Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2002 - Chương 2013: Anh Muốn Mặt Không?

Chương 2013: Anh muốn mặt không?
 

Tần Dương đứng đối diện Faraka, vẻ mặt bình tĩnh, nhếch miệng cười: “Tặng vật? Không phải nói mài giũa sao, mài giũa còn cần thêm tặng vật sao?”

Faraka cười haha, dáng vẻ và thần thái thoải mái: “Đúng vậy, mặc dù là mài giũa, nhưng thắng bại mà, thêm chút tặng vật thì dù sao cũng phải nghiêm túc một chút.”

Tần Dương hỏi với vẻ mặt bình tĩnh: “Vậy anh muốn thêm tặng vật gì?”

Faraka mỉm cười nói: “Nếu như tôi thắng, cậu trả tự do cho Lucian, thế nào?”

Tần Dương cười haha: “Làm nửa ngày mà các người vẫn chưa chết tâm à, được thôi, nếu như anh thắng, tôi sẽ đưa Lucian trở về gia tộc Koman, nhưng nếu đã là tặng vật, thì thế nào anh cũng phải lấy ra tặng vật tương ứng chứ?”

Trên mặt Faraka lộ ra vẻ vui mừng, trả lời không chút do dự: “Ừm, tôi cũng không có ai để đánh cược với cậu, thế này đi, nếu tôi thua, tôi thua năm triệu đôla cho cậu, thế nào?”

Tần Dương mỉm cười, trong ánh mắt lại tràn đầy mùi vị châm biếm: “Năm triệu đôla, đổi với sự tự do của một cường giả tôn quý, từ lúc nào mà cường giả tôn quý lại rẻ như vậy?”

Sắc mặt Faraka nhất thời đỏ lên, quả thật, năm triệu đôla đánh cược sự tự do của một cường giả tôn quý, đây quả thực vô cùng không tương xứng, thậm chí có thể nói căn bản chính là đang sỉ nhục chỉ số IQ của đối phương.

Faraka tức giận nói: “Vậy cậu muốn bao nhiêu?”

Tần Dương mỉm cười: “Anh là thật sự không hiểu, hay là giả không hiểu, hoặc là làm ra vẻ không hiểu, cường giả tôn quý là có thể dùng tiền để so sánh sao, nếu như tôi chỉ là vì năm triệu, năm mươi triệu, một trăm triệu, tôi không bằng trực tiếp bảo ông ấy đi cướp còn nhanh hơn một chút đấy, tùy ý chọn một gia tộc hàng đầu rồi đánh một mạch vào trong, vơ vét tài sản thì một tỷ, 800 triệu hẳn là hoàn toàn không vấn đề đâu, lại nói, anh thấy tôi giống như người thiếu tiền sao?”

Hiển nhiên những người xung quanh đều hiểu tiếng Pháp, mỗi một đội ngũ đều dẫn theo phiên dịch viên, khi rất nhiều người nghe hiểu cuộc đối thoại của hai người, thì vẻ mặt trên mặt đều có hai phần phấn khích.

Dùng năm triệu đôla đánh cược kết cục của một vị cường giả tôn quý?

Đây quả thực là sỉ nhục người mà.

Ánh mắt châm biếm và chế nhạo của những người xung quanh rơi trên người Faraka, khiến Faraka lưng như kim chích, bản thân anh ta dĩ nhiên biết sự không tương xứng này, nhưng anh ta cũng chỉ là hét giá trên trời rơi xuống đất trả tiền mà thôi, chỉ cần Tần Dương bằng lòng nhận tiền để đánh cược, vậy bao nhiêu cũng không vấn đề, dù sao thì Faraka cho rằng mình cũng sẽ không thua.

Chuyện có thể dùng tiền giải quyết đều không phải chuyện, tiếc là Tần Dương quả thực không thiếu tiền, hơn nữa còn vả mặt anh ta ngay tại chỗ.

Bốp bốp đau quá....

Faraka trầm giọng nói: “Vậy cậu muốn thế nào mới tính là tương xứng?”

Tần Dương cười haha, đôi mắt híp lại hai phần, ánh mắt có hai phần vi diệu: “Có thể tương xứng với cường giả tôn quý chỉ có cường giả tôn quý, nếu anh đã có lòng tin như vậy, cũng có dũng khí như vậy, muốn thắng để giành được sự tự do của Lucian, vậy anh giúp trấn áp sự tự do của một vị cường giả tôn quý không phải được rồi sao, điều này vô cùng tương xứng, anh thấy thế nào?”

Faraka mở to hai mắt, hiển nhiên bị lời nói của Tần Man làm cho chấn động, buột miệng nói ra: “Tôi nào có sự tự do của cường giả tôn quý để đánh cược với cậu?”

Tần Dương thu lại nụ cười trên mặt: “Nếu anh đã không có, vậy da mặt anh lại có bao nhiêu dày mới có thể đưa ra cái giá dùng 5 triệu đánh cược sự tự do của một vị cường giả tôn quý, anh tốt xấu gì cũng là một người tu hành, anh còn muốn mặt không?”

Lời nói của Tần Dương giống như là một con dao, đâm vào trái tim Faraka, vừa nhanh vừa tàn nhẫn.

Khuôn mặt Faraka trở nên tái mét, anh ta không ngờ Tần Dương lại không nể mặt chút nào, trực tiếp xé rách mặt, điều này không chỉ khiến tính toán của anh ta thất bại toàn bộ, ngược lại còn đem mình bỏ xuống hố không bò lên được....

“Vậy cậu nói, muốn đánh cược gì, mới chịu động thủ?”

Tần Dương đưa mắt liếc nhìn lều trại bên cạnh, khóe miệng hơi nhếch lên hai phần: “Tôi thấy tiên sinh Mazal quý quốc hình như là bạn bè với Lucian, ông ta cũng là một vị cường giả tôn quý, có lẽ ông ta bằng lòng dùng sự tự do của ông ta để đổi lấy sự tự do của Lucian đấy?”

Lời Tần Dương vừa nói ra, những người xung quanh đều lập tức mở to mắt

Fuck, hắn chơi cũng thật lớn đấy!

Hắn vậy mà lại trực tiếp nhìn chằm chằm cường giả tôn quý Gaul người ta, bảo người ta lấy sự tự do của bản thân tới đánh cược!

Bản thân hắn chỉ là một người tu hành Đại thành cảnh, vậy mà lại dám lấy cường giả tôn quý ra đánh cược, hơn nữa còn bảo người ta đánh cược sự tự do của mình, đây nếu như hắn thắng, Mazal chẳng phải sẽ mất đi tự do, trở thành người hầu của hắn, nghe sự sai bảo của hắn?

Hắn đây là nghĩ cũng quá táo bạo, quá dữ dội rồi!

“Càn rỡ!”

Không cần Faraka quở mắng, bóng dáng khẽ động, Mazal xuất hiện ở cửa lều trại, nhìn Tần Dương với ánh mắt lạnh lùng, nghiêm nghị khiển trách: “Tần Dương, cậu muốn chết sao?”

Tần Dương lại là không chút sợ hãi, cười haha nói: “Dĩ nhiên tôi không muốn chết, có điều nếu các người không cược nổi, thì đừng há miệng sư tử như vậy, truyền ra ngoài rất mất mặt, không chỉ mất mặt mình, cũng mất mặt quốc gia, người khác sẽ không nhịn được suy đoán, chẳng lẽ người tu hành nước Gaul đều là người mặt dày vô liêm sỉ như thế sao?”

Ánh mắt Mazal lóe lên dữ dội, còn chưa kịp nói, hai người Tưởng Côn Lôn và Hoàng Việt đã cùng nhau bước ra khỏi lều trại, đứng phía sau Tần Dương, nhìn Mazal đối diện một cách lạnh lùng.

Khí thế Mazal cứng lại, trong lúc nhất thời cũng không dễ quở mắng Tần Dương nữa, dù sao thì suy cho cùng, ông ta là trưởng bối, Tần Dương là một tiểu bối, hơn nữa Tần Dương còn chiếm được lý lẽ, ngươi muốn thắng gì, hiển nhiên ngươi phải thế chấp gì, ngươi muốn mạng ta, hiển nhiên phải lấy mạng ngươi tới đánh cược, ngươi muốn sự tự do của một cường giả tôn quý, vậy thì hiển nhiên ngươi phải lấy sự tự do của một cường giả tôn quý để đánh cược!

Tần Dương nhếch miệng cười, hắn căn bản không lo lắng Mazal, thứ nhất hắn là bị khiêu khích, thứ hai hắn là chiếm được lý lẽ, thứ ba ở nơi đóng quân này, cho dù thực lực Mazal mạnh hơn mình, có thể tiện tay tiêu diệt mình, nhưng ông ta dám đối phó mình trước mặt mọi người sao?

Lần này mình thậm chí không phải đại diện cho bản thân, đại diện cho Ẩn Môn, thứ mình đại diện là Trung Quốc!

Ai bắt nạt mình, chính là vả mặt Trung Quốc, nếu ai giết mình, vậy đây tuyệt đối chính là một trận tuyên chiến quốc gia với quốc gia!

Mazal thân là cường giả tôn quý, hiển nhiên không thể mình trần ra trận đối phó với một thanh niên mới ngoài 20 tuổi, cho dù thắng, cũng sẽ bị người khác xem thường, một ông già trăm tuổi như ông, ông không biết xấu hổ?

Mazal cười khẩy một tiếng, nghiêng đầu nói với Faraka: “Tự các ngươi cược bản thân, đừng liên lụy người khác!”

Faraka vừa nghe liền nhất thời hiểu được ý tứ của Mazal, hiển nhiên Mazal sẽ không giao vận mệnh và sự tự do của mình vào một trận đánh cược không nằm trong tầm kiểm soát của mình, mặc dù ông ta cảm thấy Faraka sẽ thắng, nhưng ngộ nhỡ thì sao?

Ông ta không thể thua được!

Nếu tiền đặt cược không thể nào đối lập, vậy thì chỉ có đặt tiền cược bản thân có thể đưa ra lần nữa!

Faraka lớn tiếng quát lên: “Tần Dương, tôi cược với cậu, nếu như tôi thua, tôi quỳ xuống đất nhận thua, nếu cậu thua, cậu cũng quỳ xuống đất nhận thua, thế nào, có dám cược không?”
Bình Luận (0)
Comment