Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1956 - Chương 1968: Tà Công Nuốt Chửng Tính Mạng

Chương 1968: Tà công nuốt chửng tính mạng
 

Tần Dương nhanh chóng kiểm tra cơ thể Mạc Vũ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Quả thực Mạc Vũ bị thương rất nặng, tứ chi bị đánh gãy, gãy mấy cái xương sườn, thân thể cũng bị lực mạnh đánh vào, nội thương nghiêm trọng, nhưng dù sao cũng không phải là vết thương trí mạng, mặc dù phải mất một thời gian dài mới có thể khôi phục nhưng chung quy vẫn có thể chữa trị hoàn toàn được.

Xem ra, mặc dù Lục Thiên Sinh rất căm hận Mạc Vũ, đánh gãy tay chân của Mạc Vũ để làm nhục ông, nhưng đến cuối ông ta vẫn không giết chết ông.

Điều mà Tần Dương lo lắng nhất lúc trước là Lục Thiên Sinh sẽ liều lĩnh giết sư phụ, sau khi nhìn thấy sư phụ thì lại lo lắng Lục Thiên Sinh sẽ phế bỏ đan điền của ông, dù sao đối với một người tu hành mà nói, tính mạng là số một thì sức mạnh cũng thứ hai, nếu như một cường giả bị phế bỏ đan điền, trở thành một người bình thường, vậy thì chắc công ta sẽ đả kích tính hủy diệt của người đó.

Xem ra bây giờ Lục Thiên Sinh ccòn chưa điên cuồng như vậy, bằng không, Ẩn Môn sẽ thật sự muốn khai chiến với Lục gia.

Mối thù phế đan điền của người khác chẳng khác gì giết chính người đó vậy.

Tần Dương đỡ Mạc Vũ ngồi xuống dựa vào một thân cây, tìm kiếm thì phát hiện Khang Huy ngất xỉu sau bụi cây.

"Sư phụ người chờ con một chút nhé!"

Tần Dương đến bên Khang Huy, sờ trước mũi anh ấy, sau khi thấy anh ấy cũng ngất đi như Hà Tú thì trong lòng cũng nhẹ nhõm trở lại, tâm trạng nóng nảy lo lắng kia của bản thân cũng dịu đi.

Khoé miệng Khang Huy có vết máu, nội thương nghiêm trọng, Tần Dương vỗ vỗ lên người Khang Huy mấy cái, nội khí tràn vào, Khang Huy rên lên một tiếng rồi mở mắt ra.

"Tần Dương! Mạc tiên sinh sao rồi?"

Tần Dương đỡ Khang Huy đứng lên: "Sư phụ bị thương, không nguy hiểm tính mạng."

Tần Dương đỡ Khang Huy đến bên cạnh Mạc Vũ, lại cứu Hà Tú, sau đó mới ngồi xổm xuống ôm Mạc Vũ đứng dậy: "Sư phụ, con đưa người đi bệnh viện!"

Mặc dù sư đồ Mạc Vũ đều là bác sĩ giỏi, nhưng tay chân của Mạc Vũ đã bị đánh mạnh đến mức gãy, xương sườn cũng bị gãy mấy chiếc, nên chụp CT để xem tình trạng gãy xương cốt như thế nào thì vẫn tốt hơn.

Hà Tú bị thương nhẹ, cùng nhau dìu Khang Huy ra khỏi rừng, chưa kịp lên xe đã thấy Andy lái xe lao tới, Andy, Lois và Lucian chạy xuống xe, nhìn thấy tay chân Mạc Vũ yếu ớt buông thõng xuống, trước ngực còn nhuốm máu thì vẻ mặt hơi thay đổi.

Họ đã bao giờ thấy Mạc Vũ thê thảm như vậy đâu?

Tần Dương không nhiều lời, trực tiếp ra lệnh: "Lois, Andy, hai người lái xe đến bệnh viện số 1 thành phố."

Hai chiếc xe khởi động, nhanh chóng đi về hướng bệnh viện, Tần Dương lúc này cuối cùng cũng có thời gian rảnh, có thời gian nói chuyện với sư phụ.

"Sư phụ, chỉ có một mình Lục Thiên Sinh đến thôi sao?"

Vẻ mặt Mạc Vũ có chút kỳ quái, không có tức giận hay đau đớn sau khi bị đánh bại, bị sỉ nhục, mà trong mắt hiện lên một chút tiếc nuối và thở dài.

"Ừm, chỉ có một mình ông ta."

Tần Dương tò mò hỏi: "Không phải lúc trước ông ta với sư phụ giao đấu, kinh mạch bị thương, thực lực bị tổn hại rồi sao, cho dù không bị thương, có lẽ ông ta cũng không phải là đối thủ của sư phụ, chẳng lẽ ông ta đã sử dụng thủ đoạn nham hiểm gì để ám sát sư phụ?”

Mạc Vũ thở dài: "Ông ta không dùng quỷ kế gì cả. Chỉ sợ ông ta bây giờ đã là bất khả chiến bại dưới chí tôn.”

Bất khả chiến bại dưới chí tôn?

Tần Dương sửng sốt, lúc trước Lục Thiên Sinh giao đấu với sư phụ, thực lực của ông ta chỉ mới vừa vào Thông Thần, dựa vào việc su phụ chưa tiến vào Thông Thần mới chủ động thách đấu sư phụ, cuối cùng kinh mạch của ông ta bị thương do sư phụ đột phá. Theo dự đoán của sư phụ, thực lực tu hành của ông ta rất khó tăng lên, thậm chí sẽ giảm xuống rất nhiều, chữa trị thương thế phải cần rất nhiều thời gian, nhưng chưa được bao lâu, sao ông ta có thể trở thành bất khả chiến bại dưới chí tôn rồi?

“Sao ông ta làm được vậy, cho dù huấn luyện như trại huấn luyện chí tôn thì cũng thể khoa trương như thế được?”

Tần Dương liều mạng làm việc trong trại huấn luyện chí tôn một thời gian dài thì cũng mới từ Thiên Nhân 26 thăng lên Siêu Phàm 28. Tăng lên hai khiếu huyệt, một cái thăng cấp, nhưng đối với Lục Thiên Sinh, đó chính là Thông Thần đấy. Cảnh giới Thông Thần sao có thể dễ dàng thăng lên như vậy chứ?

Lại nói, cung Miêu Kiếm của sư tổ, ông ở ngang cảnh giới Thông Thần cũng phải mấy chục năm mới đột phá bước vào cảnh giói Chí Tôn, Lục Thiên sinh của quá quái dị rồi đó,

Những chuyện khác thường ắt có quỷ!

Mạc Vũ cười khổ: "Ông ta tu luyện Hắc Sát Ma Công mà không chết, có kết quả như vậy cũng rất bình thường. Không ngờ ông ta lại điên cuồng như vậy, vì muốn đánh bại ta mà lại chọn con đường như vậy?”

"Hắc Sát Ma Công?"

Tần Dương nhíu mày khi nghe thấy cái tên trông rất bất thường này: "Tên của công pháp này nghe hơi tà môn nhỉ?"

Mạc Vũ gật nhẹ đầu: "Đúng vậy, trên đời này làm gì có công pháp bình thường nào có thể khiến công lực của người ta mạnh lên trong khoảng thời gian ngắn như vậy. Con có thể hiểu cái loại Hắc Sát Ma Công này là ma công, cũng có thể hiểu là tà môn, tóm lại không phải là chính đạo.”

Tần Dương gật đầu ghi nhớ, nhưng vẫn hỏi ngọn nguồn của vấn đề: "Rốt cuộc công pháp này ma ở chỗ nào, tà ở chỗ nào vậy ạ? Có tác dụng phụ gì không? Nếu không, há phải trên đời này sẽ có rất nhiều người luyện công pháp này sao?" "

Mạc Vũ giải thích: "Đúng vậy, trên đời này không có chuyện ngồi mát ăn bát vàng, tu hành luôn phải từng bước, quá trình tu hành Hắc Sát Ma Công kia cực kỳ nguy hiểm. Ngoài phải chịu đựng sự đau đớn trong quá trình tu hành, hơn nữa tỷ lệ thất bại cực kỳ cao, một khi thất bại, nhạ thì toàn thân bị bại liệt, nặng thì mất mạng, nếu không phải bước vào bước đường cùng thì làm gì có ai muốn tu hành loại Hắc Sát Ma Công này chứ?”

"Độ nguy hiểm cao không phải là khuyết điểm lớn nhất của ma lực hắc ám, tai hại lớn nhất của Hắc Sát Ma Công là nó có thể nuốt chửng tính mạng, hoặc có thể nói nó sẽ nuốt chửng sức sống của người tu hành, mặc dù nó có thể tiến bộ vượt bậc trong thời gian rất ngắn. Nhưng loại tiến bộ này phải trả giá bằng mạng sống. Những người tu hành Hắc Sát Ma Công đều là những người có thực lực cực mạnh, nhưng bọn họ sẽ già rất nhanh, hơn nữa sử dụng Hắc Sát Ma Công càng nhiều lần thì sẽ gài càng nhanh, chết càng nhanh!”

Tần Dương kinh ngạc hỏi: "Đây là một công pháp tà môn dùng mạng sống để đánh đổi sao?"

"Đúng vậy, mặc dù thân thể người tu hành vẫn được rèn luyện, tính mạng sẽ kéo dài hơn người bình thường. Với thực giống như chúng ta, sống lâu trăm tuổi cũng không có vấn đề gì. Nếu như bước vào cảnh giới chí tôn, thì có thể sống càng lâu hơn, nhưng những người tu hành Hắc Sát Ma Công, sinh mjang sẽ giảm đi rất nhiều, với cái tuổi này của Lục Thiên Sinh, cho dù ông ta đã bước vào cảnh giới Chí Tôn, ta tính mạng sống ông ta cũng chỉ có thể kéo dài hai mươi năm nữa. Thậm chí kéo dài chưa tới hai mươi năm, nếu như thi triển quá nhiều thì sẽ chết càng nhanh!”

Tần Dương trợn to hai mắt, sửng sốt một hồi.

Lục Thiên Sinh và sư phụ Mạc Vũ bằng tuổi nhauu, đều đã ngoài bốn mươi, với thực lực của ông ta thì ít nhất còn có sáu năm thậm chí là lâu hơn, nhưng hiện tại chỉ có thể sống hơn mười năm, thậm chí còn ngắn hơn?

Cái giá thực sự quá lớn!

Mạc Vũ nhìn Tần Dương sửng sốt thì thở dài: "Khoan hẵng nói chuyện Hắc Sát Ma Công này sẽ nuốt chửng tính mạng, chỉ là tỉ lệ thành công loại công pháp này là mười không còn một, ta không ngờ ông ta vì muốn đánh bại ta mà đi chọn con đường này…”
Bình Luận (0)
Comment