Chương 2008: Đuổi kịp một đoạn thời gian
Tần Dương mở to hai mắt, cả người chấn động.
“Phát hiện ra trong một di tích đổ nát? Chẳng lẽ là do các nền văn minh trước đây trên trái đất đã lưu lại sao?”
Long Vương lắc đầu, không trả lời câu hỏi của Tần Dương mà lại hỏi thêm một câu khác: “Cậu có tin rằng trước lịch sử của chúng ta còn có những nên văn minh khác không?”
Tần Dương trả lời chắc nịch: “Có. Dù sao thì cũng có quá nhiều địa điểm thời cổ đại được khai quật trên trái đấy, đền đài, kim tự tháp, miếu thần... Tất cả những thứ đó đều cho thấy có một nền văn minh khác xuất hiện trước cả nền văn minh của chúng ta. Chỉ là do sự di chuyển của vỏ trái đất dẫn đến những trận đại hồng thủy, núi lửa phun trào, thời tiết quá nóng hoặc quá lạnh, thế nên đã hủy diệt nền văn minh đó. Dù sao thì tất cả chúng ta đều biết nền văn minh Maya, nền văn minh Atlantis, nền văn minh đại lục... đều tồn tại.”
Long Vương gật đầu: “Vậy cậu có tin rằng con người sinh sống trên trái đất là động vật có trí khôn duy nhất trong vũ trụ không?”
“Người ngoài hành tinh?”
Tần Dương ngẩn người, do dự một chút rồi trả lời: “Chắc là có, trên trái đất vẫn còn nhiều điều chưa thể giải thích được. Có thể là nền văn minh thời tiền sử, có thể là người ngoài hành tinh, cũng có thể là những điều mà chúng ta chưa biết. Nhưng mà vũ trụ rộng lớn như vậy, nhiều thiên hà như vậy, cũng nhiều hằng tinh như thế, cho dù có người ngoài hành tinh thì cũng là chuyện rất bình thường.”
Tần Dương hơi ngừng lại, sau đó lập tức trợn tròn hai mắt: “Lúc trước ông nói kẻ thù của con người chưa bao giờ là bọn chúng, còn nói bọn chúng chỉ là tay sai, tôi vẫn nhớ ông nói Niết Bàn cũng chỉ là chó săn của ai đó. Chẳng lẽ ông muốn nói ai đó này, hoặc là kẻ địch này không phải người trái đất mà là người ngoài hành tinh?”
Long Vương không trả lời câu hỏi của Tần Dương: “Nền văn minh của chúng ta mới chỉ được mấy nghìn năm, chân chính thoát ly khỏi trạng thái nguyên thủy cũng mới hai ba nghìn năm. Khoảng thời gian này so với tuổi thọ của trái đất thì chỉ như một cái chớp mắt mà thôi. Mặc dù khoa học công nghệ của chúng ta rất hiện đại, nhưng chúng ta có rất ít hiểu biết về trái đất và vũ trụ.”
Tần Dương gật đầu đồng ý: “Đúng thế, đừng nói vũ trụ, ngay cả trái đất chúng ta cũng chẳng hiểu hết được, ví dụ như biển sâu, tâm trái đất... tất cả đều không có hiểu biết đầy đủ.”
“Đúng vậy, chúng ta quá lạc hậu, nếu cứ rớt lại phía sau như thế thì sẽ bị đánh bại và tiêu diệt. May mắn là đã có người nào đó để lại cho chúng ta công pháp tu hành, để chúng ta có được sức mạnh phi phàm, có thể chiến đấu cho số phận của mình.”
Giọng nói của Long Vương hơi nặng nề, ông khẽ thở dài một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn thẳng vào Tần Dương: "Nếu như là cậu thì cậu có đồng ý chiến đấu vì vận mệnh của chính mình, vì vận mệnh của quốc gia, vì vận mệnh của trái đất không?"
Con ngươi Tần Dương co rút lại, gương mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Long Vương không trả lời bất cứ câu hỏi nào của Tần Dương, chỉ hỏi hắn mấy vấn đề, nhưng tất nhiên những câu hỏi đó không phải vu vơ không mục đích.
Mặc dù Long Vương không nói rõ, nhưng Tần Dương cũng đoán được bảy tám phần.
Nền văn minh tiền sử?
Tàn tích?
Sinh vật ngoài hành tinh?
Hủy diệt?
Chó săn Niết Bàn?
Sinh vật biến dị, tay sai?
Long Vương vỗ vai Tần Dương: "Thế giới từ trước đến nay chưa bao giờ thực sự an toàn, chỉ là mỗi người có một định nghĩa khác nhau về thời gian mà thôi. Hiện tại tôi và cậu vừa mới bắt được một thời gian nhất định. Đây cũng là lí do tại sao Niết Bàn bỗng nhiên gây ra một chuyện lớn như vậy.
Tần Dương sợ hãi nhìn Long Vương: "Đuổi kịp một đoạn thời gian?"
Long Vương bình tĩnh trả lời: "Đúng vậy, có một số chuyện nhất định sẽ xảy ra, có người nhất định sẽ đụng phải, cũng có người không. Giống như trong thời đại thái bình thịnh thế thì anh hùng có thể cũng chỉ là một nhân viên văn phòng, một ông chủ tiệm mì... Nhưng đến thời buổi loạn lạc, đến thời gian nhất định họ sẽ trở thành anh hùng.
Với tôi mà nói, tôi tình nguyện để cho một số việc mãi mãi sẽ không xảy ra, nhưng có một số việc sẽ không vì ý muốn của con người mà thay đổi. Dù thế nào đi nữa thì cuối cùng nó vẫn sẽ đến, chúng ta chỉ có thể trì hoãn sự xuất hiện của nó để hi vọng chuẩn bị mọi thứ tốt hơn, lực lượng mạnh mẽ hơn. Đến khi nào không thể kéo dài được nữa thì khoa học kĩ thuật cũng không cứu nổi chúng ta, chúng ta chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình!"
Tần Dương chớp mắt, ngập ngừng hỏi: "Bản thân chúng ta? Người tu hành?"
"Đúng vậy, người tu hành!"
Long Vương nâng ly trà lên uống một ngụm: "Được rồi, những gì có thể nói thì tôi đã nói hết, tôi tin cậu cũng có thể hiểu được đại khái. Tôi không miễn cưỡng cậu phải gia nhập, nhưng cậu nhất định phải giữ bí mật!"
Tần Dương lặng lẽ gật đầu: "Được, tôi sẽ cân nhắc kỹ càng!"
Long Vương chuyển sang chủ để khác: "Cậu cứ từ từ suy nghĩ, nghĩ kĩ thì trả lời tôi... Bây giờ chúng ta nói về chuyện cậu đến Mexico, đây là nhiệm vụ của Long Tổ, nằm trong phận sự."
Tần Dương tập trung lắng nghe, cố gắng để bản thân thoát khỏi sự kinh ngạc của nội dung câu chuyện vừa rồi: "Ừ, hai nhiệm vụ tiến hành đồng thời sao? Lúc trước ông nói khá mơ hồ, bảo tôi đến rồi bàn bạc lại, tôi vẫn chưa rõ ràng lắm đây!"
Long Vương lắc đầu: "Không, hai nhiệm vụ này một sáng một tối. Bên ngoài thì cậu đi theo đội ngũ hỗ trợ Mexico tiêu diệt quái thú, nhưng nhiệm vụ thực sự của cậu là phá hủy cơ sở bí mật của Niết Bàn, mục tiêu là tìm được công thức sản xuất "Sima". Chúng ta hi vọng tìm được công thức sản xuất, từ đó nghiên cứu để tìm ra cách phá giải, giải quyết tình hình sinh vật đột biến trước mắt."
Tần Dương lập tức hiểu ra vấn đề: "Vậy có nghĩa là cũng có hai đội thực hiện hai nhiệm vụ sao?"
"Đúng vậy, có hai đội, một sáng một tối. Đội sáng là tiếp viện của quốc gia cho Mexico, đến để giết sinh vật biến dị, mang sinh vật đó về nghiên cứu. Còn đội tối là đội tập kích căn cứ của Niết Bàn để lấy công thức, nhiệm vụ của cậu không phải dẫn đầu mà là giúp họ tìm ra công thức, quấy nhiễu nhãn thuật của cậu rất có lợi thế trong lần hành động này."
Tần Dương cười: "Nói như thế có nghĩa là thực ra tôi đi hỗ trợ thẩm vấn tù binh có phải không?"
"Cũng có thể nói như thế, dù sao căn cứ bí mật để sản xuất Sima nhất định sẽ được Niết Bàn bảo vệ rất chặt, phải có những chí tôn cường giả và cao thủ trấn giữ. Thực lực của cậu mặc dù rất mạnh nhưng nếu một mình hành động thì nhất định sẽ chịu thiệt. Nhỡ kĩ nhiệm vụ của mình là hỗ trợ, cẩn thận một chút, đừng đối đầu với chí tôn cường giả, sẽ bị giết đấy."
Tần Dương cười ha ha: "Yên tâm đi, tôi tự có chừng mực, nhiệm vụ của tôi là thẩm vấn tù binh, tôi tất nhiên không đi công kích người khác làm gì. Tôi đi cùng bọn họ sao?"
Long Vương cười: "Đúng vậy, cậu đi cùng với đội sáng, còn đội tối sẽ liên hệ với cậu sau. Sau đó cậu phải tự cân đối thời gian để hoàn thành cả hai nhiệm vụ."
Tần Dương gật đầu tỏ vẻ đã hiệu: "Mexico có động vật gì thế? Sao lại đột nhiên phát hiện ra?"
"Đó là một con tê tê, bởi vì động vật này rất giỏi đào hang, thế nên trước đây không phát hiện được nó. Gần đây có lẽ là do vấn đề thức ăn nên nó lại xuất hiện..."