Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1937 - Chương 1948: Sư Công Người Đây Là Muốn Gây Sự À

Chương 1948: Sư công người đây là muốn gây sự à
 

Tần Dương chủ động tăng thêm tiền cược, cho bản thân một con đường lui, ngược lại khiến sự nghi ngờ của Marcus giảm bớt mấy phần.

- Đây chính là đấu sinh tử, nếu cậu vừa lên đấu đã nói mình thua... Cậu cảm thấy gia tộc Dulles ta thiếu một trăm triệu này của cậu sao?

Marcus quả thật không quan tâm tới một trăm triệu đô la này, lão càng muốn đánh chết hoặc đánh tàn phế Tần Dương hơn, như vậy mới có thể khiến người khác phải kinh sợ.

Ừ, cái tên Tần Dương danh dương thế giới vẫn bị gia tộc của ta đánh tới mức tàn phế.

Cái lão cần chính là tôn nghiêm.

Tần Dương nhíu mày:

- Tốt xấu gì tôi cũng là người có bối cảnh có uy danh, tôi sẽ làm ra chuyện như vậy sao, tôi không muốn mặt nữa sao?

Marcus cười lạnh:

- Trước tính mạng, thể diện tính là cái gì.

Tần Dương dường như có chút bất lực:

- Vậy ý của ngài là để tôi gia tăng thêm tiền cược sao? Một trăm triệu không đủ?

Suy nghĩ của Marcus lập tức xoay chuyển:

- Như vậy đi, trong vòng năm phút đồng hồ sống chết tự chịu, không được đầu hàng cũng không được nhận thua, sau năm phút có thể nhận thua, nếu cậu thua, như vậy sẽ thua gia tộc Dulles một trăm triệu đô la, nếu như chúng ta thua, vậy thì thua cho cậu thanh đại kiếm Thập Tự kia!

Tần Dương cũng không sảng khoái đáp ứng, ngược lại biểu lộ có chút do dự:

- Năm phút đồng hồ à, ngài dự định phái ai xuất chiến đây?

Marcus thấy được phản ứng của Tần Dương, trong lòng càng khẳng định khi nãy Tần Dương chỉ muốn gạt lão. Một Thiên Nhân hơn nửa năm trước mới hai mươi lăm khiếu huyệt, chẳng qua chỉ dựa vào mấy thuật thôi miên mới có thể đánh bại đối thủ mới bước vào Siêu Phàm không lâu, nếu như đối thủ đề phòng ánh mắt của hắn, như vậy thuật thôi miên của hắn sẽ mất đi tác dụng rồi.

Muốn đánh bại Siêu Phàm đỉnh phong, nằm mơ!

Muốn cáo mượn oai hùm gạt lão, sau đó lui nhận thua không chịu trả tiền, muốn dùng một trăm triệu đô la xử lý công bằng việc này, dù sao hắn mới hai mươi ba tuổi, đánh không phải Siêu Phàm đỉnh phong không phải rất bình thường sao, cũng không tính là mất mặt. Nhưng chuyện giết chết Jules thực sự cứ như vậy mà cho qua, thằng nhóc này ngược lại tính rất hay.

Năm phút đồng hồ, hừ, cũng đủ cho người của ta đánh gãy xương cốt toàn thân hắn nhiều lần rồi.

Thuận lợi thì thậm chí không cần đến mười giây!

Marcus cười lạnh nói:

- Bất kể ta phái ai, dù sao sẽ không phải là cường giả Thông Thần, tối đa cũng chỉ là thực lực Siêu Phàm. Thế nào, ta đã nhường cho lối đi rồi, nếu như cậu còn không đáp ứng, vậy thì cũng chỉ có thể nói rõ tất cả những điều khi nãy cậu nói đều đang chọc chơi ta mà thôi!

Tần Dương dường như có chút do dự, do dự được một lúc dường như đã hạ quyết tâm:

- Được, tôi đáp ứng ngài, nhưng tôi phải mời người làm chứng, nhỡ đến lúc lập xong vụ đánh cược rồi ngài lại không nhận, đến lúc đó lật mặt xử lý tôi, ngài chính là cường giả Chí Tôn đó, tôi có thể làm gì được?

Marcus híp mắt lại:

- Cậu muốn tìm ai?

Tần Dương cười nói:

- Nếu ngài không yên lòng, ngài cũng tìm người làm chứng tới, tôi cũng sẽ tìm, mọi người nói rõ quy tắc, tránh sau này dây dưa không rõ ràng.

Vẻ mặt của Marcus ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ, thằng nhóc này muốn tìm viện binh sao?

Có lẽ hắn cảm thấy bản thân không chống đỡ được năm phút đồng hồ, cho nên muốn tìm người tới hỗ trợ, đến lúc đó chơi xấu?

- Được, cậu cần thời gian bao lâu?

Tần Dương cười nói:

- Ngày hôm nay đã quá muộn rồi, ngày mai chuẩn bị một ngày, ngày mai chúng ta bắt đầu, địa điểm tùy ngài quyết định.

Marcus trầm tư mấy giây, dứt khoát nói:

- Được, ngày kia, địa điểm ở đây! Các người không cần nghĩ tới việc trốn, chuyện này sẽ không chấm dứt chỉ vì các người trốn đi đâu.

Tần Dương dường như thở phào một hơi:

- Yên tâm đi, tôi cũng muốn hoàn toàn chấm dứt chuyện này, nếu quả thật định đi, thì trước đó tôi đã không tới đây rồi!

Marcus khoát khoát tay:

- Các người có thể ở lại trong pháo đài cổ, an tâm chờ người của mấy người đến đây, trước khi sự việc chưa được giải quyết xong các người đừng hòng rời đi, người của ta sẽ giám sát các người!

Sau khi nói xong Marcus liền đứng dậy dứt khoát rời đi.

Tần Dương quả thật không từ chối lời đề nghị ở lại pháo đài cổ. Sở dĩ hắn đề nghị tìm kiếm nhân chứng, thật ra cũng là lo lắng Marcus sẽ lật mặt.

Tần Dương không làm gì được Marcus, Marcus lật mặt, Tần Dương không cách nào làm gì được lão, đâu thể thật sự đồng quy vu tận chém giết bỏ mạng được?

Nếu như chỉ vì chút chuyện này mà hai gia tộc hào môn liều mạng chém giết nhau, như vậy sợ rằng bao nhiêu gia tộc hào môn trên thế giới này đã sớm bị chơi chết rồi.

Đám người Tần Dương tiến vào bên trong pháo đài cổ, Tần Dương lấy di động ra, tìm được một chỗ yên tĩnh, gọi một cú điện thoại cho sư công.

- Sư công, con gặp phải chút rắc rối, mặc dù có thể tự giải quyết, nhưng không có ai tọa trấn cho...

Miêu Kiếm Cung cảm thấy có chút kỳ quái hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì, bên cạnh con không phải có một Lucian sao, nếu chỉ xét sức chiến đấu đơn thuần thì hiển nhiên còn mạnh hơn so với ta một chút đấy...

Tần Dương cười khổ nói:

- Không được, trước đó đã giao thủ rồi, Lucian bị người ta đánh cho một quyền phun ra máu, mặc dù không có gì đáng ngại, nhưng hiển nhiên thực lực vẫn kém một chút.

Miêu Kiếm Cung lập tức hứng thú:

- Ồ, đó là cao thủ Chí Tôn chân chính đấy, nói nghe một chút nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tần Dương liền kể lại từ đầu đến cuối sự việc một lần, cuối cùng nói:

- Sư công, con sự Marcus lật mặt, như vậy thì con sẽ không thể mang thanh đại kiếm Thập Tự kia đi rồi. Chất liệu của thanh kiếm kia đặc biệt, không phải thứ kim loại có trên Trái Đất, chém sắt như chém bùn, con nhất định phải mang đi.

Miêu Kiếm Cung kinh ngạc hỏi:

- Đối phương nhất định sẽ phái đối thủ Siêu Phàm đỉnh phong ra, con có nắm chắc không?

Tần Dương cười khà khà, nhỏ giọng giải thích:

- Song Siêu Phàm cộng thêm đồng thuật, nếu như đều không đánh bại được một Siêu Phàm đỉnh phong, vậy thì con tới trại huấn luyện Chí Tôn phí công rồi!

- Hô, thằng nhóc con bây giờ lợi hại rồi đấy, được, vậy ta đi một chuyến, ta cũng muốn xem thử tên kia rốt cuộc lợi hại thế nào. Lần trước đi Gallia giao đấu được với Lucian một lần còn chưa đánh đã tay, ta đã hơn nửa năm nhưng lĩnh ngộ được không ít, đang muốn tìm người đánh nhau đây!

Tần Dương lập tức dở khóc dở cười, sư công của hắn là cuồng ma đánh nhau đấy, từ mấy năm trước đã chạy tới Nhật Bản lần lượt đánh qua các môn phái, hiện giờ lại mắt đầu quét mắt nhắm tới mấy cao thủ Chí Tôn rồi.

- Được thôi, bây giờ người đang ở đâu, con bảo người đặt vé cho người...

Miêu Kiếm Cung cắt ngang lời của Tần Dương:

- Con đang gọi người, vậy đối phương có thể cũng đang gọi người hay không?

Tần Dương tỏ vẻ không rõ lắm:

- Con không biết, đây là địa bàn của lão, có lẽ không đến mức đó, dù sao lão chắc chắn cảm thấy bản thân nắm được thắng lợi trong tay rồi!

Miêu Kiếm Cung suy nghĩ mấy giây:

- Nếu việc đã náo lớn một chút, vậy thì trận đấu lớn hơn một chút đi, tránh cho người ta khi dễ Ẩn Môn chúng ta ít người. Ta gọi mấy cuộc điện thoại trước, đợi lát nữa gửi danh sách cho con, con sắp xếp hành trình.

Hai mắt Tần Dương sáng lên, gọi mấy cuộc điện thoại, ý của sư công đây là muốn thổi kèn kéo người tới gây sự!

- Sư công, người dự định tìm người khác ra tay giúp sao?

Giọng điệu của Miêu Kiếm Cung vô cùng tùy ý:

- Ừ, ta và bà Ngô của con đang rảnh rỗi nhàm chán, gọi mấy người bạn già cùng ra nước ngoài đi dạo, coi như đi ngắm phong cảnh đi, nếu có cơ hội thích hợp thì đánh mấy trận, ta đã lâu rồi không chính thức ra tay, cảm thấy xương cốt đang ngứa ngáy, vả lại ta cũng muốn thử xem uy lực khi vận dụng Huyễn Giới trong chiến đấu như thế nào...
Bình Luận (0)
Comment