Chương 1931: Chí Tôn VS quái thú
- Grào!
Một âm thanh gầm rống trầm thấp bỗng nhiên bạo vang, loại âm thanh rung chuyển cửa kính.
Ba người Tần Dương đang nói cười lập tức cùng biến sắc. Cả ba đồng thời đặt ly rượu trong tay xuống, đứng dậy, bóng dáng nhanh như điện chạy ra ngoài.
Sắc mặt của Tần Dương lập tức trở nên ngưng trọng, loại âm thanh này không phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy. Từ hơn một tháng trước, Tần Dương đã được nghe qua một lần, khi ấy Triệu Minh Thần và Ellison còn đi xem xét trước, khi trở về nói là đã nhìn thấy một con cự thú bay giống như một con rồng.
Nó đã trở lại rồi!
Nháy mắt cả doanh trại huấn luyện giống như bị nổ tung, tất cả học viên đều chạy như bay ra ngoài.
Hai bóng người xuất hiện nhanh nhất, âm thanh vẫn còn truyền đi trong không trung, bọn họ đã xông tới hướng hẻm dốc núi cao, mấy lần bật lên rơi xuống liền tới sơn điền.
- Hô, hô!
m thanh hô hấp cực lớn vang lên trong không trung, đám người Tần Dương mới chạy đến bãi tập, còn chưa kịp nhìn thấy rõ ràng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thì một thân ảnh thật lớn đột ngột vọt từ trong vách núi đen ra, giống như một chiếc máy bay oanh tạc thật lớn kéo theo một cái bóng mờ bao phủ cả hẻm núi bên dưới.
Đám người Tần Dương ngẩng đầu vừa nhìn thấy, trong lòng lập tức đều cùng trở nên âm trầm.
Khoảnh khắc khi nhìn thấy rõ ráng dáng vẻ của thứ kia, Tần Dương liền xác định nó chính là con quái vật có đôi cánh lớn giống như loài rồng trong thần thoại phương Tây mà hai người Triệu Minh Thần và Ellison đã từng nói tới.
Lớp vảy chi chít bao trùm lấy cơ thể khổng lồ, mỗi một chiếc vảy ít nhất có đường kính một mét, những chiếc vảy chi chít xếp chồng lên nhau giống như vảy cá bao trùm cả cơ thể của nó, khiến nó trông qua giống như đang mặc một bộ giáp vảy bằng kim loại vậy.
Nó hiển nhiên đã ngay lập tức phát hiện ra đám người bên dưới, hai con mắt thật lớn lộ ra sự hưng phấn và tàn khốc, bởi vì đối với nó mà nói những con người chạy bên dưới này đều là đồ ăn mỹ vị tươi ngon.
Lúc trước nó tập kích thành phố Tous, ở đó được ăn một lượng người sống lớn, nhưng ký ức về uy lực từ bom đạn của con người đối với nó vẫn còn rất mới, cho nên sau khi tập kích Tous rồi, nó lại quay trở về Bắc Cực. Thời tiết Bắc cực ác liệt trở thành sự bảo hộ tự nhiên cho nó. Trong hơn một tháng này, nó đã phát động tấn công bất ngờ nhiều lần, nhưng nơi đánh bất ngờ đều là một số thôn trấn nhỏ gần Bắc Cực, tất cả con người lẫn vật nơi đó đều đã trở thành đồ ăn của nó.
Nhiều lần bay khiến nó phát hiện ra trại huấn luyện Chí Tôn, vì vậy nơi này liền trở thành mục tiêu tập kích ngày hôm nay của nó.
Nhìn thấy đám người đông nghìn nghịt bên dưới, ánh mắt dữ tợn của cự thú trở nên hưng phấn, bởi vì nó cảm nhận được bản thân lại có thể ăn được một bữa no nê rồi.
Nó xoay chuyển trong không trung, sau đó lao xuống trung tâm quảng trường.
Tất cả học viên trên sân tập đều bạo tạc, chớp mắt đã né ra tứ phía, cả đám chạy trốn còn nhanh hơn gió. Sự sợ hãi về sống chết đè nặng lên trái tim mỗi người.
Nó vỗ cánh, giống như ngay lập tức cuồng phong nổi lên kịch liệt, thổi ngã mọi người. Nó cúi thân mình xuống, cái đầu thật lớn liền táp tới hướng một học viên gần nhất.
Học viên kia đã chạy rất nhanh rồi, nhưng con quái thú này quá to, đứng đó đã cao tới trăm mét, nó duỗi cái cổ xuống, phạm vi bao phủ trở nên rất rộng, mấy trăm con người làm sao có thể lập tức chạy tản ra hết được?
Học viên kia nhìn thấy cái miệng rộng đang hạ xuống hướng của mình, bên trong cái miệng đó là hàm răng trắng dày đặc như những lưỡi dao, trong lòng lập tức ngập tràn tuyệt vọng, nhắm hai mắt lại.
Ầm!
Một tiếng va chạm cực lớn đột ngột vang lên, cảm giác đau đớn khi bị cắn xé kịch liệt trong dự đoán cũng không truyền đến, học viên kia lập tức mở to hai mắt, lại phát hiện vô số hòn đá đang bắn ra trong không trung, đầu của con cự thú cũng bị cứng rắn lệch đi.
- Súc sinh, đi chết đi!
Hàn quang chớp động, một kiếm Quang Hàn Thập Cửu Châu!
Sau khi Triệu Minh Thần rống giận lên một tiếng âm trầm, thân ảnh của hắn nháy mắt từ khoảng cách hơn trăm mét đã xuất hiện bên cạnh cự thú, bổ tới hướng chân của nó.
Kiếm bổ lên đùi của quái thú, vảy giáp chằng chịt chặn lại kiếm của Triệu Minh Thần, nhưng cương khí bám trên thân kiếm của Triệu Minh Thần vô cùng lớn, đủ để phân sắt phá đá, đám vảy đủ để ngăn cản đao thương đạn pháo, nhưng vẫn không ngăn cản được kiếm của Triệu Minh Thần.
Kiếm của Triệu Minh Thần rất ngắn, cộng thêm chuôi kiếm cũng không quá một mét, nhưng đạo kiếm cương này lại có thể tung hoành mấy chục mét!
Kiếm cương mạnh mẽ chém xuống, đốm lửa bắn tan khắp nơi, kiếm cường chém thẳng xuống, nhưng con quái thú này không chỉ có lớp vảy vô cùng kiên cố, đến cả xương cốt bên trong cơ thể cũng vô cùng cứng rắn. Kiếm cương đâm vào cơ thể ba tấc liền tiêu hao hết năng lượng, biến mất không còn gì, nhưng cho dù như vậy thì một kiếm này của Triệu Minh Thần vẫn chém được lên chân trái của quái thú một vết thương dài khoảng mười mét.
Trên gương mặt của Triệu Minh Thần không có bất cứ sự hưng phấn nào, ngược lại càng ngưng trọng hơn.
Một kiếm này của hắn vốn dĩ muốn chém một kiếm đứt một chân của quái thú, chặt đi một vuốt của nó, thế nhưng lại chỉ để lại được một vết thương nhìn như khủng bố, nhưng thực tế lại không tạo nên quá nhiều ảnh hưởng đối với nó.
Vảy giáp và lực phòng ngự của cơ thể con quái thú này quá mạnh mẽ.
Kiếm của Triệu Minh Thần mới hạ xuống, một bóng dáng khác chớp mắt đã bắn đi xa cả trăm mét giống như một viên đạn, trực tiếp xuất hiện trong không trung, ngay sau lưng con quái thú kia, nện một cước thật mạnh xuống.
Cơ thể khổng lồ của quái thú giống như một tòa nhà cao tầng lớn, thế nhưng bị một cước này nện lên lại lập tức trầm xuống hướng mặt đất, phía sau lưng nơi bị nện một cước kia trực tiếp lún xuống, toàn bộ vảy nơi đó đều méo xệch, rất nhiều mảnh vảy đã bị bong ra, lộ ra cơ thể đen thui bên dưới.
Triệu Minh Thần và Ellison cùng đánh bất ngờ tạo ra tổn thương nhất định cho quái thú, uy lực tạo thành vết thương này còn lớn hơn so với khi nó đối mặt với súng máy và đạn pháo lúc trước, nhưng chính điều này cũng đồng thời kích thích lửa giận của con quái thú.
Nó xoay cái cổ tới, cái đầu thật lớn táp tới hướng Ellison phía sau lưng nó. Thân hình Ellison chớp nhoáng, tránh đi đòn đánh này, nhưng một cái đuôi rất lớn đã vô cùng linh hoạt rút quất từ dưới lên, trực tiếp mạnh mẽ quất lên người Ellison.
Ellison giống như quả bóng golf bị đánh bay ra rất xa, bay nghiêng qua, trực tiếp va chạm với một loạt mấy tòa nhà, cả người giống như đạn pháo bay xuyên qua mấy tòa nhà, khiến mấy tòa nhà đó thủng thành những cái lỗ lớn.
- Tất cả đều xuống lòng đất hết đi!
Triệu Minh Thần gầm lên một tiếng, thân người như ảo ảnh chuyển động vòng quanh cơ thể quái thú, so ra thân hình của hắn quá nhỏ bé, nhưng ngược lại có thể công kích trên cơ thể của nó, đồng thời dựa vào cơ thể của nó che dấu chính bản thân mình.
Kiếm quang như tia chớp, từng đạo kiếm cương uy lực như vậy không ngừng chém ra rơi xuống cơ thể quái thú, tập trung từng vét tạo thành một vết thương rất lớn.
Vết thương kia cũng không tính là sâu, cũng không phải vết thương trí mạng, nhưng mỗi một vết đều đổ máu, thậm chí khi Triệu Minh Thần bổ kiếm xuống lần nữa, vết thương càng sâu hơn, tốc độ chảy máu cũng nhanh chóng hơn.
Đám học viên giống như thủy triều nhanh chóng chạy vào trong cửa tầng hầm ngầm. Tầng ngầm này được xây dựng dưới vách núi, trừ phi thổi bay cả ngọn núi, nếu không tầng ngầm sẽ luôn được bao phủ bởi ngọn núi, vô cùng an toàn.
Ầm!
Bên trong tòa nhà, thân ảnh của Ellison một lần nữa gào thét bay đi giống như đạn pháo, chớp mắt đã một lần nữa gia nhập chiến trường...