Chương 1927: Tình huống nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng
- Sếp, có việc này muốn báo cáo với ngài một chút...
Nhận được cuộc gọi của Tần Dương, giọng điệu của Long Vương có chút kinh ngạc:
- Không phải cậu đang tu hành ở trại huấn luyện Chí Tôn sao, chỗ đó không phải không thể đối thoại thông tin sao?
Tần Dương bèn giải thích:
- Tình huống đặc biệt được xin.
Giọng nói của Long Vương trở nên nghiêm trọng hơn:
- Chuyện gì?
- Lại một con cự thú thức tỉnh...
Giọng nói của Long Vương bỗng nhiên cất cao hai phần, thay đổi trở nên cực kỳ nghiêm túc:
- Nói cụ thể xem.
Tần Dương kể lại kỹ càng một lần chuyện vừa xảy ra, cuối cùng còn nói:
- Tôi cũng không biết con cự thú này vì sao lại thức tỉnh, nhưng ngay sau khi con bọ cạp khổng lồ kia lại có thêm một con cự thú khác thức tỉnh, tôi cảm thấy đây có lẽ là hành vi có kế hoạch có tổ chức của Niết Bàn, có lẽ bọn họ muốn thả hoặc làm sống lại những con cự thú còn sống trên địa cầu, thậm chí tôi nghi ngờ bọn họ có thể đã tìm được một số phương pháp có thể khống chế hoặc dẫn dụ cự thú rồi.
Long Vương đầu bên kia trầm mặc mấy giây, đột nhiên tức giận mở lời mắng:
- Con mẹ nó, mấy tên cặn bã này, toàn bộ đều đáng chết!
Vẻ mặt Tần Dương ngập tràn sự kinh ngạc. Hắn và Long Vương đã giao thiệp với nhau đã lâu, ông già này luôn mỉm cười, nói chuyện làm việc chung quy đều là dáng vẻ như đã tính từ trước, nhưng cho tới nay chưa từng thấy hắn tức giận như vậy bao giờ...
- Tôi có thể làm gì đó không?
Long Vương thu lại cảm xúc, trầm giọng nói:
- Việc này không phải chuyện nhỏ, với thực lực của cậu bây giờ cũng không giúp được gì, cậu cũng đừng quan tâm nữa, cố gắng tu hành đi, tăng bản thân mình lên, chỉ khi thực lực mạnh hơn rồi mới có thể tự bảo vệ mình, bảo vệ được người khác...
Tần Dương ừ một tiếng:
- Tôi tấn cấp Siêu Phàm rồi.
Lời nói của Long Vương lập tức dừng lại, kinh ngạc hỏi:
- Nhanh như vậy?
Tần Dương cười khổ nói:
- Ngài không biết thời gian tôi ở đây đã bị giày vò thế nào, ngày nào cũng giống như ở trong địa ngục, ngày nào cũng bị người ta xách về, đến cả sức để bò cũng không có.
- Tu hành không phải nên như vậy sao, thằng nhóc cậu thiên phú rất cao, nhưng luôn bị việc vặt quấn thân, nếu như cậu chuyên tâm tu hành, thực lực chắc chắn còn cao hơn rất nhiều so với bây giờ...
Tần Dương bất đắc dĩ nói:
- Tu hành là tu hành, cuộc sống là cuộc sống, trên Đại Thành còn có Siêu Phàm, trên Siêu Phàm có Thông Thần, trên Thông Thần còn có Chí Tôn... luôn luôn có người giỏi hơn mình, chẳng lẽ tu hành nhất định phải đạt tới Chí Tôn mới tính là đạt tiêu chuẩn sao? Như vậy chẳng lẽ người bình thường không sống được rồi sao?
Long Vương cười nói:
- Cậu nói như vậy cũng phải, nếu như con người sống chỉ biết tu hành không hỏi trần thế, như vậy không khác gì nhiều người máy. Được rồi, dù nói thế nào, cậu có thể đạt tới Siêu Phàm năm hai mươi ba tuổi đã rất lợi hại rồi, huấn luyện còn một khoảng thời gian nữa, tiếp tục tu hành?
- Thời gian còn lại tôi định thử luyện thể.
Tần Dương đại khái nói một lần chuyện luyện thể, Long Vương thở dài:
- Tình huống của cậu đặc biệt, thử cũng tốt, nếu như cậu là người tu hành bình thường, tôi chắc chắn khuyên cậu đừng nên lãng phí thời gian, dù sao như vậy cũng cần quá nhiều thời gian, có thời gian như vậy chi bằng dốc lòng chuyên tu một mặt, dũng mãnh tiến lên...
Tần Dương đương nhiên hiểu được ý tứ của Long Vương, liền bật cười nói:
- Hai tháng không tính là lâu tôi thử một chút, không được thì sau này sẽ không luyện nữa.
- Được rồi, thằng nhóc cậu tự chú ý an toàn, cố gắng tu hành...
Giọng nói của Long Vương hơi ngừng lại một chút, giống như đang do dự, nhưng cuối cùng vẫn nói:
- Có lẽ, vũ lực trong tương lai sẽ ngày càng trở nên quan trọng hơn, cố gắng hết sức gia tăng một số bản lĩnh bảo vệ mình và những người bản thân quan tâm đi!
Trong lòng Tần Dương cảm thấy sợ hãi đến mức kinh ngạc, vừa muốn mở miệng hỏi thăm, Long Vương đã trực tiếp cúp điện thoại.
Tần Dương không gọi điện thêm nữa. Hắn rất hiểu Long Vương, con người này chắc chắn không phải một người ăn nói cẩn thận, hùng hồn, mà hắn cố gắng nhắc tới chuyện này khẳng định có ý nghĩa minh chứng đặc biệt nào đó.
Vũ lực trở nên ngày càng quan trọng hơn?
Vậy thì vì sao lại xuất hiện tình huống như vậy?
Tần Dương không đoán ra được, nhưng một lần nữa nghĩ tới câu nói Long Vương đã nói với hắn, một lãnh đạo ngập tràn nguy hiểm mà bản thân không biết chút gì, bỗng nhiên ngày hôm nay nói với hắn những lời như vậy có lẽ có liên quan gì đó.
Trong lòng Tần Dương có chút nặng nề. Long Vương nắm trong tay Long Tổ, có thể khiến hắn phải nói như vậy, vậy phải là thế cục nghiêm trọng cỡ nào?
Phải chăng, cái đó có chút liên quan đến việc công khai với toàn thế giới về người tu hành?
Tần Dương suy nghĩ rất lâu cũng không có manh mối nào. Hắn biết muốn giải thích được sự thật thì phải dấn thân trở thành một phần tử trong đó, ví dụ như thân phận làm đặc công của hắn, muốn biết thế giới đặc công thì phải biết những nguy hiểm bọn họ gặp phải, tất cả những công việc phải tham gia, vậy thì cũng chỉ khi trở thành đặc công mới biết được, người ngoài không thể nào biết được quá rõ ràng.
Thôi vậy, đi một bước tính một bước đi, giống như Long Vương đã nói, hắn hiện tại nên tu hành cho tốt, tăng thực lực lên, dựa vào thực lực hiện giờ của hắn, nếu vấn đề mà đến cả Long Vương cũng không giải quyết được, cho dù có thêm Tần Dương thì cũng vô dụng, chi bằng bình tâm lại tăng thực lực lên, đợi tới khi thực sự cần chiến đấu có được sức chiến đấu mạnh hơn, có thể bảo vệ bản thân và người khác.
Khó có dịp được gọi điện thoại một lần, đương nhiên Tần Dương phải liên lạc một chút với người nhà rồi.
Tần Dương liên tục gọi ba cuộc điện thoại, một cho Hàn Thanh Thanh, một cho Tần Dương, một cho sư phụ. Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Tần Dương cũng tạm thời yên tâm.
Mọi chuyện trong nhà đều tốt, không xuất hiện bất cứ vấn đề gì, đến cả phía Ni Toa cũng đã hoàn tất xử lý đống kim cương bảo thạch mà Tần Dương đã giao cho cô, toàn bộ tiền gửi qua một lần, sau đó giao cho Tần Dương, tổng số khoảng hơn một trăm triệu đô la, mà đó chỉ mới là một phần tư lượng bảo thạch kia, nếu xử lý toàn bộ, ít nhất cũng thu về được năm, sáu trăm triệu đô la rồi.
Hắn không kể lại quá nhiều hoặc dùng từ ngữ quá miên man khi nói chuyện với Hàn Thanh Thanh. Hai người khi đối thoại đều rất lý trí, cùng kể cho nhau nghe tình hình của bản thân, chúc phúc cho nhau, điều này khiến Tần Dương càng cảm thấy Hàn Thanh Thanh phù hợp với mình. Mặc dù cô yếu ớt, nhưng lại là loại người gặp chuyện lớn vẫn có thể lạnh lùng bình tĩnh xử lý, gặp chuyện cũng không thở mạnh, cũng không giống cô gái bình thường sợ tới mức thất kinh.
Tần Dương trả lại điện thoại, Triệu Minh Thần và Ellison rất nhanh cũng đều đã trở lại, sắc mặt đều có chút ngưng trọng.
- Tin tức đã được truyền ra ngoài, chắc chắn các quốc gia lớn sẽ nhanh chóng thu được tin tức có liên quan, chuyện này chúng ta cũng không quản được, cậu cũng đừng quan tâm nữa, an tâm làm chuyện của mình đi thôi.
Tần Dương nhìn thấy sắc mặt của hai người đều có chút trầm trọng, không kiềm chế được hỏi:
- Tiền bối, các vị có phải nhận được tin tức gì rồi không?
Triệu Minh Thần do dự một chút, cùng liếc nhìn Ellison một cái, thở dài:
- Ta vừa gọi điện thoại cho một bạn già, thông báo cho ông ấy tin tức này, từ chỗ ông ấy ta được biết tình hình còn nghiêm trọng hơn so với chúng ta đã nghĩ, chính là khi hiện tại đã biết cự thú thức tỉnh bị phát hiện có số lượng đã tới hai con số, hơn nữa mấy con số này còn đang không ngừng tăng lên...
Hai mắt Tần Dương đột nhiên trợn to:
- Hai con số? Nhiều như vậy?
Triệu Minh Thần thở dài nói:
- Phải, những con cự thú này mỗi con đều có tính cách hung tàn, hơn nữa bọn chúng tỉnh lại từ cơn ngủ say, cơ thể đều cần năng lượng cực lớn bồi bổ, mà phương thức bồi bổ năng lượng của chúng rất trực tiếp, rất đơn giản, đó chính là ăn...