Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1926 - Chương 1937: Anh Là Cậu Chủ, Anh Nói Là Được

Chương 1937: Anh là cậu chủ, anh nói là được
 

- Đúng vậy, trong cuộc hành trình ở sa mạc Châu Phi tôi đã từng gặp được một đám người xấu, ừ, tạm thời gọi bọn họ như vậy đi. Bọn họ nổ tung mặt đất, hấp dẫn bầy bọ cạp Vua ở dưới thế giới lòng sa mạc Sahara, còn có con bọ cạp khổng lồ kia, cho nên khi ấy tôi mới tạm thời đề xuất nguyên mẫu của con bọ cạp kia...

- Trước đó không phải tôi có nói bản thân đắc tội một số tổ chức lợi hại, đắc tội với người mạnh đó sao, chính vì nguyên nhân như vậy mới đánh nhau với kẻ kia, thù hận kết càng sâu hơn.

Tạ Đông sáng tỏ gật đầu:

- Thì ra là thế, khi ấy tôi đã xem được tin tức, phản ứng đầu tiên chính là anh đã biết việc này, nếu không sao có thể có chuyện trùng hợp như vậy, đáng tiếc, nếu như trước kia anh không đi tu hành, mà là chuyên tâm đóng phim, có lẽ đã sớm quay xong rồi, rất nhanh có thể trình chiếu. Mà trong thế cục hiện tại, nhất định có thể lại tạo ra kỳ tích huy hoàng.

Tần Dương ngược lại lắc đầu:

- Hiện tại đã không thích hợp nữa.

Biểu lộ của Tạ Đông có chút nghi hoặc, nhưng bỗng nhiên hiểu ra được, liền tiếc hận thở dài:

- Quả thật, xét theo chủ nghĩa nhân đạo mà nói, trước khi bọ cạp khổng lồ bị giết, quả thật không thích hợp dùng nó làm Boss rồi.

- Đúng vậy đó, trước khi xảy ra tai họa, biên thế nào cũng được, nhưng hiện giờ tai họa đã xảy ra, con bọ cạp khổng lồ này dẫn theo bầy bọ cạp cắn nuốt cả một thành phố, trước khi nó chưa thật sự bị giết, chúng ta quay bộ phim như vậy có vẻ rất giả tạo, là một loại YY, những oan hồn chết vì tai họa kia còn chưa tan đâu.

Tạ Đông tỏ vẻ đã hiểu, mặc dù bọn họ thân là người điện ảnh, nhưng tất cả các bộ phim đều xuất phát từ con người, làm như vậy đương nhiên không phạm pháp, thậm chí có thể trở thành điểm nóng, nhưng dù là Tần Dương hay Tạ Đông đều là những người có lý tưởng muốn theo đuổi, cũng không phải vì kiếm tiền mà mất đi một số nguyên tắc làm người cơ bản.

- Vậy chúng ta phải làm sao cho phải bây giờ, anh còn có thời gian quay bộ phim này không?

Tần Dương ngẫm nghĩ, kịch bản trước kia cũng đã viết rồi, người cũng đã tìm rồi, nếu vì bản thân không quay có vẻ không được tốt lắm, lập tức gật đầu:

- Có thể bắt đầu chuẩn bị khởi quay, tôi bây giờ đi Mỹ xử lý chút chuyện, đợi tôi trở lại là có thể dành một khoảng thời gian ngắn chuyên tâm quay diễn rồi...

Hai mắt Tạ Đông sáng lên:

- Được, khi về tôi liền bảo cấp dưới khởi động hạng mục này, vừa lúc Siêu Phàm 2 cũng đến giai đoạn cuối rồi, đợi anh từ Mỹ về, vừa lúc quay một phân đoạn vai khách mời Siêu Phàm 2, sau đó tiếp tục quay bộ phim mới về người tu hành này.

Tần Dương gật đầu, bỗng nhiên dặn dò:

- Ừ, anh xem rồi làm, chẳng qua thà chậm một chút, vé bán thấp một chút, tôi cũng hi vọng bộ phim này càng có ý nghĩa hơn một chút, hi vọng trong bộ phim thể hiện ra được những thứ khiến người xem cảm động, mà không phải chỉ là một bộ phim hành động chỉ có đánh nhau.

Tạ Đông cười cam đoan:

- Anh yên tâm, anh là cậu chủ, chúng tôi có lừa gạt thế nào cũng không dám lừa gạt cậu chủ đâu. Đến lúc đó kịch bản gửi cho anh, anh cảm thấy được mới bắt đầu diễn được, hoặc là anh nói xem sửa thế nào thì sửa như thế đó!

Tần Dương cười ha hả nói:

- Tôi cũng đâu có chuyên nghiệp như vậy, tôi nhiều nhất chỉ là làm một khán giả bình thường mà xem thử, đề xuất ra một số ý kiến của chính mình, chủ yếu vẫn nên là để nhân sĩ chuyên nghiệp tới chủ trì thôi.

Tạ Đông gật đầu:

- Vậy còn Boss trong phim thì sao?

Tần Dương ngẫm nghĩ:

- Vẫn là quái thú như trước đi, giả thuyết một loại quái thú không xuất hiện đi, hơn nữa khi bộ phim này quay xong và trình chiếu ít nhất cũng phải nửa năm sau, khi đó tôi nghĩ có lẽ hẳn cự thú đã bị giết chết không ít rồi, trong thời điểm đó trình chiếu thì cũng có thể có tác dụng kích khởi sự ủng hộ của mọi người, cũng không sợ bị người ta mắng là chiêu trò câu khách...

- Được!

Sau khi đã thương lượng xong chuyện về bộ phim, Tần Dương cười nói:

- Hiện tại kẻ địch của tôi quá mạnh, không thích hợp lộ diện khắp nơi, chuyện công ty phải nhờ lão Tạ tiêu tốn thêm công sức rồi.

Tạ Đông cười nói:

- Cậu chủ anh cho tôi mức thù lao cao như vậy, còn được lấy cổ phần công ty, nếu tôi không làm ra thành tích gì, sao có thể xứng với khoản thù lao đó được. Huống chi, hiện tại những gì đang làm đều là những điều tôi muốn làm, tuy rằng cũng là làm công cho anh, nhưng cái loại quá trình tự do tự tại thực hiện mơ ước vẫn rất đáng giá để tôi toàn tâm toàn ý đầu tư. Cậu chủ anh ủng hộ Hoa Long được mạnh mẽ như vậy, có thể đoán được, ba năm sau, Hoa Long tuyệt đối sẽ trở thành công ty điện ảnh truyền thông hạng nhất ở Trung Quốc này.

Tần Dương giơ chén trà trước mặt lên:

- Vậy tôi liền ngửa mắt mong chờ, vẫn quy tắc cũ, phát triển theo kế hoạch trước đó, tài chính có khó khăn tìm tổng giám đốc Trang.

- Được!

...

- Lois, Andy, chuẩn bị một chút đi, chúng ta tới Mỹ một chuyến.

Hai người Lois và Andy đều mở to mắt, kinh ngạc vui mừng nhìn Tần Dương, Lois khiếp sợ hỏi:

- Anh chuẩn bị ra tay báo thù thay tôi, đoạt lại thanh cự kiếm tổ truyền sao?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Đúng vậy, vì cái người tu hành thiên phú tiềm lực vô hạn này, tôi cũng phải liều mạng một lần thôi, chờ sau này cô trở thành cường giả Chí Tôn rồi, vậy tôi dẫn theo cô đi khắp nơi, phong cách biết bao nhiêu nha.

Cảm xúc hưng phấn của Lois nháy mắt bị giảm bớt trước câu nói của Tần Dương, nhếch khóe miệng nói:

- Anh hiện giờ đã là Siêu Phàm rồi, thực lực còn tiến triển nhanh hơn so với tôi, nếu tôi đã là Chí Tôn rồi, vậy thì anh khẳng định cũng là Chí Tôn, hơn nữa thực lực nói khcậu chủng còn mạnh hơn tôi, vậy cũng sẽ không có phong cách gì cả đâu.

Tần Dương trêu chọc nói:

- Vậy cũng không nhất định, dù sao trên thế giới này có thể làm người hầu cho cường giả Chí Tôn có rất ít, đến lúc đó tôi cố gắng một chút, ra ngoài đánh nhau liền dẫn theo một đống người, tùy tiện một người đã là cường giả Chí Tôn, một đám cường giả Chí Tôn xông lên quần ẩu đối phương, như vậy khí phách biết bao!

Hàn Thanh Thanh đứng bên cạnh Tần Dương cũng bị chọc cười:

- Anh cho anh là hoàng tử hay vương gia cổ đại sao, dẫn theo mấy cao thủ nhất lưu đi khắp nơi tán em gái, ai không chịu phục liền đánh người đó.

Tần Dương cười khà khà:

- Ngẫm lại tràng cảnh đó không phải rất lợi hại sao? Em xem trại huấn luyện Chí Tôn đó, năm cường giả Chí Tôn làm lão đại, quốc gia cũng phải kính nể, về sau anh dẫn một đám ra nước ngoài diễu võ giương oai, ai không cho anh mặt mũi, nhà giàu có gì, gia tộc viễn cổ thần bí gì, không phục thì tất cả đều phải bị đánh nằm sấp xuống!

Hàn Thanh Thanh cười nói:

- Được nha, vậy anh cố gắng đi, em cũng muốn nhìn xem đến lúc đó rốt cuộc anh có thể kéo thành cái dạng gì!

Tần Dương cười quay đầu, nhìn Lois nói:

- Lois, sở dĩ tôi nguyện ý chấp nhận thỉnh cầu này của cô, kỳ thực nguyên nhân chủ yếu là vì thanh đại kiếm Thập Tự kia. Cô đừng lo lắng, tôi không cướp của cô, tôi chỉ hi vọng khi cần tới có thể mượn thanh đại kiếm Thập Tự của cô, ví dụ như khi đối phó với quái thú, một thanh vũ khí tốt thật sự quá quan trọng...

Lois không do dự đáp:

- Không thành vấn đề, chỉ cần có thể đoạt lại đại kiếm Thập Tự, chủ nhân anh muốn dùng khi nào thì dùng khi đó!
Bình Luận (0)
Comment