rồi, vậy mà Tần Dương vẫn cứng rắn chống đỡ.

Điều này cũng phải kể công đến thân thể đặc biệt và kinh nghiệm, lực ý chí, sự nhẫn nại và kiên trì trước khổ cực của Tần Dương, thứ mà không phải người tu hành bình thường có thể so sánh được. Đương nhiên, yếu tố cường độ cơ thể của hắn chiếm một vị trí vô cùng to lớn.

Người luyện khí cảnh giới Đại Thành bình thường rất khó chống đỡ được sự tàn phá thể xác trực tiếp như vậy, nhưng gân cốt của hắn không phải người luyện khí bình thường có thể so sánh được. Nghiêm chỉnh mà nói, hắn đồng thời chiếm ưu thế của người luyện khí và người luyện thể, hơn nữa còn giao hòa lẫn nhau, hiệu quả càng tốt hơn.

Tần Dương không nói lời nào hoàn thành nhiệm vụ gia tăng thứ nhất của Grove, Grove cũng không cho Tần Dương có bất cứ khoảng thời gian nghỉ ngơi nào, một lần nữa giao nhiệm vụ huấn luyện thứ hai.

Thời gian dần dần trôi qua, Tần Dương có mấy lần suýt thì ngất đi, nhưng vẫn cứng rắn chống đỡ.

Hắn đã hoàn toàn chết đứng, trong đầu đã không còn khái niệm thời gian, chỉ biết không ngừng ép buộc chính mình hoàn thành lần lượt từng mục tiêu.

Rốt cục, Tần Dương không đứng vững lượt mệt mỏi và choáng váng tiếp theo, thân người nghiêng một cái, cột sắt huấn luyện trên vai trực tiếp rơi xuống mặt đất, tầm mắt cũng tối sầm, ngã nhào xuống mặt đất.

Grove thấy được Tần Dương ngất xỉu, giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ một chút, lại ngước mắt lên, ánh mắt có chút phức tạp.

Từ lúc bắt đầu huấn luyện tới hiện tại, thời gian đã qua được một tiếng bốn mươi phút...
Bình Luận (0)
Comment