Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1938 - Chương 1949: Một Chọi Một, Cứu Binh Của Ai Nhiều Hơn

Chương 1949: Một chọi một, cứu binh của ai nhiều hơn
 

Tần Dương cúp điện thoại, ánh mắt hơi có chút vui sướng.

Vốn chỉ muốn mời sư công tới đây giúp hắn trấn áp kết quả phải chết, có hai cường giả Chí Tôn, hơn nữa sư công còn có thể đại diện cho Ẩn Môn, Marcus thua trận chung quy cũng không dám chơi xấu, nhưng nào ngờ sư công cương trực như vậy, còn muốn làm lớn chuyện này lên.

Cũng không biết Miêu Kiếm Cung rốt cuộc sẽ tìm tới bao nhiêu người.

Chẳng qua bất kể như thế nào, trong lòng Tần Dương vẫn an tâm hơn.

Hì, có người chống lưng thật là sướng.

Thế giới này từ xưa đến này tuyệt đối có không ít thiên tài, nhưng có bao nhiêu thiên tài bị hủy diệt trong quá trình phát triển? Trong quá trình phát triển của một người chung quy sẽ gặp phải đối thủ, gặp phải kẻ thù, mà kẻ thù sẽ không từ thủ đoạn phá hủy anh, cho dù có là thiên tài lợi hại hơn nữa, thiên tài dùng cách gì đối kháng được với một người ngẫu nhiên tùy tiện có thực lực tích lũy hơn trăm năm, thậm chí hơn ngàn năm đây?

Ngay sau đó Tần Dương cũng gọi cho Mạc Vũ một cuộc điện thoại, tuy rằng việc này Tần Dương không xin sự trợ giúp của hắn, nhưng dù sao cũng vẫn phải thông báo một tiếng.

Sau khi biết được Miêu Kiếm Cung gọi bạn bè tới giúp Tần Dương trấn giữ cục diện, thậm chí còn chuẩn bị đánh nhau, Mạc Vũ cũng không nhịn được mà nở nụ cười:

- Sư công của con quả thật rất nuông chiều con đấy, ta thiếu chút nữa cũng không kìm chế được sự ghen tị.

Tần Dương đương nhiên biết Mạc Vũ hay nói đùa, cười hì hì nói:

- Con cũng không có cách nào mà, đây là trên địa bàn của người ta, còn không đánh lại được người ta, chỉ đành xin giúp đỡ, sư phụ người có muốn tới chơi hay không?

- Ta không đi đâu, dù sao sư công của con cũng đã đi rồi, có người ở đó, con thế nào cũng sẽ không chịu thiệt đâu, ta không đi góp vui nữa. Thằng nhóc con lần này càng chơi càng lớn, người làm sư phụ như ta cho dù muốn giúp đỡ cũng không thể giúp được gì mà!

Tần Dương cười hì hì an ủi:

- Vậy sư phụ liền nhanh chóng tu hành, sớm ngày bước vào cảnh giới Chí Tôn, như vậy khi con gặp rắc rối, sư phụ người có thể giúp con hành hung kẻ bắt nạt đồ đệ của người rồi.

- Cảnh giới Chí Tôn nào có dễ dàng như vậy, ta thấy thằng nhóc con tiến cảnh rất nhanh, không chừng ngày nào đó thực lực của con sẽ vượt qua ta, như vậy cũng tốt, người làm sư phụ ta đây có thể nhàn hạ rồi.

Tần Dương trêu đùa nói:

- Sư phụ, người cũng không thể nhàn hạ như vậy nha, đồ đệ còn trông chờ người bao che đây!

- Tự mình chơi đi, không nói nữa, phải cẩn thận một chút, cúp đây!

Biết Miêu Kiếm Cung kéo người qua đó giúp Tần Dương, Mạc Vũ rất thoải mái ngắt điện thoại, hiển nhiên không dự định quản chuyện này. Kỳ thực với quan hệ của Mạc Vũ, muốn tìm một, hai cường giả Chí Tôn ra tay cũng không thành vấn đề, chỉ là nếu Miêu Kiếm Cung đã ra tay rồi, như vậy cũng không cần hắn tới gây sức ép nữa.

Miêu Kiếm Cung là sư công gây sức có thể còn hơn cả người làm sư phụ là Mạc Vũ đây.

Tiếp theo đó Tần Dương gọi điện thoại cho Tư Đồ Hương, nhờ cô sắp xếp lộ trình tiếp đón sư công và bạn bè của hắn ta. Họ chính là một đám đại lão đó, người ta vì nể mặt mũi của sư công mà đặc biệt chạy tới Philadelphia Mỹ chống lưng cho Tần Dương, tiểu bối như Tần Dương còn không biết điều mà hầu hạ cho tốt sao?

Không nói tới bản lĩnh, chỉ riêng bối phận của bọn họ, quan hệ với sư công, thì Tần Dương cũng đã phải trông nom thật tốt lộ trình sống hàng ngày của họ rồi.

Phía Tần Dương vội vàng liên hệ trong nước, mà bên Marcus cũng không nhàn rỗi.

Lão không xem nhẹ Tần Dương, biết bối cảnh của Tần Dương vững chắc, nếu đã muốn viện binh, vậy thì khẳng định còn có viện binh tới, hơn nữa chắc chắn là cường giả Chí Tôn, dù sao trường hợp giống như thế này cho dù kéo một xe cường giả Thông Thần đến cũng không có tác dụng gì, đối với cường giả Chí Tôn mà nói chẳng qua cũng chỉ là một quyền...

Marcus không biết Tần Dương có thể dẫn tới bao nhiêu cứu binh, nhưng lão ta dự đoán hẳn cũng chỉ có hai cường giả Chí Tôn, cho nên Marcus cũng gọi ba cú điện thoại, mời ba người bạn già thực lực Chí Tôn tới đây giúp trấn áp cục diện.

Gia tộc Dulles cũng là gia tộc giàu có với lịch sử lâu đời, bản thân Marcus cũng đã hơn trăm tuổi, nếu như nói không quen biết mấy người bạn cường giả Chí Tôn thì là chuyện không thể nào. Huống chi việc này còn liên quan tới thể diện của người tu hành nước Mỹ, người tu hành Trung Quốc đã chạy đến Mỹ diễu võ dương oai rồi, là người Mỹ không nên ra mặt sao?

Bốn cường giả Chí Tôn, như vậy cũng đủ rồi đi!

Marcus tin tưởng Tần Dương nhất định sẽ thất bại, nhưng nếu đối phương có nhiều người, thực lực còn mạnh, như vậy cưỡng ép bắt Tần Dương thì về sau còn không phải một phen lật nợ sao, cho nên chuyện này nhất định phải kết thúc ngay tại chỗ!

Nói rõ vụ đánh cược trước mặt mọi người, trong năm phút sau sẽ xử lý Tần Dương, nếu kẻ khác muốn nhúng tay thì mấy người lão đương nhiên cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, khẳng định còn phải ngăn cản bọn họ, cam đoan trận đấu được tiến hành, cam đoan trận chiến năm phút đồng hồ này sẽ không bị quấy nhiễu, cam đoan Tần Dương bị đánh chết hoặc bị đánh cho tàn phế.

Mặt mũi của gia tộc Dulles không thể mất!

Các người giết Jules, bọn ta sẽ để truyền nhân của tông môn mấy người đến bồi táng.

Ba cường giả Chí Tôn mà Marcus mời tới đều rất nể mặt lão, ngày hôm sau liền trực tiếp vào ở bên trong pháo đài cổ của gia tộc Dulles.

Tần Dương đứng nhìn ở cửa sổ phòng, nhìn thấy những chiếc ô tô thi thoảng ra vào, trong lòng không nói nên lời. Hắn vốn nghĩ có lẽ Marcus sẽ không mời người, dù sao đây là địa bàn của lão, nhưng xem ra Tần Dương đã xem thường lão rồi, lão vô cùng coi trọng hắn đấy.

Cũng may phía hắn cũng có không ít người, chỉ là không biết rốt cuộc người của bên nào nhiều hơn đây.

Tần Dương bỗng nhiên cảm thấy nhiều cường giả Chí Tôn như vậy chạm trán nhau, chỉ e chuyện lần này không cẩn thận sẽ làm lớn chuyện, không chừng sẽ còn phát sinh sự kiện lớn nào đó đây.

Tư Đồ Hương tự bay tới Philadelphia trước, còn dẫn theo trợ thủ, đích thân tới phục vụ các đại lão bay từ Trung Quốc tới. Từ việc đón ở sân bay, hơn nữa còn đưa bọn họ tới khách sạn, dù sao mấy người này không phải xuất phát từ cùng một điểm, cũng không phải đến nơi cùng một mốc thời gian, bọn họ sẽ không trực tiếp đi tới pháo đài cổ, mà sẽ ở lại Philadelphia, đợi sang sáng sớm ngày hôm sau mới cùng nhau đến.

Tần Dương vốn dĩ muốn hỏi thăm có cần hắn tới gặp mặt hay không, lại bị Miêu Kiếm Cung dứt khoát từ chối, bảo hắn an tâm ở trong pháo đài đi, nghỉ ngơi lấy lại sức một chút, chuẩn bị cho trận đấu ngày hôm sau, khi nào thời gian tới bọn họ sẽ gặp mặt.

Đánh cược khẳng định phải thực hiện, tuy bọn họ tập trung thành đoàn thể tới đây, nhưng việc này liên quan tới xung đột của người tu hành hai phe Đông - Tây, vẫn là phải nói chút lý lẽ, dù sao ai ai cũng không phải quả hồng mềm dễ bị nắn bóp.

Trong tình huống không ai áp chế được ai, đương nhiên cũng phải dùng tới chút lý lẽ.

Tần Dương ở trong pháo đài cổ yên ổn hai ngày. Sáng sớm, Tần Dương phân chấn tỉnh lại cùng ăn bữa sáng với Lois, Andy và Lucian, trên gương mặt của Lois và Andy đều tràn ngập vẻ lo lắng.

Bọn họ cũng không rõ lực chiến đấu cụ thể của Tần Dương, bọn họ cũng không được rõ ràng rốt cuộc Tần Dương mời tới bao nhiêu cứu binh, chỉ là ba người mà ngày hôm qua bọn họ nhìn thấy hiển nhiên chính là sự giúp đỡ mà Marcus mời tới.

Chỉ là một Marcus và cao thủ của gia tộc Dulles, bọn họ cũng đã không có cách nào chống lại được, vậy mà còn một đám cao thủ nữa đến, thậm chí còn có mấy cường giả Chí Tôn, cho dù đánh thắng, nhưng người ta nhiều người như vậy, cho dù quỵt nợ, thì anh có thể làm gì được?
Bình Luận (0)
Comment