Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1921 - Chương 1932: Doanh Trại Huấn Luyện Đóng Cửa

Chương 1932: Doanh trại huấn luyện đóng cửa
 

Từ khi quái thú mới bay qua xoay quanh không trung bên trên ngọn núi, Tần Dương liền thấp giọng quát:

- Lui về, về tầng ngầm!

Tần Dương cũng không cho rằng thực lực của bản thân có thể chống lại con quái thú to lớn kia. Hơn nữa, nơi này còn có hai cường giả Chí Tôn đó, cho dù thật sự muốn ra tay chiến đấu thì cũng không tới phiên hắn.

Hai cô gái Lee Yeon Hee và Liễu Phú Ngữ đều rất nghe lời đi theo Tần Dương nhanh chóng chạy trốn theo hướng phía sau, ngay khi quái thú đáp xuống bãi tập, ba người Tần Dương đã sắp vọt tới lối vào tầng ngầm, vọt tới cầu thang bộ dự bị.

Mấy người Tần Dương cũng không lập tức vọt xuống tầng ngầm, ngược lại xoay người chú ý cuộc chiến bên ngoài.

Nhìn thấy kiếm của Triệu Minh Thần như kinh hồng, uy lực một cước của Ellison, trong lòng Tần Dương vô cùng khâm phục. Sức chiến đấu của cường giả Chí Tôn quả nhiên cường hãn.

Kiếm của Triệu Minh Thần tất nhiên là một thanh kiếm tốt, nhưng cũng chỉ là một thanh kiếm tốt mà thôi, trong đầu Tần Dương theo bản năng nhớ tới thanh kiếm Thanh Diệt kia của mình, vô địch không gì không phá được, chém sát như chém bùn, nếu trong tay Triệu Minh Thần là Thanh Diệt, chỉ sợ một kiếm vừa chém xuống sẽ không chỉ đơn giản là một vết thương như thế kia rồi.

Đáng tiếc chính là hắn không mang theo Thanh Diệt đi, nếu không cho Triệu Minh Thần mượn kiếm, hẳn chém giết con quái thú này sẽ không có vấn đề gì.

Nghĩ như vậy, sự lo lắng về quái thú trong suy nghĩ của Tần Dương cũng mất đi hai phần.

Hai đại cường giả Triệu Minh Thần và Ellison cùng vây công, không ngừng thương tổn tới con quái thú. Nhìn thấy trên cơ thể mình xuất hiện ngày càng nhiều vết thương, tuy rằng cự thú rất tức giận, không ngừng tấn công, nhưng vẫn không thể làm được gì Triệu Minh Thần và Ellison. Bóng dáng của Triệu Minh Thần như ảo ảnh, chớp mắt cách trăm mét, cơ thể của Ellison thì như sắt thép, cho dù bị quật bay mấy lần thì dường như đến cái rắm cũng không có vấn đề gì.

Cự thú rốt cuộc không chịu nổi thương tổn tiên tiếp, nó vỗ cánh nhanh chóng bay lên không trung.

Trường kiếm trong tay Triệu Minh Thần vung lên, kiếm cương phóng lên cao giống như những lưỡi trăng trực tiếp chém về phía cánh của cự thú, hiển nhiên đã quyết tâm phải giữ lại con cự thú này hoàn toàn xử lý nó.

Một vết thương chảy máu xuất hiện trên cánh của nó. Máu tươi trào xuống, nhưng xương cốt của nó vẫn rất cứng rắn, cứng đối cứng chặn lại kiếm cương chém đánh tới của Triệu Minh Thần. Con quái thú khổng lồ với đôi cánh đầy máu tươi có dáng vẻ giống một con rồng thần thoại phương Tây rốt cuộc không nâng lên được, bay đi theo hướng Bắc, ven đường còn không ngừng có máu chảy rơi xuống mặt đất.

Triệu Minh Thần và Ellison cùng nhìn nhau, hai người đồng thời cùng chạy theo hướng đỉnh núi, hiển nhiên đã dự định lần theo vết máu đuổi theo con cự thú này, xem xem có thể hoàn toàn chém chết nhân lúc nó bị thương hay không.

Quái thú rời đi, cả hẻm núi trở thành một đống hỗn độn.

Khi nãy khi trận chiến hai cường giả Chí Tôn cùng giao đấu với quái thú diễn ra, chiếc đuôi quái thú khổng lồ quét ngang, vuốt sắc vung đập khiến mấy tòa nhà bên cạnh hoàn toàn đổ hỏng, toàn bộ đều bị sụp vỡ, tán loạn, giống như gặp phải trận động đất cấp mười vậy. Cũng may vì hai cường giả tới chiến đấu kịp lúc, cũng không có một học viên nào chết, chỉ có một số học viên bị thương mà thôi.

Đám người Tần Dương chui từ con đường thông tầng ngầm chui ra, nhìn thấy cảnh tượng đổ nát trong hẻm núi đều liếc nhìn nhau, trong ánh mắt không che dấu được sự khiếp sợ.

Con cự thú kia quá cường đại!

Nếu ngày hôm nay không phải có hai cường giả Chí Tôn ở đây tọa trấn, chỉ sợ nơi này sẽ có rất nhiều học viên sẽ bị giết chết, bị ăn sống...

- Anh nói xem, hai người họ có thể giết chết được con quái thú kia không?

Lee Yeon Hee nhìn lên không trung, vẻ mặt có chút lo lắng. Trận chiến khi nãy đã đả kích cô quá sâu, một con quái thú lớn như vậy là sự tồn tại như thế nào trên Trái Đất này?

Mọi người còn không biết chuyện các thành phố lớn bên ngoài bị tấn công, đây cũng là lần đầu tiên tiếp xúc, hơn nữa còn là đích thân trải qua, cảm giác rung động này đương nhiên không phải nghe nói mà so sánh được.

Thế này còn kích thích hơn so với hiệu ứng đặc biệt màn ảnh lớn của phim 3D-4D gì đó, nhất là học viên thiếu chút nữa đã bị nuốt trọn một hơi, càng cảm nhận lại càng thấy sợ, có cảm giác như đã đi một vòng quỷ môn quan rồi...

Tần Dương lắc đầu:

- Khó! Con này biết bay, hơn nữa tốc độ rất nhanh, tuy rằng hai vị tiền bối có thực lực cường hãn, nhưng nơi đây là Bắc Cực, gió tuyết liên miên, còn có biển băng, muốn đuổi kịp không dễ dàng, hơn nữa hiển nhiên trí tuệ của nó không thấp...

Liễu Phú Ngữ đột ngột hỏi:

- Con quái thú này trước kia đã từng phát ra tiếng gầm, cũng đã phải hơn một tháng trước rồi, anh nói trong một tháng này có phải nó đã tấn công thành trấn loài người rồi không? Dù sao nó bay nhanh như vậy...

Cảm xúc của Tần Dương trở nên âm trầm. Đúng vậy, bản thân chính vì quá bận tu hành, sau lần đó cũng không hỏi thêm những chuyện xảy ra bên ngoài, mà chiếu theo tính cách máu tanh của con quái thú này, nó không thể nào chỉ im lặng trốn tránh ở Bắc Cực được. Nó đã ăn cái gì?

- Đợi hai vị tiền bối trở lại rồi nói, vả lại khóa huấn luyện của hai cô đã sắp xong rồi, ngày mai là có thể rời khỏi nơi này trở lại xã hội, nếu thực sự đã xảy ra chuyện gì đó, đương nhiên cũng sẽ biết được thôi.

Tâm tình của tất cả mọi người đều bất an cùng chờ đợi, chờ đợi hai vị cường giả có thể mang tin tức tốt về.

Triệu Minh Thần và Ellison cách hai đến ba tiếng đồng hồ sau mới cùng trở về, trên gương mặt không có vẻ hưng phấn, nhìn thấy ánh mắt thấp thỏm mong chờ của mọi người, Ellison chìa tay:

- Thật xin lỗi, không mang về được tin tốt cho mọi người, bọn ta mất dấu rồi, con kia vọt tới một mặt biển khổng lồ, chúng ta hết cách di chuyển xuống dưới theo...

Trên mặt mọi người đều thể hiện ra sự thất vọng, nhưng rất nhanh mồm năm miệng mười liên tiếp tràn ngập trên bãi tập.

- Tiền bối, đó là con quái thú gì, nó tấn công chúng ta là vì săn mồi sao?

- Vì sao trên Trái Đất vẫn còn tồn tại loại quái thú khổng lồ như vậy, nó là loài biến dị sao, hay là sự tồn tại không bị con người phát hiện, còn có con quái thú khác như nó không?

- Nó sẽ còn quay lại tấn công chúng ta sao?

Triệu Minh Thần vẫy vẫy tay áo, ra dấu cho mọi người im lặng:

- Cách đây hơn một tháng trước, trên Trái Đất có hơn mười địa điểm chỉ trong một đêm đã bị đủ loại quái thú không giống nhau tấn công, sau đó chúng nó rất nhanh đã rút lui, chỉ là vì mọi người đang huấn luyện, chúng ta không nói cho mọi người biết tin tức này, hơn nữa chúng ta đã soát lại, những địa điểm bị tập kích cơ bản đều là một số thành phố có năng lực đề phòng yếu kém, dù là lực lượng quân đội, hay là sức mạnh người tu hành, chỉ có một học viên có liên quan tới mấy địa điểm bị tập kích này, cậu ta đã rời khỏi trại huấn luyện trở về trước rồi...

- Xin hãy tha thứ khi chúng ta đã giấu diếm chuyện này, dù sao các bạn tới nơi này là vì tăng thực lực lên, các bạn đã nộp học phí đắt đỏ, chúng ta cũng phải cho các bạn học có thành tựu, nếu như bị thế giới bên ngoài quấy rầy, vậy thì không thể nghỉ ngơi được, thêm nữa là với thực lực của các bạn căn bản không giúp được gì, huống chi sự việc đã xảy ra, các bạn cho dù có ra ngoài cũng không làm được gì cả.

- Trên đường trở về, ta đã thương lượng với Ellison, trại huấn luyện sẽ tạm thời ngừng, vì chúng ta không xác định được con cự thú này có còn quay lại báo thù hay không, cho dù chúng ta luôn có người tọa trấn, nhưng trại huấn luyện đâu thể trông giữ trực tiếp trên sân tập này được...

Tần Dương nghe đến đó, hai mắt lập tức mở to.

Trại huấn luyện tạm thời ngừng?
Bình Luận (0)
Comment