Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1957 - Chương 1969: Tung Video

Chương 1969: Tung video
 

Mạc Vũ không quá coi trọng thất bại của mình, ngay cả Tần Dương sau khi biết chân tướng cũng im lặng một hồi.

Mặc dù hành động đánh gãy tay chân của Mạc Vũ của Lục Thiên Sinh quả thực rất quá đáng, hơn nữa nghe nói ông ta còn quay video lại, đoán chừng đang chuẩn bị tung lên để làm nhục Mạc Vũ, nhưng dù sao ông ta vẫn không giết ông.

Đây vốn là cuộc tranh tài giữa hai thiên tài Mạc Vũ và Lục Thiên Sinh kéo dài đến hai mươi năm, người ngoài không dễ can thiệp vào, hơn nữa cuộc tranh tài của họ từ đầu đến cuối đều rất công bằng.

"Con đừng có suy nghĩ gây phiền phức cho ông ta hay báo thù cho ta. Ông ta vì đánh bại ta mà đã trả một cái giá quá đủ rồi, chuyện này chấm dứt ngang đây đi.”

Tần Dương lo lắng hỏi: "Con lo lắng lỡ sau này ông ta lại gây phiền phức cho sư phụ thì sao?"

Mạc Vũ cười nói: "Tất cả những gì hắn làm đều là để cả giận, chứng minh mình mạnh hơn ta, bây giờ đã thành công rồi, còn gây phiền phức cho ta để làm gì? Ông ta cũng là một người kiêu căng tự mãn, mặc dù thủ đoạn lần này hơi mạnh mẽ một chút, nhưng cũng không phải là tiểu nhân lật lọng.

Tần Dương suy nghĩ thấy cũng đúng, sự kiêu ngạo của Lục Thiên Hầu không giống với sự kiêu ngạo của Ôn Ngạn Hậu, điều mà Lục Thiên Hầu muốn là quang minh chính đại đánh bại Mạc Vũ, giẫm đạp Mạc Vũ dưới chân mình, mà Ôn Ngạn Hậu lại không có cái khả năng này cho nên mới sử dụng quỷ kế mưu mô, thậm chí là vì mục đích mà không từ bất kì thủ đoạn nào.

"Chuyện này cứ bỏ qua như vậy sao?"

Mạc Vũ cười bình tĩnh: "Tài nghệ không bằng người, không bỏ qua thì còn có thể làm thế nào nữa? Hơn nữa sông có khúc người có lúc, dù sao có thể thắng mãi, người thắng cả đời cũng không nhiều. Chuyện này không liên quan đến con, con đừng nghĩ nhiều, cũng đừng vì ta mà làm gì đó, đã nghe thấy chưa?"

Bốn chữ cuối cùng của Mạc Vũ không ngờ lại trở nên nghiêm nghị hơn, hiển nhiên ông biết rất rõ trọng lượng của chính mình trong lòng Tần Dương, mình bị đánh thảm như vậy, Tần Dương có lẽ cũng đang nghĩ làm sao để báo thù cho ông để lấy lại danh dự cho ông.

Tần Dương cười bất lực: "Vâng, vâng sư phụ. Con không quan tâm nữa, được chưa ạ!”

Xe chạy một mạch đến bệnh viện, trước đây sư đồ Tần Dương từng chữa bệnh cho bệnh nhân ở bệnh viện số một thành phố, thậm chí Tần Dương còn là một thành bác sĩ nổi tiếng, chỉ là rất ít khi có thời gian đến đây, nhưng điều này cũng không ngăn cản bệnh viện số một thành phố coi lấy chuyện này thành danh dự hay tư cách của bệnh viện.

Mạc Vũ nhận được sự cứu chữa tốt nhất, Tần Dương đích thân xem kết quả kiểm tra bao gồm cả ảnh chụp, bị thương xương có thể giao cho bệnh viện, đối với nội thương thì phải tự mình làm, hoặc là để Mạc Vũ tự mình xem đơn thuốc.

Nội thương do khí công đánh vào của người tu hành vẫn khác với nội thương thông thường, tuy rằng phương pháp trị liệu thông thường có thể chấp nhận được, nhưng lại kém hiệu quả.

Tần Dương bận đông bận tây, bên Long Nguyệt cũng nhận được tin tức vội vàng chạy đến bệnh viện, nghe nói Lục Thiên ra tay, lập tức đen mặt, dáng vẻ như chuẩn bị muốn đi kiếm chuyện, nhưng Mạc Vũ phải khuyên mấy câu mới khiến bà bình tĩnh lại.

Long Nguyệt bên ngoài là một người phụ nữ mạnh mẽ sắc sảo, nhưng trước mặt Mạc Vũ, bà lại vô cùng nghe lời giống như cô gái nhỏ rơi vào mối tình đầu của năm đó.

Sau khi Mạc Vũ ở lại tiểu khu thì Tần Dương cũng ròi khỏi bệnh viện, đến quán thuộc lấy thuốc, còn trở về kho thuốc trong biệt thự của sư phụ lấy vài thứ dược liệu quý, phối thuốc xong lại vội vàng về bệnh viện, đích thân giúp nấu thuốc cho Mạc Vũ, đương nhiên hắn cũng không quên Hà Tú và Khang Huy cũng bị thương, bốc thuốc rồi nấu cho học một phần.

Làm xong tất cả những chuyện này, Tần Dương nhìn Mạc Vũ đã ngủ say, kiểm tra mạch xong mới thở phào nhẹ nhõm.

"Tiểu Dương, sư phụ con không sao chứ?"

Trên hành lang bệnh viện, Long Nguyệt lo lắng hỏi Tần Dương, tuy rằng lúc trước Mạc Vũ nói mình không sao, nhưng trong lòng bà vẫn rất lo lắng.

Tần Dương kể lại tình trạng của sư phụ, an ủi bà: "Sư mẫu, người yên tâm, tuy rằng sư phụ có vẻ bị thương nặng nhưng đều là ngoại thương. Với thể chất của sư phụ,chỉ cần một tháng thôi thì có thể hồi phục như người bình thường, hai tháng sau thì có thể khôi phục như ban đầu.”

"Vậy thì tốt!"

Long Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, lập tức tức giận nói: "Lục Thiên Sinh nàyra tay cũng thật độc ác, anh Vũ đánh thắng ông ta nhiều lần như vậy nhưng chưa bao giờ ra tay tàn độc với hắn như thế, cho dù hắn đánh bại anh Vũ thì cũng không cần hạ độc thủ như vậy chứ!”

Tần Dương cười khổ: "Lục Thiên Sinh luôn muốn thắng sư phụ, nhưng lần này đến lần khác đều thất bại. Thua từ 20 năm trước cho đến bây giờ, ngay cả đệ tử của ông ta cũng vì chuyện này mà rời bỏ ông ta, còn bị đánh bại trước mắt mọi người, con người kiêu căng tự mãn như ông ta đương nhiên sẽ không chịu nỗi sỉ nhục lớn như thế. Nếu không phải vậy, cớ gì ông ta lại lựa chọn hắc sát ma công nuốt chửng tính mạng, tỷ lệ thành công lại rất thấp như vậy chứ?”

Vẻ mặt Long Nguyệt lạnh lùng chửi rủa: "Thằng cha này, sao không tu luyện Hắc Sát Ma Công thất bại rồi chết cho luôn đi,vậy mà còn đầu xuôi đuôi lọt nữa chứ.”

Long Nguyệt rốt cuộc cũng chỉ giận không nhịn nổi, chửi mắng vài câu rồi nói: "Bây giờ con cũng rất bận, mau làm việc của con đi, ta ở đấy trông ông ấy, nếu như có chuyện gì thì ta sẽ gọi điện lại cho con.”

Tần Dương giơ tay nhìn đồng hồ, do dự rồi nói: "Được, tối nay con sẽ tới lại, để còn về nhà hầm một chút canh, tối con sẽ mang tới!”

Tần Dương trở lại trung tâm điện ảnh và truyền hình, nhìn thấy Triệu Thanh Long và những người khác, hắn chưa kịp mở miệng thì Triệu Thanh Long đã quan tâm hỏi: "Tần Dương, vết thương của Mạc tiên sinh thế nào rồi?"

Tần Dương hơi sửng sốt , cau mày, trong lòng có cảm giác không ổn: "Làm sao cậu biết sư phụ tôi bị thương?"

Long Thất cầm điện thoại mắng: "Bọn tôi cũng cừa mới thấy. Tên khốn Lục Thiên Sinh kia sau khi đánh bại Mạc tiên sinh xong đã quay video lại, nói năng rất phách lối, ông ta tung video kia lên diễn đàn người tu hành Hoa Hạ.. "

Vẻ mặt Tần Dương thay đổi: "Đưa tôi xem!"

Long Thất bấm điện thoại cái, bấm vào video, đặt ở trước mặt Tần Dương.

Trong video, Lục Thiên Sinh đang một chân đạp lên ngực Mạc Vũ, dáng vẻ nói chuyện vô cùng kích động, lớn tiếng tuyên bố rằng mình mới là người chiến thắng cuối cùng và Mạc Vũ mới là người thua cuộc cuối cùng, mà đời này ông ấy sẽ không bao giờ vượt qua mình, ông ta còn nói sự sỉ nhục mà ông ta từng chịu cuối cùng hôm nay cũng đã trả lại cho Mạc Vũ rồi.

Đoạn video không dài, Lục Thiên Sinh phát hành video này chỉ để công khai rằng cuối cùng ông ta đã đánh bại Mạc Vũ, tuyên bố mình mới là người thắng cuộc, mình mạnh hơn Mạc Vũ.

Tần Dương sau khi xem video thì vẻ mặt lạnh lùng, quả nhiên tên này sẽ đăng video lên mạng, nhưng ông ta cũng đã ra ta hắn đánh bại Mạc Vũ không có khán giả, ông ta làm sao có thể thỏa mãn tâm lý được chứ, vì vậy ông ta muốn tất cả người tu hạnh Hoa Hạ đều biết chuyện này, đều biết mình mạnh hơn Mạc Vũ!

Tần Dương hít sâu trả lại điện thoại cho Long Thất: "Lục Thiên Sinh đã tu hành Hắc Sát Ma Công, hiện tại sức mạnh bất khả chiến bại dưới quyền cảnh giới chí tôn. Sư phụ của tôi bị ông ta làm bị thương rất nặng, may mà không nguy hiểm tính mạng, hiện đang ở bệnh viện."

Mọi người nghe xong, ban đầu cũngthở phào nhẹ nhõm, nhưng lại bị của Lục Thiên Sinh làm cho khiếp sợ.

"Hắc Sát Ma Công!"

"Lục Thiên Sinh tu hành Hắc Sát Ma Công, thế mà có thể thành công sao?"
Bình Luận (0)
Comment