Chương 1954: Mày đây là gian lận sao?
Ralph trực tiếp xông về phía Tần Dương, cả người giống như viên đạn bay ra khỏi nòng.
Ánh mắt của gã cũng không gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt của Tần Dương, ngược lại cúi đầu xuống, ánh mắt rời đi, nhìn chằm chằm vị trí lưng bụng của Tần Dương.
Tần Dương có thể dùng hai mắt thôi miên quấy nhiễu đối thủ trong trận đấu, chuyện này đã được chứng thực, cho nên đương nhiên Ralph sẽ không ngốc đến mức nhìn chằm chằm vào hai mắt của Tần Dương, như vậy không phải tự dưng mình lên tận cửa sao?
Ralph không tin thực lực của Tần Dương có thể là đối thủ của gã, dù sao năm ngoái Tần Dương mới chỉ là Thiên Nhân khiếu huyệt hai mươi lăm, cái này cũng đã được chứng minh, cho dù thực lực của hắn có bành trướng như vũ bão thế nào thì cũng không thể là đối thủ của gã.
Hắn sở dĩ dám đánh cược cùng với Marcus, nghĩ tới hẳn là dựa vào đồng thuật kỳ lạ này của hắn đi!
Chỉ là muốn phá đồng thuật của mày cũng rất đơn giản, tao không nhìn vào mắt mày là được rồi không phải sao?
Chỉ cần không nhìn đúng ánh mắt của mày, cho dù đồng thuật của mày có lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ như ném ánh mắt cho người mù xem, căn bản không có một chút tác dụng nào.
Còn về việc làm như vậy sẽ có ảnh hưởng nhất định tới trận đấu, dù sao khi chiến đấu con người thường có thói quan sẽ nhìn chằm chằm nửa trên của đối thủ, nhưng chỉ cần nhìn chằm chằm phần eo trở xuống của đối thủ để chiến đấu, mặc dù ít nhiều vẫn sẽ có chút không quen, nhưng cũng chỉ không quen một chút mà thôi.
Nhìn thấy thắt lưng của mày rồi chẳng lẽ còn không thể biết người của mày đang ở đâu hay sao?
Như vậy là đủ rồi!
Năm phút đồng hồ?
Mười giây tao đã đánh bại mày rồi!
Để mày biết trước mặt thực lực tuyệt đối, mấy trò vặt vãnh kia không có tác dụng gì.
Theo như Ralph dự đoán, Tần Dương nhất định sẽ lợi dụng thân pháp của mình tránh né công kích của gã, sau đó tìm cơ hội dùng đồng thuật quấy nhiễu gã, nhân cơ hội đánh bại gã. Nhưng khi gã vọt tới trước mặt Tần Dương lại phát hiện Tần Dương căn bản không tránh né.
Hắn không chỉ không tránh, ngược lại còn nghênh đón, dùng một quyền cứng rắn đánh tới.
Con mẹ nó, mày chịu chết sao?
Liều thực lực với một Siêu Phàm đỉnh phong?
Được rồi, khi nãy tao nói mười giây là nhiều rồi, chỉ một quyền này thôi cũng đủ đánh ngã mày, tăng thêm một cước là có thể trực tiếp lấy mạng của mày rồi.
Ralph đánh ra một quyền, nắm đấm xé ngang không khí, quần áo tung bay phần phật, mang theo tiếng xé gió lạnh thấu xương, nặng nề nện lên nắm đấm của Tần Dương.
Ầm!
Cương khí được rót trên nắm tay của Tần Dương bạo nổ hóa thành vô số mảnh vụn cương khí nhỏ bay tán loạn.
Trên gương mặt của Ralph lộ ra nụ cười nhe răng, chỉ dựa vào mày cũng muốn đỡ một quyền này của tao?
Nắm đấm không có cương khí phòng hộ nặng nề tiếp xúc với nắm đấm của Ralph, nụ cười nhe răng của Ralph lập tức cứng lại.
Tràng cảnh cánh tay của Tần Dương trực tiếp bị đánh gãy trong tưởng tượng không xuất hiện. Sau khi lớp cương khí vỡ tan, quả đấm của hắn bao hàm sức mạnh nguyên thủy vô cùng hung hãn đánh tới, lớp cương khí phòng hộ của Ralph như yếu đi rất nhiều, vả lại còn va chạm với nắm đấm của Tần Dương, nhưng thế mà lại không giành được một chút lợi ích nào.
Hai chân của Tần Dương bỗng nhiên lún xuống mặt đất, nhưng cơ thể của hắn không hề lùi một chút nào, ngược lại Ralph lui về sau hai bước, sau đó mới dùng một cước đạp mạnh xuống đất, ổn định lại cơ thể.
Ralph mở to hai mắt, trong lòng vô cùng chấn động. Điều này sao có thể?
Gã chính là một Siêu Phàm đỉnh phong, một quyền này còn là một kích toàn lực, vậy mà đối phương trực tiếp đánh lùi một quyền này của gã, còn không hề lùi một bước nào.
Ralph ngẩng đầu lên theo bản năng, mà trong khoảnh khắc gã ngẩng đầu ấy, ánh mắt của gã liền bị cặp mắt quỷ dị màu đen kia của Tần Dương bắt được.
Con mẹ nó, sao gã lại ngẩng đầu?
Ralph cảm thấy trong tròng mắt đen kia tản ra lực hấp dẫn, trong lòng chấn động, lập tức hối hận thu lại tinh thần, đồng thời nỗ lực buông thõng tầm mắt, muốn tránh đi sự hấp dẫn của hai mắt của Tần Dương.
Nhưng mà Tần Dương không cho gã có cơ hội tránh né, hắn đã sớm tính toán được tất cả, đã sớm sẵn sàng tấn công bằng lưỡi đao tinh thần lực trực tiếp bắn tới trong nháy mắt.
Mí mắt của Ralph còn chưa buông thõng, gã đã cảm giác trong đầu đau xót, giống như có một lưỡi dao sắc bén vô hình chớp mắt đã đâm vào sâu trong óc của gã, hoặc giống như một cái búa mạnh mẽ nện xuống, đầu óc lập tức trống rỗng, cả người tức khắc rơi vào trạng thái mụ mị.
Trước ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, hai chân Tần Dương rót lực, cả người nhào tới, sau đó đầu gối phải mạnh mẽ thúc tới trước ngực của Ralph.
Ralph thất thần như khúc gỗ không chống cự một chút nào, cả người trực tiếp bay ra ngoài kéo dài khoảng cách hơn mười mét mới nặng nề rơi xuống.
Tần Dương cúi người xuống liếc mắt nhìn Ralph ngã nằm trên mặt đất, không tiếp tục tấn công nữa, bởi vì hắn biết rõ một kích phi thân huých gối hung ác khi nãy của mình ít nhất đã huých gãy mấy cái xương sườn của Ralph rồi.
Chiến đấu đã kết thúc!
Đám người vây xem đều mở to hai mắt, vô cùng kinh ngạc nhìn về phía trước, trên mặt đều là biểu tình bàng hoàng.
Bàng hoàng không chỉ có một mình Marus, mà đến cả toàn bộ những người tới trợ trận cho Tần Dương đều ngập tràn vẻ khó tin trên gương mặt.
Một chiêu?
Tần Dương dùng một chiêu đánh bại Ralph?
Đây chính là Siêu Phàm đỉnh phong đó!
Cơn đau đớn kịch liệt truyền từ lồng ngực tới khiến Ralph tỉnh táo lại từ trong cơ mụ mị. Gã xoay người bò dậy khỏi mặt đất, bỗng nhiên đau khổ ôm ngực.
Tần Dương vô cùng bình tĩnh nhìn Ralph, thản nhiên nói:
- Tôi nghĩ chúng ta không cần tiếp tục đánh nữa, anh hẳn đã bị gãy mấy cái xương sườn rồi, nếu như động tác quá mạnh, xương sườn gãy đâm vào trong nội tạng thì nhất định sẽ phải chết đấy!
Mồ hôi trên trán Ralph chảy cuồn cuộn, sắc mặt quả thật đã trắng bệch, gã như vậy đã thua rồi?
Gã không phục!
Joseph ở bên cạnh gào lên:
- Ralph! Mày con mẹ nó làm cái gì vậy, tại sao không đỡ?
Ralph quay đầu, vô cùng tức giận đáp:
- Khi nãy tôi bất cẩn nhìn tên đó một cái, sau đó tôi cũng cảm thấy đầu bị người ta đập nặng nề một búa, đầu óc trống rỗng...
Gương mặt của Ralph đỏ lên:
- Đã nói đừng nhìn vào mắt tên đó, mày còn nhìn! Cái tên phế vật này!
Ralph tức giận đùng đùng, nhưng gã quả thật đã thua trận đấu này, cho nên hiện tại Joseph có nói gì thì gã cũng không dám phản bác lại, chỉ xấu hổ cúi đầu.
- Thắng rồi!
- Vậy mà thắng rồi!
- Thắng như vậy cũng dễ dàng quá rồi đi, mặc dù tôi biết Tần Dương sẽ thắng, nhưng dù thế nào cũng không thể ngờ nhanh như vậy! Thật lợi hại!
- Khẳng định khi nãy cậu ta mới dùng đồng thuật đi, lão Miêu, xem ra đồng thuật của ông không có đệ tử kế thừa, nhưng Tần Dương đã kế thừa được, hơn nữa trông qua còn rất lợi hại, đồng thuật này của ông coi như có người kế nghiệp rồi!
- Chuyện Tần Dương biết đồng thuật đã biết trước rồi, nhưng điểm mọi người cần chú ý không phải là Tần Dương đón đỡ được một quyền kia của đối phương sao? Đó chính là thực lực Siêu Phàm đỉnh phong đấy, Tần Dương vậy mà lại cứng rắn đỡ được, hơn nữa dường như còn chiếm ưu thế, như vậy quá điên cuồng rồi đi?
Mọi người nghe thấy vậy lập tức hồi phục lại tình thần.
Đúng vậy, hắn mới bước vào Siêu Phàm, vậy mà lại có thể trực tiếp đối cứng với Siêu Phàm đỉnh phong, hắn gian lận sao?