Chương 1945: Kẻ giết người, người mãi mãi bị giết
Mấy người Tần Dương ngồi lên xe ô tô đen, một lần nữa đi tới pháo đài cổ của gia tộc Dulles, trên đường đi, Tần Dương rất bình tĩnh gửi cho sư phụ Mạc Vũ một tin nhắn.
Mặc dù Tần Dương tin tưởng có lẽ Marcus thật sự chỉ muốn nói chuyện một chút với mình, sẽ không ngang nhiên ra tay, dù sao hắn cũng không phải người có thể tùy tiện bị người ta bắt chẹt, nhưng Tần Dương vẫn cẩn thận thông báo sự việc cho Mạc Vũ.
Nếu hắn thật sự xảy ra chuyện gì, ít nhất sư môn biết hắn bị ai hố, mà gia tộc Dulles cũng sẽ bị kinh sợ...
Marcus quả thật rất lợi hại, nhưng nói ra gia tộc Marcus cũng là gia tộc có nghiệp lớn, một quyết định được đưa ra chung quy cũng sẽ phải cân nhắc đến hậu quả, không phải sao?
Sắc mặt của hai người Lois và Andy cũng rất ngưng trọng, trong lòng ngập tràn sự lo lắng, ánh mắt nhìn về phía Tần Dương còn có sự áy náy.
Vốn cho là âm thầm đến, âm thầm giết chết Jules rồi có lẽ sẽ không bị bất cứ ai nghi ngờ, nhưng nào ngờ dùng hộ chiếu giả vẫn bị bại lộ, hoàn toàn quấn Tần Dương vào chính giữa vụ ân oán này.
Trong bốn người không để ý nhất đương nhiên vẫn là Lucian, chuyện trước đó bị đánh đến hộc máu căn bản không ở trong phạm vi lo lắng của hắn, hắn vẫn cầm di động như cũ, vui thích đắm chìm trong trò chơi của mình.
Joseph nhìn thấy được tình cảnh này, ánh mắt không khỏi có chút kinh ngạc.
Ông già ngây thơ chơi điện thoại kia chính là cường giả Chí Tôn tối ngày hôm qua xâm nhập vào trong pháo đài cổ giao thủ với lão tổ tông?
Như vậy cũng quá xa rồi đi!
Đoàn xe nhanh chóng lái ra khỏi Philadelphia, tiến vào ngoại ô thành phố, cuối cùng đã tới khu vực pháo đài cổ.
Trận đánh đêm qua dẫn tới tình cảnh tang hoang vẫn còn nằm phơi ngay đó, trong qua giống như một vết thương khổng lồ đối với tòa pháo đài cổ vậy.
- Tần tiên sinh, mời!
Joseph biết được thân phận của Tần Dương, nên đương nhiên biết người làm chủ ở đây là Tần Dương.
Tần Dương đi theo bên cạnh Joseph, đôi mắt đảo quang, giống như là lần đầu tiên được tới nơi này vậy:
- Pháo đài cổ thật nguy nga, ở một nơi hoang dã, rời xa phồn hoa thành phố, sống ở đây nhất định rất thoải mái... Đúng rồi, các người làm sao tìm được bọn tôi, lần này chúng tôi chỉ đến du lịch, không muốn gây ra động tĩnh gì, cũng không dùng tới thân phận thật mà?
Khóe miệng Joseph nhếch lên nụ cười nhạt. Du lịch?
Thằng nhóc này đến bây giờ vẫn còn mở mắt nói dối sao...
Mặc dù biết rõ Tần Dương đang giả vờ, nhưng Joseph không không ngại để lộ ra một chút thực lực của gia tộc mình:
- Mặc dù mấy người đều sử dụng đến thân phận giả, quả thật khiến người khác khó có thể tra ra được, nhưng mấy người giết Jules, còn thả Milie, còn đánh lén pháo đài cổ, đánh lạc hướng khiến lão tổ tông rời đi, hiển nhiên là vì phòng bảo vật của lão tổ tông mà tới, vậy thì vì sao mấy người phải giết Jules, còn thả Milie đây?
Ánh mắt của Joseph lướt qua Lois và Andy đứng bên cạnh:
- Lão tổ tông đoán Jules hẳn là kẻ thù của mấy người, mà đánh lén phòng bảo vật hẳn vì muốn lấy lại thứ gì đó, đương nhiên không ngoại trừ để phát tài một khoản tiền bất chính, như vậy lại từ phương diện này đẩy ngược lại, người Jules từng đối phó, hơn nữa còn có năng lực báo thù cũng chỉ còn lại mấy người mà thôi.
- Mặc dù các người sử dụng hộ chiếu giả, nhưng hình dáng của các người không có thay đổi, mà các người còn ngồi máy bay tới, sân bay thuyên chuyển có camera giám sát, dùng máy vi tính tự động tìm kiếm gương mặt so sánh thì đương nhiên là tìm được mấy người rồi. Hơn nữa bốn người còn đi cùng nhau, như vậy đương nhiên đã biết rõ các người từ đâu mà đến, huống chi Tần tiên sinh còn là danh nhân nổi tiếng thế giới, cũng là thần y nổi danh, nếu như vậy mà chúng tôi còn không đoán được, vậy thì chúng tôi quá ngu xuẩn rồi.
Hóa ra bại lộ như vậy!
Trong lòng Tần Dương thở dài, nhưng cũng cảm thấy giật mình trước sức mạnh của gia tộc Dulles ở đây. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã dự đoán được tất cả, sau đó điều động lực lượng khắp nơi, thậm chí còn yêu cầu lực lượng chính phủ điều tra tìm kiếm mình, lợi dụng internet và kỹ thuật máy tính tiên tiến tìm ra mấy người họ, quả thật không đơn giản.
Marcus này quả nhiên là lão già thành tinh, đầu óc xoay chuyển rất nhanh chóng.
Nhìn thấy ánh mắt đắc ý của Joseph, Tần Dương sờ lên cái mũi:
- Trí tưởng tượng của các người ngược lại rất phong phú.
Joseph cũng không nói thêm gì nữa, gã cũng biết thằng nhóc trước mặt này mặc dù tuổi còn trẻ, nhưng khó đối phó, nếu không chiếu theo thực lực của gia tộc Dulles, biết rõ đối phương đã giết chết Jules, vậy còn do dự gì, trực tiếp ra tay xử lý đối phương là được, còn cần mở về nói chuyện cái lông à.
Đi vào căn phòng tiếp khách rộng rãi, bốn người ngồi xuống, Joseph đi mời Marcus ra mặt, trong phòng tiếp khách chỉ còn lại bốn người, ở cửa còn có hai bảo vệ đang đứng, dùng ánh mắt đề phòng nhìn bọn họ.
Lois nhích tới gần Tần Dương một chút:
- Cậu chủ, làm sao bây giờ?
Dù là Andy, Lois hay Vinylon và Brewer, vì để xưng hô đơn giản và tránh ngượng ngùng, bọn họ đều thống nhất một cách xưng hô, tất cả đều gọi Tần Dương là cậu chủ, dù sao để mấy người Andy, Lois ở trước đám đông gọi chủ nhân của mình cũng khá là kỳ quặc.
Huống chi mặc dù bọn họ vì đủ loại nguyên nhân mà giúp đỡ Tần Dương, nhưng Tần Dương cũng không bạc đãi bọn họ một chút nào, chế độ lương tuyệt đối cao, ngày thường cũng rất tôn trọng bọn họ, dù khi Vinylon và Brewer mới đến vốn là e ngại mệnh lệnh gia tộc, không tình nguyện, nhưng ở lâu ngày lại phát hiện cậu chủ này thật ra cũng không tồi.
Mặc dù bọn họ quả thật đang làm công việc vệ sĩ kiêm cấp dưới, nhưng cũng không phải loại bị gọi đến gọi đi không có địa vị kia, bọn họ nhận được sự tôn trọng xứng đáng.
Nghiêm khắc mà nói, đại kiếm Thập Tự vẫn chưa cướp về được, hiệp nghị giữa Tần Dương và Lois còn chưa hoàn toàn có hiệu lực, nhưng Lois cũng đã rất chủ động bắt đầu thực hiện hiệp nghị giữa hai người, thứ nhất vì Tần Dương đã báo thù giúp cô, thứ hai cô tin chắc rằng sẽ có một ngày Tần Dương sẽ lấy về được thanh đại kiếm kia.
Tần Dương bật cười, vẻ mặt trấn định:
- Không cần lo lắng, trừ phi Marcus bị điên, nếu không sẽ không giết người ngay tại đây đâu.
Lois mím mím môi, nhìn ngó xung quanh, không nói thêm gì nữa.
Tiếng bước chân vang lên, Marcus với gương mặt lạnh đi vào, tầm mắt đảo qua Andy và Lois không ngừng lại một chút nào, khi liếc qua Tần Dương có hơi ngừng lại một chút, cuối cùng dừng lại trên gương mặt của Lucian.
Lão thật ra đã nghe Joseph báo cáo qua, khi đó lão đã giật mình, cường giả Chí Tôn đã giao thủ với lão kia vậy mà lại là một kẻ ngốc thích chơi game điện thoại, làm việc nghe theo mệnh lệnh của Tần Dương?
Tần Dương đi đâu tìm được một thuộc hạ là cường giả Chí Tôn vậy?
Còn ngoan ngoãn nghe theo sự chỉ huy của hắn? Việc này có chút kỳ lạ. Vốn dĩ khi biết được thân phận của Tần Dương, lão còn tưởng rằng cường giả Chí Tôn kia là trưởng bối sư môn của Tần Dương...
Nhưng Lucian cản bản không thèm để ý đến ánh mắt dò xét của Marcus, có lẽ là cảm giác được địch ý trong ánh mắt của Marcus, Lucian không hề do dự mà trừng lại.
Marcus thu lại ánh mắt, ngồi đối diện đám người Tần Dương, ánh mắt một lần nữa nhìn trực diện Tần Dương.
- Tần Dương, cậu giết người của gia tộc Dulles chúng ta, có phải nên cho chúng ta một lời giải thích không?
Tần Dương nhìn gương mặt lạnh của Marcus, cười nhạt một tiếng:
- Chuyện xấu làm dứt khoát, giết người còn không tính, kẻ giết người mãi mãi bị người giết, đạo lý này tiên sinh Marcus chẳng lẽ không hiểu sao?