Chương 1971: Chúng tôi thấy không quen
Cư dân mạng tung tin chẳng liên quan gì mình nhưng cũng xuất phát từ tâm lý nào đó, phổ biến nhất chẳng qua là 2 loại.
Một tình huống là xuất phát từ tâm lý buôn chuyện thuần tuý. Ví dụ minh tinh nào lại ly hôn, nơi nào xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ, hoàn toàn là chuyện không liên quan. Chỉ là sắp xếp thời gian hoặc tìm một chủ đề hoặc cảm giác tồn tại trong một nhóm nhất định. Một tình huống khác là thể hiện cảm xúc nhất định của một người, chẳng hạn như bất ngờ và đồng cảm, nơi có động đất, lũ lụt hoặc niềm tự hào, chẳng hạn như nơi các vận động viên Hoa Hạ tham gia thi đấu và giành chức vô địch, đội cờ tam quân mang danh dự theo phong cách Hoa Hạ khiến các nước khác bất ngờ. Chẳng hạn như tức giận, thủ phạm tàn nhẫn trong một vụ án nào đó, kêu gọi hung thủ bị trừng phạt nghiêm khắc hoặc tuân theo một quan điểm riêng nhất định, chuyển tiếp để được chấp thuận ……
Mạc Vũ là sư phụ của Tần Dương. Hàng triêu fan của Tần Dương, có lượng truy cập riêng, lời nói và việc làm của hắn lập tức lên hot search. Chuyện này đương nhiên thu hút sự chú ý của toàn dân.
Tần Dương vốn dĩ muốn giải quyết tận gốc chuyện này, giảm bớt sự chú ý của dư luận, đáng tiếc tốc độ lan truyền mạng quá nhanh, vì vậy Tần Dương vừa mở Weibo, suy nghĩ rồi đăng một tin lên Weibo.
“Rất nhiều bạn trên mạng thấy video sư phụ tôi bị Lục Thiên Sinh đánh trọng thương, chất vấn tôi chuyện này là thật hay giả, quan tâm vết thương của sư phụ tôi ra sao, quan tâm ân oán giữa 2 người thế nào, tôi đều trả lời tại đây.”
Thứ nhất, sư phụ và Lục Thiên Sinh đều là con cưng của trời trong giới tu hành. 2 người 20 năm trước quen biết. Mâu thuẫn bắt đầu do Lục Thiên Sinh muốn chứng minh ông ta mạnh hơn, muốn giẫm đạp sư phụ tôi, mà sau lần đầu tiên ông ta thua sư phụ, đánh bại sư phụ đã trở thành chấp niệm trong lòng ông ta.
Thứ hai, 2 người giao đấu 4 lần (đều là Lục Thiên Sinh chủ động, sư phụ bị động nghênh chiến. Sư phụ sớm đã chọn sống ẩn cư, trước giờ chưa từng nghĩ muốn đánh bại ai hay đạt được gì). Sư phụ thắng 3 lần trước, nhưng mỗi lần thắng, sư phụ tôi trước nay không hề ác ý làm bị thương Lục Thiên Sinh. Nhất là cuộc chiến thứ ba, Lục Thiên Sinh thông qua thực lực khiêu chiến sư phụ, lúc này sư phụ vẫn đang ở đỉnh cao của siêu việt, sư phụ đã đột phá trong trận chiến, may mắn đánh bại được Lục Thiên Sinh, làm tổn thương kinh mạch của ông ta, trong trận chiến, tạo nên tổn thương thực lực của ông ta. Sư phụ chủ động đề nghị chữa trị cho ông ta, nhưng Lục Thiên Sinh không chấp nhận.
Thứ tư, kinh mạch chịu tổn thương của Lục Thiên Sinh nếu tu hành bình thường thì cả đời ông ta có lẽ không cách nào đuổi kịp bước chân của sư phụ tôi. Cho nên ông ta chọn trả giá cho Hắc sát ma công nuốt tính mạng của mình, thực lực tăng mạnh. Trước mắt đã đạt cảnh giới chí tôn không một địch thủ, đánh bại sư phụ tôi. Hơn nữa tàn nhẫn cắt đứt tay chân của ông ấy, cố tình sỉ nhục sư phụ tôi, vì để chứng minh ông ta mạnh hơn sư phụ.
Thứ năm, vết thương của sư phụ nghiêm trọng, nhưng không nguy hiểm tính mạng. Lần thất bại này đối với ông ấy cũng không có phàn nàn gì, ông ấy bình thản chấp nhận. Ông ấy cũng lệnh cho tôi không được trả thù, chuyện tới đây là hết.
Tất cả đều là sự thật, rất nhiều người trong giới tu hành biết, người muốn xác minh có thể tự mình chứng thực.
Đối với lần thất bại này của sư phụ, tôi không có gì để nói. Như sư phụ đã nói, bất kể ông ta dùng công pháp gì, ông ta đã đường hoàng đánh bại mình, cho nên người làm đệ tử như tôi cũng không có gì đáng nói. Nhưng tôi còn muốn nói thêm một câu.
Lục Thiên Sinh, tôi khâm phục ông vì thắng lợi mà bất chấp mọi thứ, thậm chí dũng cảm cược cả tính mạng của mình. Nhưng lòng dạ hẹp hòi của ông hoàn toàn không xứng với lòng kiêu ngạo trong lòng ông!
Tần Dương viết tin này lên Weibo thì lập tức có vô số người share.
“Lòng dạ hẹp hòi của ông hoàn toàn không xứng với lòng kiêu ngạo trong lòng ông!” Câu nói này bỗng chốc khiến cộg đồng mạng bùng nổ, nhất thời trở thành câu châm biếm cửa miệng của cư dân mạng.
Tần Dương đăng Weibo như vậy, một là kể lại sự thật khách quan, không muốn để lưu lượng trên mạng bóp méo, xuyên tạc sự thật, tranh thủ thu hút sự chú ý, vu khống danh tiếng của Mạc Vũ và chà đạp tôn nghiêm của ông ấy. Hai là bày tỏ sự phẫn nộ dành cho Lục Thiên Sinh, đương nhiên, đây không phải điều hắn muốn, quan trọng là con dao ẩn trong lời nói đó.
Lòng dạ hẹp hòi!
Ông ta đăng video lên mạng sỉ nhục sư phụ, Tần Dương dĩ nhiên cũng phải trở tay sỉ nhục lại ông ta!
Ông quả thật là cao thủ, nhưng ông cũng là cao thủ có bụng dạ hẹp hòi!
Cũng không thể nói một mình ông, muốn chơi thì mọi người cùng chơi, muốn nói thì tất cả cùng nói.
Câu trên Weibo này bỗng chốc trở thành tâm điểm, phía dưới Weibo có vô số người ủng hộ Tần Dương, đương nhiên cũng có một số tác giả quanh co.
“Haiz, đại thần, lần này sao lại không đóng quảng cáo nữa?”
“Đột nhiên anh nghiêm túc như vậy, chúng tôi thấy không quen.”
“Hay là, anh kèm theo một quảng cáo đi.”
Tần Dương nhìn mấy tin nhắn này, cũng không nhịn được mà xụ mặt, ôi trời, các người muốn xem tôi quảng cáo đến nghiện vậy ư?
Không thấy quảng cáo thì không thoải mái sao?
Tin trên Weibo của Tần Dương quả thật đã dẫn đến nhiều tác dụng. Dù gì những gì Tần Dương nói đều là sự thật, là trải qua sự cân nhắc và xác minh.
Đã gần một năm trôi qua kể từ cuộc thi giao lưu giữa 2 nước. Một năm nay, người tu hành ngày càng hòa nhập với cuộc sống của người thường. Nói cách khác, người tu hành ngày càng tiếp xúc với người dân, rất nhiều người tu hành thậm chí còn mở Weibo để livestream, có muôn vàn người hâm mộ.
Cũng vì thế, người bình thường cũng có nhiều cơ hội tiếp xúc người tu hành, dĩ nhiên nội dung trên Weibo của Tần Dương nhanh chóng được xác minh, gió bỗng chốc đổi chiều. Đa số mọi người đều đứng về phía Mạc Vũ.
Thì ra vốn là một đòn phản dame cực gắt, kết quả Lục Thiên Sinh lại diễn vai phản diện đúng chuẩn, vai diễn chính Mạc Vũ tấm lòng nhân hậu, nhiều lần tha cho đối thủ Lục Thiên Sinh của mình. Lục Thiên Sinh không những không biết ơn, ngược lại còn ghi hận và quyết trả thù.
Sự chú ý trên mạng bỗng chuyển hướng khiến Tần Dương cuối cùng cũng thở phào. Mạc Vũ dĩ nhiên không cần sự đồng tình của người khác, nhưng làn sóng này ít nhất cũng bảo vệ thể diện cho Mạc Vũ và Ẩn môn.
Không phải tài năng không bằng ông, chẳng qua ông tu luyện tà công, đánh được một trận ……
“Thật ra ông không cần làm chi cho rối như vậy. Thua chính là thua, ông muốn khoe khoang thì cứ khoe khoang đi.”
Trong phòng bệnh, Mạc Vũ nghe Tần Dương nói chuyện trên mạng, vẻ mặt lộ ra nụ cười hơi bất đắc dĩ, hiển nhiên ông ấy cảm thấy Tần Dương vốn không cần phải làm vậy.
Tần Dương mỉm cười: “Ít ra con có quyền để mọi người biết chân tướng sự việc. Con không tìm lý do nói chúng ta không nhận thua, đáng không lại chúng ta nhận, nhưng ít ra phải để mọi người biết tại sao chúng ta thua chứ?”
Mạc Vũ mỉm cười: “Tốn không ít công sức ha.”
Tần Dương nhẹ nhàng trả lời: “Chỉ vài cú điện thoại, đăng tin lên Weibo thôi ạ.”
Mạc Vũ cũng không chịu được mà cảm thán: “Từ lúc thành lập Ẩn môn đến nay, có lẽ con không phải là người có thực lực mạnh nhất, nhưng con chắc chắn là người có tiếng tăm nổi nhất.”
Tần Dương cười ha ha: “Vậy phải xem là thời đại nào. Ở thời cổ đại, càng lợi hại thì trừ giới người tu hành hoặc người có liên quan có lẽ sẽ biết, những người khác ai cũng sẽ biết ông? Nay là thời đại Internet, thời đại bùng nổ thông tin, có thể biết chuyện thiên hạ mà không cần ra ngoài, còn có rất nhiều điểm nóng, tiêu đề, hot search, các tin tức khác ngày nay. Nếu ông là dân mạng, muốn không biết cũng không được. Cộng thêm ước mơ võ thuật hiện hữu trong lòng mỗi người, ai lại không thích thú với chuyện như vậy?”