Chương 1922: Đích thân trải qua
- Học viên số 502 đã thông qua huấn luyện của tôi, mặc dù hiện giờ chất lượng hoàn thành còn kém một chút, nhưng mức độ đã hoàn thành đã đạt đến một trăm phần trăm...
Ngọn núi nham thạch kiên cố phía sau doanh trại bị đào mở thành một huyệt động không tính là quá lớn bên trong thân núi, mặc dù là huyệt động trong núi, nhưng cũng kéo dây đèn điện, còn có đủ loại đồ điện và mày móc, trông qua cũng không quá xa hoa, nhưng trong mảnh trời đất đông giá rét này lại có vẻ ấm áp, thoải mái.
Trên chiếc ghế sô pha da lông mềm mại thoải mái, đây là chiếc ghế được làm từ da gấu Bắc Cực, hai lão giả đang ngồi trên chiếc ghế sô pha đó, còn Grove đang ngồi trên chiếc sô pha hướng cửa, thái độ cung kính.
Hai lão giả này chính là hai trong số năm ông chủ Chí Tôn thay phiên nhau đóng ở doanh trại huấn luyện, huyệt động này chính là địa điểm bọn họ tu hành và sinh sống hàng ngày, cách doanh trại không xa, nhưng phân tách với khu vực doanh trại, chủ yếu là vì ở cái tuổi này bọn họ đều thích thanh tịnh, ở trong doanh trại luôn cảm thấy buồn chán.
- Nửa đường ghép lớp, mới đến, nửa tháng hoàn thành khóa huấn luyện của cậu, như vậy chỉ sợ là phần đầu tiên thôi nhỉ?
Grove gật đầu khẳng định:
- Đúng, trong lớp học viên khóa trước, mặc dù cũng có mấy tên quỷ hoàn thành được khóa huấn luyện đơn kia, nhưng tuyệt đối không nhanh được như cậu ta, hơn nữa thực lực tiêu chuẩn của cậu ta mới Thiên Nhân hai mươi sáu, còn kém một đoạn nữa mới tới Thiên Nhân đỉnh phong...
- Cậu có hỏi cậu nhóc đó là xương cốt cứng cáp đó là thế nào không?
Grove lắc đầu:
- Vẫn chưa hỏi, tôi muốn xin ý kiến cảm nhận từ phía các ngài trước.
Hai lão giả liếc nhìn nhau một cái, đều cười rộ lên.
Hai lão giả này một người da vàng là người Trung Quốc tên Triệu Minh Thần, một người da trắng là người Hi Lạp tên Ellison, tóc có điểm hoa râm, nhưng khuôn mặt đều bóng loáng như một đứa trẻ bình thường, ngoại trừ ánh mắt thâm thúy ra, trông qua không khác biệt mấy với những thanh niên trẻ tuổi, thậm chí nhìn không ra cụ thể bọn họ đã bao nhiêu tuổi.
- Vậy thì hỏi một chút, mấy năm nay mặc dù chúng ta không chính thức nghiên cứu ra được làm thế nào để người ta kiêm tu nội ngoại, nhưng nếu như cậu ta có cơ sở thì chúng ta ngược lại có một hai phương án, xem cậu ta có nguyện ý thử một chút hay không...
Một người khác cũng cười nói:
- Đúng vậy, tu hành là chuyện của mình, là việc người khác không giúp được, loại phương án tu hành này dù sao cũng chưa từng có tiền lệ, mặc dù chúng ta cảm thấy hẳn không thành vấn đề, nhưng nếu mà người ta không tình nguyện, chúng ta cũng đâu thể kề dao lên cổ cậu ta, ép buộc cậu ta tu hành chứ.
Grove nghe thấy hai vị lão giả tỏ thái độ, lập tức thở dài một hơi:
- Được, đợi lát nữa tôi sẽ đi hỏi cậu ta!
Triệu Minh Thần bật cười:
- Ẩn Môn Trung Quốc, trăm ngàn năm qua đều nhất mạch đơn truyền, cho tới bây giờ hẳn đã có sáu mươi, bảy mươi đời rồi, nhưng trong số sáu mươi, bảy mươi vị tông chủ này, chí ít có hơn một nửa đến cuối đều trở thành cường giả Chí Tôn. Môn phái này không chỉ có tu hành lợi hại, mà các loại kỳ công tạp học cũng rất mạnh, rất có uy danh ở Trung Quốc, thằng nhóc này chính là truyền nhân đời này, chắc hẳn thiên phú từ đủ các loại phương diện tuyệt đối đều không kém...
Ellison cười nói:
- Gần đây người tu hành toàn cầu đều đang công khai hóa, thằng nhóc này vừa vặn đứng nơi đầu sóng ngọn gió, tham gia thi đấu trao đổi, một mình liên tục đánh bại hai đối thủ thực lực Siêu Phàm, lần trước ở Nhật Bản quét ngang cảnh giới Thiên Nhân của Nhật, quả thật có chút năng lực, ít nhất năng lực còn mạnh hơn nhiều so với tôi khi còn ở cảnh giới Thiên Nhân.
Triệu Minh Thần quay đầu nhìn Grove:
- Cậu đi hỏi thử cậu ta, tôn trọng ý kiến cá nhân của cậu ta, nếu như cậu ta có cách nghĩ, thì dẫn cậu ta tới gặp ta, ta sẽ nói chuyện với cậu ta.
Triệu Minh Thần là người Hoa, để ông ta ra mặt nói chuyện với Tần Dương đương nhiên là thích hợp nhất.
- Rõ!
...
Khi ba người Tần Dương trở về doanh trại thì sắc trời đã gần tối, khi đi vào trong căn tin, Louis đang cùng mấy người uống rượu, nhìn thấy bọn họ trở về liền cười vẫy vẫy tay.
- 502, lại đây uống rượu đi!
Tần Dương nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Phú Ngữ và Lee Yeon Hee, Lee Yeon Hee ôn nhu nói:
- Hôm nay chơi rất vui vẻ, tôi đi ăn chút gì đó rồi chuẩn bị đi ngủ đây, dưỡng sức cho ngày mai.
Liễu Phú Ngữ không nói một lời nào, chỉ vẫy tay với Tần Dương.
Tần Dương cầm theo bát đũa, bưng hai đĩa thức ăn, sau đó ngồi xuống bên cạnh Louis.
Louis nháy nháy mắt với Tần Dương:
- 502, anh bây giờ chính là kẻ thù chung của cả doanh trại huấn luyện rồi đấy, chỉ có hai em gái xinh đẹp, vừa nghỉ đều đã bị anh dẫn đi hết rồi...
Tần Dương cười bèn giải thích:
- Vốn dĩ là bạn bè, có kỳ nghỉ thì đương nhiên cùng hẹn nhau đi chơi thôi.
Louis cười hì hì nói:
- Bọn tôi mặc kệ, dù sao cũng chính là đố kỵ thêm hâm mộ, khà khà, mấy người đi đâu chơi thế?
- Trượt tuyết thôi, 123 trước kia chưa từng trượt, cảm thấy rất thú vị... Đúng rồi, hỏi thăm một việc, khi chúng tôi vừa rời doanh trại ra ngoài trượt tuyết nhìn thấy một chiếc trực thăng bay qua trên không, nhưng phương hướng bay tới không phải bên phía doanh trại, mà là phương Bắc, chẳng lẽ bên kia còn có người hoạt động sao?
Louis sửng sốt một chút, rồi bỗng thuận miệng đáp:
- Ngày hôm nay quả thật không thấy trực thăng đến, có lẽ là mạo hiểm giả khác. Anh cũng biết đó, trên thế giới này chưa bao giờ thiếu mạo hiểm giả, hơn nữa mấy tay mạo hiểm giả này thường cũng không thiếu tiền, trong nước nước ngoài gì đó người ta đều chơi chán rồi, rất nhiều người đều thích đến Bắc Cực hoặc Nam Cực chơi, ngoài ra còn có một số đoàn thám hiểm khoa học gì đó...
Tần Dương ngẫm lại thấy cũng đúng, có lẽ là một số đoàn khoa học thám hiểm quốc gia đi, dù sao Nam Cực và Bắc Cực vẫn luôn là địa điểm bí mật mà rất nhiều quốc gia muốn do thám.
Louis bưng ly rượu lên nói:
- Đến đây uống ly rượu nào, chúc mừng anh thành công thông qua khảo hạch huấn luyện ma quỷ, từ nay về sau có thể được ngâm mỗi ngày, sảng khoái đến mức bay lên rồi!
Mấy người cùng uống rượu với Louis đều mở to hai mắt, bọn họ hoàn toàn không biết Tần Dương đã hoàn thành khóa huấn luyện ma quỷ của Grove đâu.
Mặc dù không tránh khỏi có hâm mộ, nhưng mấy người họ vốn cũng không phải loại thiên tài nổi bật xuất sắc hàng đầu, cho nên trong lòng ngược lại có thể càng hiểu rõ hơn, mấy người họ rất nhanh cười cười nói nói bình thường.
Khi đang trò chuyện vui vẻ, Grove đi vào căn tin, ánh mắt đảo qua, đã nhìn tới phía Tần Dương, cũng không nói nhiều, trực tiếp đi thẳng tới.
- 502, ăn xong đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
Tần Dương có hơi sửng sốt, nhưng cũng dứt khoát đáp ứng:
- Rõ!
Grove xoay người đi ăn cơm, mấy người Louis lập tức đều cảm thấy mê muội nhìn Tần Dương.
- 502, anh ta tìm anh làm gì? Hôm nay không phải ngày nghỉ sao?
Tần Dương lắc đầu:
- Tôi sao biết được, tôi cũng đang mơ hồ đây.
Grove rất nhanh đã ăn xong rời đi, Tần Dương còn có chuyện trong lòng, cũng không uống nhiều, rất nhanh đã ăn xong, sau đó trở về đi tới phòng làm việc của Grove.
- Huấn luyện viên!
Grove hất cằm về hướng cái ghế đối diện:
- Ngồi!
Tần Dương cũng không khách sáo mà ngồi xuống, thân người thẳng tắp, trực tiếp hỏi:
- Huấn luyện viên tìm tôi có chuyện gì?
Grove không nói nhiều, mở miệng đã trực tiếp hỏi:
- Cậu là một người luyện khí, vì sao có thể căn cốt cứng như sắt thép, thể chất của cậu không thấp hơn người luyện thể chút nào, có thể nói nguyên nhân một chút không?
Chuyện cơ thể có dị biến cũng không phải bí mật gì lớn, hơn nữa ở Trung Quốc đã sớm có người từng nghiên cứu, cũng không nghiên cứu ra được thứ gì, cho nên Tần Dương quả thật cũng không giấu diếm, dứt khoát nói.
Grove nhíu mày:
- Bị một quái thú không biết tên cắn dẫn tới dị biến?