Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 1962 - Chương 1974: Gian Lận Thương Mại?

Chương 1974: Gian lận thương mại?
 

“Không đi, tôi còn bận đọc sách thi cử nữa, sắp phải tốt nghiệp rồi.”

Hàn Thanh Thanh dứt khoát từ chối Tần Dương và lập tức tươi cười: “Bây giờ đã là cuối tháng tư rồi. Anh đi như vậy ít nhất cũng ở vài tháng, há chẳng phải không về kịp lễ tốt nghiệp rồi?”

Tần Dương suy nghĩ và nói: “Tới lúc đó sau khi ổn định thì cô nhắc trước với tôi. Nếu bên đoàn phim vẫn chưa kết thúc, vậy tôi nghỉ phép vài ngày. Tuy 2 năm tới tôi cơ bản cũng không đi học, nhưng tốt xấu gì mọi người đều là bạn học thì vẫn nên quay về để đi hết chặng đường cuối cùng này, coi như có đầu có đuôi vậy.”

“Có đầu có đuôi, ở giữa là người qua đường à.”

Hàn Thanh Thanh châm biếm Tần Dương một câu rồi bản thân cũng bật cười: “Nhưng nói ra thì người khác học 4 năm đại học, thành thạo tiếng Anh cũng không tệ. Mấy năm nay tuy thời gian anh không ở trường học nhiều, nhưng lại thành thạo tiếng Anh, tiếng Hàn, tiếng Nhật, tiếng Pháp và nhiều ngoại ngữ khác. Từ kết quả trên cho thấy anh cũng quả thật là sinh viên xuất sắc.”

Tần Dương cười hi hi: “Tôi ở xã hội, không quên học tập, tôi là học sinh tốt mà.”

Hàn Thanh Thanh trợn mắt nhìn Tần Dương: “Đúng đúng đúng, học sinh tốt!”

Tần Dương đột nhiên nhớ ra một chuyện, hắn tỏ ra hơi ngượng và nói: “Thanh Thanh, có chuyện này ……”

Hàn Thanh Thanh nghiêng mặt nhìn Tần Dương: “Hả?”

Tần Dương hắng giọng: “Trong bộ “Người Tu Hành” tôi không đóng vai nam chính, Lý Tư Kỳ đóng vai nữ chính hả? Trong kịch bản ……”

Vẻ mặt của Hàn Thanh Thanh hiện lên nụ cười nhạt: “Có cảnh giường chiếu?”

Tần Dương bất ngờ, hắn vội lắc đầu: “Không có cảnh giường chiếu!”

Hàn Thanh Thanh nhìn phản ứng của Tần Dương, khoé miệng giương lên: “Vậy chính là cảnh hôn hả?”

Tần Dương rất xấu hổ, nhìn vào đôi mắt sáng trong của Hàn Thanh Thanh, trong lòng hắn chột dạ, cứ cảm giác Hàn Thanh Thanh đoán ra cũng là chuyện bình thường …..

“Ừm, trong kịch bản có …….”

Hàn Thanh Thanh hơi mỉm cười: “Không phải có thể quay ngược sao?”

Tần Dương hơi đơ ra, hắn lập tức hoàn hồn: “Ặc, đúng ha, lúc trước sao tôi không nghĩ ra ……”

Hàn Thanh Thanh chớp mắt: “Anh có nghĩ tới không?”

Tần Dương đơ ra: “Nghĩ gì?”

Hàn Thanh Thanh hơi nhướng mày: “Không đổi góc, thật sự quay cảnh này, ừm, tôi nghĩ, hình như Lý Tư Kỳ quay nhiều phim như vậy, trước giờ chưa từng quay cảnh hôn và cảnh giường chiếu. Vậy chắc đây là nụ hôn màn ảnh đầu của cô ấy, lẽ nào anh không suy nghĩ gì ư?”

Tần Dương cảm thấy trái tim đập hơi nhanh, trong lòng ngày càng cảm thấy chột dạ, nhưng hắn chỉ còn cách giả bộ tỏ ra bình tĩnh: “Thật ra bị mọi người nhìn chằm chằm thì xấu hổ lắm, tới lúc đó đổi góc quay đi ……”

“Bị mọi người nhìn chằm chằm chắc chắn xấu hổ, dù gì anh cũng đâu phải diễn viên chuyên nghiệp.”

Hàn Thanh Thanh mỉm cười và châm biếm. Sau đó cô ấy lại bổ sung một câu: “Quay phim mà, tôi có thể hiểu. Anh tự mình nghĩ cách đi. Sau này chuyện như vậy anh không cần phải nói với tôi. Thấy dáng vẻ ngượng ngùng của anh giống như là tên trộm vậy ……”

Giống như tên trộm?

Đây cơ bản chính là tên trộm mà!

Tần Dương nghe Hàn Thanh Thanh nói câu này, trong lòng hơi suy sụp, cảm giác hồi hộp và tội lỗi hơn cảnh đánh nhau với siêu phàm đỉnh phong.

Nhưng lời Hàn Thanh Thanh nói sao hình như có thâm thuý gì đó?

Là vì bản thân chột dạ, hay suy nghĩ quá nhiều?

“Tạch, được rồi, tôi đi tắm trước.”

“Ừm!”

Hàn Thanh Thanh nhẹ nhàng đáp lại rồi lại cầm sách lên.

Khi Tần Dương cầm đồ để thay bước vào phòng tắm, đóng cửa lại, Hàn Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng tắm, cô ấy chớp chớp mắt, ánh mắt khẽ dao động, hình như đang suy nghĩ gì đó, bên trong chỉ có tiếng nước vang lên. Ánh mắt của Hàn Thanh Thanh đã bình tĩnh trở lại, rồi giáng mắt nhìn lên sách.

Thời gian chớp mắt trôi qua mấy ngày, lớp đào tạo của Tần Dương cũng đã kết thúc. Lúc mọi người chuẩn bị tới đoàn phim, Tần Dương nhận được cuộc gọi của Văn Vũ Nghiên.

“Đang bận gì thế?”

Tần Dương dựa vào ghế mềm cười nói: “Lớp đào tạo vừa kết thúc, tôi đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi tới đoàn phim.”

Văn Vũ Nghiên hơi khựng: “Nhanh vậy đã xuất phát rồi sao?”

Tần Dương hỏi ngược lại: “Cô tìm tôi có chuyện gì hả?”

Văn Vũ Nghiên im lặng vài giây, cô ấy lập tức thành thật trả lời: “Vốn dĩ muốn nhờ anh giúp, nhưng anh lại sắp xuất phát rồi, vậy tôi không làm trì trệ thời gian của anh nữa.”

Tần Dương mỉm cười: “Chuyện gì vậy. Cô nói trước đi. Bên tôi thật ra cũng không vội lắm. Dù gì cũng là một đoàn phim lớn, không phải mọi người bay tới đó là lập tức có thể quay liền, còn phải làm nhiều công tác chuẩn bị ……”

Văn Vũ Nghiên lại muốn xác nhận: “Thật sự không sao chứ? Nếu anh bận thì không sao đâu.”

Tần Dương trả lời chắc chắn: “Thật sự không vội. Cô nói trước đi, tôi nghe đây.”

Văn Vũ Nghiên nhẹ nhàng nói: “Là như vầy. Công ty có một dự án rất quan trọng ở Nhật. Vốn dĩ chuyện này là dự án quản lý trực tiếp phụ trách, nhưng lại xảy ra chuyện kỳ lạ. Anh ấy đã ký hợp đồng với đối phương. Bản hợp đồng này hoàn toàn khác với hợp đồng mà họ đã thương lượng .........”

Tần Dương nhất thời hơi hoang mang, không hiểu rõ ý của Văn Vũ Nghiên: “Là gian lận thương mại hả?”

Văn Vũ Nghiên bối rối nói: “Những gì họ bàn là tiêu chuẩn và nội dung này, nhưng lại ký một tiêu chuẩn và nội dung khác, nhưng người quản lý dự án của tôi nói với tôi là anh ấy đã kiểm tra kỹ nội dung của hợp đồng, xác nhận rằng không có vấn đề gì rồi mới ký.”

Tần Dương nghi ngờ hỏi lại: “Cô trực tiếp nói kết luận đi, tôi nhất thời không hiểu được.”

Văn Vũ Nghiên hít một hơi thật sâu và nghiêm nghị nói: “Đây là hợp đồng có người làm chứng và sẽ có hiệu lực sau khi ký. Nhưng nội dung của hợp đồng này rất phô trương, sẽ gây thiệt hại lớn về kinh tế cho công ty chúng tôi. Tôi chất vấn quản lý dự án là có phải cấu kết với người Nhật làm tổn hại lợi ích của công ty không. Nhưng quản lý dự án thề thốt lúc anh ta ký hợp đồng là các tiêu chuẩn và nội dung đã thảo luận trước đó, chứ không phải nội dung của hợp đồng hiện tại. Nhưng đối phương cứ lấy ra bản hợp đồng kia mà quản lý dự án đã ký cũng không phải giả. Điều này chứng minh bản anh ta ký là bản hợp đồng làm tổn hại đến lợi ích của công ty.”

“Hợp đồng kiểu này luôn có người chứng kiến và có quay lại. Tôi đã kiểm tra video thì phát hiện một chi tiết không dễ bị phát hiện ra. Trong đoàn đại diện của đối phương có người tiếp cận lúc quản lý dự án ký bản hợp đồng, vỗ lên vai anh ta. Sau đó đứng đối diện nói với anh ta vài câu, còn trong quá trình ký tên tiếp theo, tinh thần của quản lý dự án hơi ngẩn ngơ, mãi tới khi ký kết hoàn thành thì sau đó anh ta trở lại bình thường ……”

Vẻ mặt của Tần Dương trở nên kỳ lạ: “Hình như tôi hiểu rồi. Cô đang nghi ngờ người tới ký hợp đồng với công ty cô giở trò, ví dụ thôi miên hay khống chế này nọ, sau đó ngây ngô mà ký vào bản hợp đồng?”

“Đúng vậy, bây giờ tôi chuẩn bị bay sang Nhật xử lý chuyện này, tôi lo vẫn còn chuyện tương tự xảy ra. Cho nên tôi muốn nhờ anh giúp. Dù gì tôi biết người lợi hại nhất về mặt thôi miên chính là anh ……”
Bình Luận (0)
Comment