Chương 1996: Thay vào cách suy diễn
“Cắt!”
Tần Dương dừng lại, biểu cảm trên mặt hơi ngượng ngùng, quay đầu nói: ” Xin lỗi, các vị, tôi sẽ chuẩn bị lại!”
Chu Bằng gật đầu: “Thật ra cũng không tệ, có thể coi là được, nhưng mà tôi cảm thấy có thể tốt hơn nữa và tôi nghĩ cậu hoàn toàn có thể làm được, chỉ là có lẽ vẫn chưa tìm thấy cảm giác.”
Tần Dương khiêm tốn nói: “ Được, tôi thử tìm lại cảm xúc, làm phiền rồi!”
Chu Bằng xua tay nói: “ Không vội. “
Chu Bằng thực sự không vội, dù sao thì Tần Dương cũng là người mới vào nghề diễn xuất, trước khi nhận chỉ đạo Chu Bằng đã có chuẩn bị tâm lý, diễn xuất của Tần Dương thật sự có chút trúc trắc nhưng so với mong đợi của Chu Bằng thì đã tốt hơn rất nhiều, huống hồ Tần Dương là ông chủ đầu tư, quay thêm mấy lần chẳng qua cũng chỉ lãng phí thêm nhân lực vật lực, ông chủ tự mình thanh toán, bản thân lo cái gì?
Lúc trước Chu Bằng vì để cố gắng giành được vị trí đạo diễn của
《 Người Tu Hành
》nên đã chủ động hứa tự nguyện làm đạo diễn với mức thù lao bằng không, nhưng Tần Dương vẫn trả thù lao hậu hĩnh cho ông theo giá thị trường, thậm chí còn cao hơn, coi như rất tử tế, Chu Bằng vì thế mà vừa lòng và cảm kích hơn đối với Tần Dương.
Nhân viên làm việc xung quanh cũng không vội, thậm chí còn mừng thầm bởi vì Tần Dương không giới hạn thời gian quay bộ phim này cũng tức là nói không quay tốt thì quay tiếp cho đến khi quay tốt, hơn nữa Tần Dương đối xử không tệ với những nhân viên làm việc này, mời ăn cơm, phát lì xì khởi công, sau khi phim bán chạy cũng có lì xì, tất nhiên mọi người sẽ không bức xúc gì cả.
Càng huống hồ mọi người được xem đủ thứ hay, ông chủ là thần tượng quốc dân diễn xuất không tốt trước ống kính, không còn nghệ thuật, các lĩnh vực như piano hoặc là vẻ ngang ngược vả mặt trong Người Tu Hành , … Ngược lại khiến mọi người có cảm giác vui vẻ, hơn nữa Tần Dương không hề kiêu ngạo, không coi mình là vai chính là ngôi sao, thậm chí cũng không coi bản thân là ông chủ, nói năng nhã nhặn khiến mọi người cảm thấy rất thoải mái.
Cuối cùng ông chủ siêu nhân của chúng ta vẫn có thứ không biết, haha…
Tần Dương đi qua một bên, nghĩ lại diễn xuất lúc nãy của bản thân không đủ, đang suy nghĩ nên thay đổi thế nào thì Lý Tư Kỳ đi đến, nhẹ giọng nói: “Đừng vội, cũng đừng quá tận lực, cái quan trọng nhất của diễn xuất chính là tự nhiên, quên đi những ánh mắt dõi theo xung quanh, quên đi máy quay, tưởng tượng bản thân thành người đó, nói chuyện và làm mọi chuyện rất tự nhiên, có thể làm cái gì thì làm cái đó, cũng có thể phát huy tự do hơn, không cần quá để ý kịch bản, miễn không thay đổi ý nghĩa là được…”
Tần Dương ừ một tiếng, cười nói :” Tôi chuẩn bị lại lần nữa, dù sao tôi vẫn là người mới, đóng khách mời đánh nhau còn được nhưng chọn vai chính một bộ phim văn học tinh tế thì vẫn còn thiếu chút cảm giác.”
Lý Tư Kỳ mỉm cười động viên:” Diễn xuất của anh đã rất tốt rồi, nếu là diễn viên bình thường thì như vậy cũng có thể coi là được, là bản thân anh nói muốn cải thiện với đạo diễn Châu, đạo diễn Châu làm thế này cũng chỉ là làm theo lời của anh.”
Tần Dương cười haha: “Muốn diễn thì phải diễn thật tốt, tuy rằng không quan tâm người khác nói gì nhưng nếu bị người khác mắng thì cũng có phần không thoải mái mà. “
Lý Tư Kỳ cười nhẹ nói: “ Được, anh chuẩn bị tiếp đi, không làm phiền anh nữa. “
Tần Dương đứng một mình trong góc khuất, để đầu óc của mình trống không, cố gắng để bản thân nhập vai nhân vật chính Tần Phong, một người đàn ông có một tương lai tuyệt vời nhưng lại bỏ trốn, khi đối mặt với những lời khiển trách từ trưởng bối trong gia tộc nên cư xử thế nào?
Hổ thẹn?
Kiên trì?
Hổ thẹn với tâm huyết bồi dưỡng của gia tộc, hổ thẹn với sự mong đợi của gia tộc với bản thân, nhưng lại kiên quyết với người mình yêu, quyết không thỏa hiệp …
Tần Dương đột nhiên thay đổi ý nghĩ, nếu bây giờ sư phụ dùng danh nghĩa của sư môn tương lai bắt mình chia tay với Hàn Thanh Thanh thì bản thân sẽ cảm thấy thế nào?
Trong lòng Tần Dương bỗng nhiên dâng lên rất nhiều ý nghĩ, cảm giác đó chợt đến!
Tần Dương quay người, gật đầu với Chu Bằng: “ Đạo diễn Châu, lại lần nữa nào.”
Chu Bằng hô lên: “ Được, mọi người vào chỗ!”
“
《 Người tu hành
》 cảnh 58, action!”
Đối mặt với khiển trách của người trong gia tộc, những động tác nhỏ nhặt trên mặt Tần Dương không rõ ràng nhưng rất sinh động, ánh mắt xoắn xuýt, đan xen lẫn nhau.
Chu Bằng ngồi ở vị trí đạo diễn của mình xem cảnh diễn xuất này, đôi mắt lập tức mở to.
Ông là một đạo diễn có kinh nghiệm phong phú, tất nhiên hiểu rõ các trạng thái diễn xuất và Tần Dương trước mặt rõ ràng là đã đi vào trạng thái, ngay lúc này Tần Dương chính là Tần Phong, đứng giữa ranh giới việc truy vấn trách nhiệm và sự kiên trì của bản thân, vướng mắc này được Tần Dương thể hiện tinh tế sâu sắc, còn Lý Tư Kỳ bên cạnh cũng đang diễn, thể hiện thực lực rõ rệt, áp lực của kiểu thì thầm như vậy làm người khác không nhịn nổi mà cảm thấy căng thẳng, chỉ sợ Tần Dương khuất phục trước áp lực của gia tộc.
“ Tam thúc, tu hành không phải là vì tranh giành hiếu thắng, tu hành còn vì bảo vệ bản thân, bảo vệ người mình quan tâm, nếu như chỉ vì tranh giành cuồng đấu thì tu hành còn có ý nghĩa gì nữa? Ta sẽ không tham gia cuộc thi gia tộc này, hoàn toàn không có ý nghĩa gì cả …”
“Không có ý nghĩa? Ta thấy là ngươi đã bị người nữ nhân này mê hoặc tâm trí, ngươi là một phần của gia tộc, gia tộc bỏ nhiều tâm huyết bồi dưỡng ngươi như vậy, lẽ nào ngươi không nên tận lực vì gia tộc sao?”
Thần sắc Tần Dương xoắn xuýt nhưng cuối cùng vẫn kiên định:” Tu hành không chỉ là nâng cao thực lực mà còn là nâng cao nội tâm của chúng ta, tu hành không hề xung đột với cuộc sống, đầu tiên chúng ta là người, sau đó mới là người tu hành…”
Lời nói của Tần Dương lưu loát tự nhiên, một hơi nói tiếp, không do dự chút nào, vả lại còn có một số câu thoại trong đó khác với kịch bản nhưng Chu Bằng không hề để tâm, chỉ hai mắt phát sáng mà nhìn vào màn hình.
“ Gia tộc có khó khăn, ta nguyện bất chấp gian nguy nhưng dùng võ lực của ta đi ỷ mạnh hiếp yếu, ta không làm được! Bây giờ ta chỉ muốn sống cuộc sống của người bình thường, cho dù cuộc sống này không đáng để ý đến trong mắt mọi người nhưng đối với ta mà nói lại rất mãn nguyện, mỗi một ngày, ta có thể tỉnh táo biết rằng mình đang sống, sống rất vui vẻ!”
Tam thúc xanh mặt: “Ngươi khiến bọn ta thất vọng quá!”
Tần Phong lấy lại vẻ mặt bình tĩnh, cúi người chào, không nói.
“Cắt!”
Chu Bằng kêu to một tiếng, cười to: “ Tốt, diễn rất tốt! Tất cả cảm xúc đều bộc lộ ra, phân đoạn này chắc chắn có thể làm người ta sáng mắt, có lẽ có thể trở thành một điểm sáng của toàn cuộc.”
Mặt Tần Dương lộ ra nụ cười, thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt dần dần trở lại bình thường, người cũng bước ra từ suy nghĩ ban nãy .
Lúc nãy anh thật sự đã nhập vai, diễn xuất đều là bộc lộ thật, tự nhiên trôi chảy, bản thân anh cũng rất hài lòng.
Anh đi đến chỗ Chu Bằng, nhìn kỹ một lần, cười nói: “ Ừ, lần này phát huy không tệ!”
Chu Bằng khen ngợi nói: “Phân đoạn này là bước ngoặt tự tẩy rửa và chuyển hướng nội tâm của Tần Phong, cuối cùng đạt đến kiên định, cũng là sau cảnh này, Tần Phong đưa ra quyết định hy sinh bản thân mới có thể hiện lên không đột nhiên, cậu đang diễn rất sinh động, thật là rất khó tin, cậu còn là lần đầu đóng phim, ừm,, khách mời Siêu Phàm 1 và 2 kia thì không tính, suy cho cùng hai bộ đó cậu đều đóng tốt, đóng tốt rất dễ nhưng loại phim văn học này mới kiểm tra kỹ năng nhất…”