Chương 1975: Thương trường như chiến trường
Tần Dương nhất thời cũng hơi bất ngờ, không nghĩ chuyện này lại xảy ra.
Thôi miên bị dùng trong gian lận thương mại ư?
Hợp đồng có hiệu lực ngay lập tức?
Đúng là thú vị.
“Cô có video về buổi lễ ký kết vào thời điểm đó không?”
“Có.”
“Bây giờ cô đang ở đâu?”
“Tôi đang ở công ty.”
“Được, tôi qua đó một chuyến, gặp mặt rồi nói.”
Tần Dương lái xe ra ngoài, trực tiếp đi thẳng tới tập đoàn Thiên Bác. Nhưng hắn có chức danh cố vấn của tập đoàn Thiên Bác, mức lương hàng chục triệu. Nay Thiên Bác xảy ra chuyện, dĩ nhiên hắn không thể khoanh tay ngồi yên rồi.
Được thôi, cho dù không có, anh vẫn sẽ lo.
Tần Dương gõ cửa đi vào văn phòng của Văn Vũ Nghiên. Cô ấy đang bận trong phòng làm việc, nhìn Tần Dương đi vào thì cô ấy buông con chuột trong tay ra và đứng lên.
“Tới rồi hả?”
Tần Dương cười ha ha: “Sếp có chuyện, người làm công như tôi dĩ nhiên phải chạy tới rồi.”
Văn Vũ Nghiên vừa cười vừa mắng: “Anh rảnh nên châm chọc tôi à. Qua vài năm, thân phận sếp của tôi cũng không giàu bằng anh!”
Tần Dương trêu đùa: “Bất kể nhà tôi có bao nhiêu của cải, cô phát lương cho tôi, vậy cô chính là sếp của tôi.”
Văn Vũ Nghiên đi tới máy lọc nước trong phòng làm việc, đích thân pha một tách trà và đưa cho Tần Dương đang ngồi trên sofa, vẻ mặt cô ấy nghiêm túc: “Chuyện này hơi kỳ lạ. Hơn nữa bây giờ tôi đi Nhật để giải quyết vấn đề này, tôi không hiểu rõ, tâm lý không được thoải mái!”
Tần Dương bưng tách trà lên: “Số tiền bản hợp đồng này rất lớn sao? Nếu số tiến rất lớn thì há chẳng phải nên để sếp như cô ký tên mới phải, quyền của người quản lý dự án này có phải quá lớn rồi không?”
Văn Vũ Nghiên cười khổ: “Thật ra số tiền liên quan bản hợp đồng này vốn không quá lớn. Nhưng có một số thứ rất quan trọng, những thứ này rất quan trọng đối với toàn bộ dự án. Nếu kéo dài một ngày cũng sẽ gây ra rất nhiều tổn thất, vì dự án ở Nhật nên quản lý dự án cũng là người cũ của công ty. Anh ấy rất đáng tin cậy. Cộng thêm các cuộc đàm phán trước đây đã được quy định, nhưng tôi không ngờ lại xảy ra sơ xuất trong việc ký kết hợp đồng.”
Tần Dương tỏ ra hứng thú hỏi lại: “Bây giờ đối phương nói thế nào?”
Đôi lông mày xinh đẹp của Văn Vũ Nghiên nhíu chặt: “Còn nói gì đây, dĩ nhiên là trở mặt không nhìn người rồi. Hơn nữa họ có hợp đồng trong tay, cơ bản không có gì phải sợ. Còn bản hợp đồng này, cho dù thật sự kiện cáo, chúng ta cũng thua chắc. Vì chúng ta không cách nào chứng minh bản hợp đồng này bị đánh tráo.”
Tần Dương thổi thổi nước trà trong tách, nhẹ nhàng nhấp một ngụm: “Bây giờ cô chuẩn bị làm thế nào?”
Trong mắt của Văn Vũ Nghiên hơi oán trách: “Bây giờ đối phương cầm bản hợp đồng này. Nếu muốn sửa lại hợp đồng thì phải nhượng 30% cổ phần dự án của công ty cho họ. Nhưng theo tôi được biết thì ban đầu bên Nhật nắm giữ gần 30% cổ phần, nay lại để họ có thêm 30%, chúng ta sẽ mất quyền kiểm soát cổ phần của dự án này!”
Tần Dương hiểu chuyện: “Mục đích thật sự của đối phương không phải thông qua bản hợp đồng này khiến Thiên Bác bị thiệt hại lớn, mục đích cơ bản nhất là thông qua đây để đe doạ Thiên Bác, để họ đầu tư vào dự án này mà đạt được mục đích kiểm soát cổ phần!”
“Đúng vậy. Tuy bề ngoài xem ra là vậy, lúc trước công ty nắm cổ phần và công ty đứng sau không liên quan gì đến nhau. Nhưng tôi dám chắc chắn họ đã cấu kết với nhau. Một khi lấy được quyền kiểm soát cổ phần, họ sẽ dần dần tìm cách tách dự án này, toàn bộ lợi ích của dự án này đều chiếm làm của riêng.”
Tần Dương cảm thán: “Qủa nhiên là thương trường như chiến trường. Nhưng cô chắc chắn quản lý dự án này không có vấn đề gì sao?”
Văn Vũ Nghiên nhìn chằm chằm Tần Dương, ánh mắt hiện lên một chút mong đợi: “Đây là nguyên nhân tôi nhờ anh tới giúp. Tuy về mặt tình cảm, tôi tin tưởng anh ta, nhưng tôi hy vọng anh có thể khảo nghiệm anh ta, cũng hy vọng anh đi với tôi tới Nhật một lần. Trong cuộc đàm phán này, tôi lo bên kia sẽ lặp lại thủ đoạn tương tự.”
Tần Dương không do dự mà gật đầu: “Được, lúc nào thì cô đi?”
Văn Vũ Nghiên nhìn chằm chằm Tần Dương và nhẹ nhàng mím môi: “Chuyến bay sáng mai, nếu đi Nhật thì chắc sẽ kéo dài 4 5 ngày, anh tới kịp không?”
Tần Dương mỉm cười: “4 5 ngày cũng được, chắc không thành vấn đề. Hơn nữa, bộ phim này phải quay nhiều người. Nếu tôi tới trễ thì quay những người khác, sẽ không ảnh hưởng đâu. Tốt xấu gì tôi cũng là sếp mà, chút đặc quyền này cũng tạm cho là có.”
Văn Vũ Nghiên ừm một tiếng: “Lần này phiền anh rồi.”
Tần Dương bưng tách trà lên: “Có thể khiến sếp Văn đích thân pha trà, chuyến đi này tôi không uổng công qua đây. Được, cô đưa video cho tôi xem thử nào.”
Văn Vũ Nghiên đem máy tính của mình qua, mở một video lên, hướng màn hình về phía Tần Dương.
Đây là một buổi lễ ký kết, hiện trường không có quá nhiều người nhưng vẫn được sắp xếp ổn thỏa.
“Người đàn ông này, chính là quản lý dự án của hạng mục nước Nhật, Chung Đại Hồng. Ông ta cũng là nhân viên cũ của công ty, làm việc chắc chắn, rất đáng tin cậy ......”
Ánh mắt của Tần Dương nhìn theo tay của Văn Vũ Nghiên, quan sát Chung Đại Hồng. Chắc cũng tầm 50 tuổi, thân hình hơi mập, vẻ mặt mang theo nụ cười ôn hòa, tướng mạo trung hậu.
“Chà, chính là người này, an nhìn kỹ biểu hiện của Chung Đại Hồng đi.”
Tần Dương tiến sát một chút, người đàn ông quay lưng với ống kính đi tới bên cạnh Chung Đại Hồng, vỗ lên vai ông ta. Chung Đại Hồng quay đầu lại, 2 người bắt tay, hình như không nói gì. Nhưng vì khoảng cách nên không nghe rõ, chắc là sau một phút, người đàn ông này mới quay người rời khỏi, từ đầu tới cuối đều quay lưng với ống kính.
Biểu hiện của Chung Đại Hồng hình như hoang mang, sau đó một người khác dẫn ông ta đến bàn ký kết, 2 bản hợp đồng đã được đặt sẵn trên đó. Chung Đại Hồng và người đàn ông kia ngồi xuống bàn.
“Đây là đại diện của Shinoda Juko, ông Shinkawan Kawa.”
Ánh mắt của Tần Dương nhìn chằm chằm vào Chung Đại Hồng. Ánh mắt của Chung Đại Hồng nhìn lên bản hợp đồng phía trước, nghiêm túc lật xem vài chương, sau đó Shinkawan Kawa đột nhiên nghiêng đầu mỉm cười: “Nếu không có vấn đề gì, vậy thì ký tên đi.”
Biểu cảm của Chung Đại Hồng hình như trở nên hoang mang, ông ta cúi đầu, cầm bút, rồi lật vài chương nữa, sau đó ký tên mình vào.
2 bên trao đổi hợp đồng, biểu cảm của Chung Đại Hồng vẫn như cũ, đơ ra mà ký tên, sau đó Shinkawan Kawa đứng lên, chủ động bắt tay Chung Đại Hồng.
Chung Đại Hồng hình như ngơ ngác, vẻ mặt tỏ ra hoang mang, nhưng đây cũng là thoáng qua, sau đó ông ta bắt tay với Shinkawan Kawa. Mọi người chụp ảnh, bản hợp đồng ký xong cũng giao cho trợ lý bên cạnh.