Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1919 - Chương 1930: Xương Cốt Cứng Như Sắt Thép

Chương 1930: Xương cốt cứng như sắt thép
 

- Chẳng lẽ đến cường giả Chí Tôn cũng không đối phó được với những con cự thú kia sao?

Tần Dương đưa ra nghi vấn của bản thân:

- Những con cự thú kia mặc dù rất mạnh, nhưng chung quy cũng chỉ là dã thú…

Mạc Vũ lắc đầu nói:

- Cũng chưa có giao chiến thực tế, nhưng chắc hẳn không lạc quan. Ta đã từng gọi điện thoại hỏi thăm, trại huấn luyện Chí Tôn chỗ Tần Dương ở có hai cường giả Chí Tôn đã từng tận mắt nhìn thấy một con quái thú lớn từ trong tảng băng Bắc Cực phá ra, nhưng bọn họ chưa từng ra tay, thứ nhất do không nắm chắc, thứ hai con đó có thể bay, cho dù cường giả Chí Tôn có cường đại thì bọn họ cũng không bay được… Nếu như đoán không sai thì thành phố Tous gần cực Bắc kia bị chính con cự thú có dáng vẻ giống một con rồng kia tấn công.

Nhắc tới Tần Dương, trên gương mặt của Hàn Thanh Thanh lập tức thể hiện sự ân cần:

- Cường giả của trại huấn luyện Chí Tôn nhìn thấy cự thú rồi, như vậy nói rõ con cự thú loại rồng kia ở cách không xa trại huấn luyện, như vậy mấy người Tần Dương không phải sẽ gặp phải nguy hiểm rồi sao?

Mạc Vũ an ủi:

- Không cần lo lắng, phía trại huấn luyện không xảy ra việc gì cả, vả lại còn có hai cường giả Chí Tôn ở đó, cho dù có cự thú tấn công thì bọn họ không phải không có năng lực tự bảo vệ mình.

La Thi Nhã lo lắng nói:

- Anh mới nói mấy con đó cùng đồng thời phát động tấn công có nhân tố con người tham gia, vậy thì rốt cuộc là ai lại làm như vậy, là tổ chức khủng bố sao, chẳng lẽ bọn họ không biết như vậy sẽ chết đi rất nhiều người sao?

Sắc mặt của Mạc Vũ có phần trầm trọng:

- Đây có lẽ vốn chính là mục đích của bọn họ.

La Thi Nhã tức giận mắng:

- Mấy kẻ điên!

Mạc Vũ tán đồng nói:

- Đúng, cô nói như vậy không sai, suy nghĩ của mấy kẻ đó hoàn toàn khác với người bình thường, rất khó dùng suy nghĩ của chúng ta để đo lường suy nghĩ của bọn họ được!

Mạc Vũ hơi ngừng lại một chút, sau đó bổ sung:

- Dù có thế nào, đối phó với bọn họ, đối phó với quái thú đều không phải trách nhiệm của mọi người, điều mọi người cần làm là bảo vệ tốt cho chính bản thân mình.



Sự rung chuyển ở thế giới bên ngoài cũng không lan tới trại huấn luyện Chí Tôn, nơi đây vẫn vận hành bình thường, ngoại trừ hai cường giả Chí Tôn luôn duy trì liên hệ thông tin và tình huống với bên ngoài ra, những người khác không thể trao đổi thông tin với bên ngoài, cho nên đương nhiên không thể nào biết được chuyện đang xảy ra ngoài kia.

Tần Dương cũng không thể biết được, bởi vì Triệu Minh Thần và Ellison muốn để hắn an tâm tu hành nên lựa chọn không cho hắn biết chuyện này, dù sao Trung Quốc cũng không bị cự thú tấn công.

Tần Dương vẫn tiến hành tu hành thuật luyện thể dưới sự giám sát của Grove, hai cường giả Triệu Minh Thần và Ellison ngày ngày đều sẽ chú ý tới kết quả kiểm tra của Tần Dương.

Phản ứng của hai người từ ban đầu là bàng hoàng, đến kinh nghi, rồi cuối cùng là chết lặng. Không thể không chết lặng, bởi vì mỗi ngày Tần Dương đều có tiến bộ lớn tới như vậy kia mà!

Hai người bọn họ vốn dĩ suy đoán có lẽ vì Tần Dương vừa mới bắt đầu tu hành luyện thể, cho nên mới xuất hiện tình huống đặc biệt như vậy. Nhưng thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, tốc độ tu hành của Tần Dương vẫn không bị chậm lại, cơ thể của hắn luôn giữ đặc tính giống như bọt biển điên cuồng hấp thụ linh khí, điều này khiến cho quá trình thăng tiến cảnh giới luyện thể của hắn một ngày đi được nghìn dặm.

Rất nhanh, thời gian khóa huấn luyện này của trại đã kết thúc, hai tháng huấn luyện đặc biệt của Tần Dương còn chưa tới, nhưng mấy người Liễu Phú Ngữ, Lee Yeon Hee thì đã phải rời khỏi trại huấn luyện rồi.

Ba người tụ tập trong căn tin, ăn bữa ăn cuối cùng trước khi chào tạm biệt.

- Haiz, thật sự không thể tin được, vậy mà thời gian nửa năm đã kết thúc như vậy rồi! Ban đầu khi mới huấn luyện một ngày dài như một năm, cảm giác sắp chết đến nơi, nhưng về sau đã quen rồi, thời gian ngược lại trôi qua thật nhanh!

- Đúng vậy đó, đảo mắt nửa năm đã trôi qua rồi, nhưng cũng may, thực lực cũng tăng lên không ít, không phí công ném lại những chuyện khác chuyên tâm tu hành nửa năm.

Từ sau khi Tần Dương tham gia trại huấn luyện, Liễu Phú Ngữ và Lee Yeon Hee vẫn luôn cùng huấn luyện với hắn, mặc dù quan hệ chưa nói tới thân mật bao nhiêu, nhưng cũng có thể tính là bạn bè. Hiện tại khóa huấn luyện đã kết thúc, dáng vẻ vô cùng nhẹ nhàng, không khí trò chuyện giữa mấy người cũng thoải mái.

Tần Dương bưng một ly rượu lên, cụng hướng hai người:

- Chúc mừng các cô đã thoát khỏi biển khổ, đáng tiếc tôi vẫn chưa thể rời đi, còn phải ở lại nửa tháng nữa.

Liễu Phú Ngữ tò mò hỏi:

- Anh bây giờ luyện thể thế nào rồi? Theo tôi được biết, anh chính là người duy nhất luyện khí sau đó còn luyện thể nữa…

Tần Dương cười nói:

- Cảm giác rất tốt, cơ thể của tôi vốn đã rất rắn chắc, hiện giờ càng cứng hơn, xương cốt sắt thép đại khái chính là hình dung trạng thái của tôi hiện tại.

Lee Yeon Hee cũng rất hiếu kỳ tiến độ tu hành của Tần Dương:

- Hiện giờ cơ thể của anh lợi hại ra sao, so với người luyện thể đã đạt tới trình độ nào rồi?

Tần Dương vươn cánh tay của mình ra:

- Các cô có thể dùng dĩa trong tay thử xem.

Lee Yeon Hee lập tức có chút do dự, nhưng Liễu Phú Ngữ ngược lại không hề do dự cầm dĩa trong tay lên trực tiếp dứt khoát đâm xuống cánh tay của Tần Dương.

Làn da trên cánh tay Tần Dương đột ngột bị hõm xuống, nhưng cũng không bị đâm rách, trong miệng Liễu Phú Ngữ lập tức phát ra tiếng than khẽ kinh ngạc.

- Hả, vậy mà thật sự đến cả da cũng không bị rách, tôi đây đã dùng lực....

Tần Dương bật cười:

- Cô có thể dùng thêm chút sức nữa, không vấn đề gì.

Liễu Phú Ngữ mở to hai mắt:

- Khi nãy tôi đã dùng lực rồi, chẳng qua chưa dùng nội khí, anh xác định còn có thể?

Tần Dương gật đầu khẳng định:

- Ừ, tới đi, cô có thể dùng thực lực Tiểu Thành cảnh trước, sau đó lại gia tăng thêm chút khí lực nữa.

Trong ánh mắt của Liễu Phú Ngữ ngập tràn sự vui sướng, cầm dĩa lên một lần nữa đâm tới.

Vẫn không thấy máu như cũ.

Biểu lộ của Liễu Phú Ngữ trở nên càng nghiêm túc hơn, một lần nữa giơ dĩa lên, mạnh mẽ đâm xuống cánh tay của Tần Dương.

Lần này làn da cứng rắn của Tần Dương rốt cuộc đã bị rách, nhưng cũng chỉ rách một chút mà thôi, vì dòng lực lượng ngập tràn bên dưới lớp biểu bì đã ngăn chặn bên trên lớp cơ thịt không cho chiếc dĩa đâm sâu thêm nữa.

Liễu Phú Ngữ rút chiếc dĩa ra, nhìn vết thương trên cánh tay Tần Dương, trong ánh mắt lộ ra thần sắc bàng hoàng.

- Khi nãy tôi đã dùng tới thực lực Đại Thành cảnh rồi đấy, mặc dù chỉ là một chiếc dĩa, nhưng dù sao cũng là inox, vậy mà lại chỉ có thể làm rách một tầng da, anh như vậy cũng quá rắn chắc rồi đi?

Tần Dương nhìn miệng vết thương nhỏ trên cánh tay, ánh mắt cũng có chút kinh ngạc xen lẫn vui mừng:

- Đúng vậy, mặc dù tôi mới luyện được một tháng rưỡi, nhưng căn cứ theo số liệu giám sát, hiện tại thực lực của tôi đã gần đến người luyện thể cảnh giới Đại Thành rồi, vả lại tố chất cơ thể của tôi không hề kém người luyện thể cảnh giới Đại Thành chút nào đâu…

Lee Yeon Hee nhìn Tần Dương bằng ánh mắt khâm phục:

- Tốc độ tu hành của anh như vậy quá nhanh rồi, đợi tới khi anh khôi phục lại nội khí, vậy thì lực chiến đấu của anh chẳng phải còn được kéo lên rất nhiều nữa sao?

Tần Dương bật cười khà khà:

- Tôi cảm thấy hiệu quả luyện thể rất tốt, dù còn có thể ngốc ở trong đây thêm nửa tháng, nhưng sau khi tôi trở về vẫn sẽ tiếp tục luyện thể, ít nhất luyện đến khi không cảm nhận thấy tiến bộ rõ rệt, không chịu được nữa mới ngừng, đánh nhau đánh không thắng, vậy thì tăng thêm một năng lực phản kháng đi.

Lee Yeon Hee buồn cười nói:

- Phản kháng? Với thực lực hiện giờ của anh, người có thể đánh được anh cũng không nhiều đâu nhỉ?

Tần Dương lắc đầu, cười khổ nói:

- Chung quy nhiều thêm một bản lĩnh là chuyện tốt, ai bảo tôi chọc phải tổ chức khủng bố lớn nhất trên thế giới này kia chứ?
Bình Luận (0)
Comment