Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2001 - Chương 2012: Nếu Không Thì Treo Chút Tặng Vật?

Chương 2012: Nếu không thì treo chút tặng vật?
 

“Gaul muốn làm gì?”

Sau khi Tưởng Côn Lôn nhìn Mazal rời đi, khí tức trên người đột nhiên biến mất, ánh mắt cũng khôi phục lại sự hòa nhã, quay đầu hỏi Tần Dương.

Ông ấy không nghe hiểu tiếng Pháp, cũng không biết nói, cho nên ông ấy trực tiếp động thủ!

“Cảm ơn hai vị tiền bối!”

Mặc dù Tần Dương chắc chắn Mazal cũng sẽ không ra tay với mình, nhưng Tưởng Côn Lôn và Hoàng Việt ra mặt cho mình. Hiển nhiên Tần Dương cũng là lòng mang cảm kích, sau khi cảm ơn liền kể qua một lần về chuyện của Lucian.

Chuyện Tần Dương có người hầu cường giả tôn quý Tần Dương cũng không công bố ra ngoài, người biết rất ít, đám người Tưởng Côn Lôn sau khi nghe xong trên mặt đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

“Hậu sinh khả úy mà!”

Tưởng Côn Lôn mỉm cười khen ngợi một câu: “Nếu chuyện xảy ra có nguyên nhân, có đạo lý, dựa vào gì phải buông tay, cậu yên tâm, có bọn ta ở đây, ông ta không dám làm gì.”

Hoàng Việt cũng tán thành nói: “Chuyện này giống như là tát lên mặt Gaul một cái tát, nhìn bộ dạng kia của họ, haha, ta chỉ có thể nói, làm rất đẹp, lần này cậu ra ngoài với bọn ta, bọn ta phải có trách nhiệm chăm sóc cậu, nếu như ông ta tìm phiền phức cho cậu, cậu nói cho bọn ta biết, có điều bản thân cậu phải cẩn thận một chút, đừng hành động một mình.”

Tần Dương cảm ơn hai người lần nữa, sau khi hai người rời đi, lúc này Tưởng Hà Lỗ mới mở miệng: “Tần Dương, biết cậu lợi hại, nhưng cậu đây cũng quả lợi hại rồi đấy, ngay cả cường giả tôn quý cũng có thể thu phục....”

Tần Dương và Tưởng Hà Lỗ trò chuyện suốt chặng đường nên đã có chút quen thuộc, cười khổ nói: “Anh cho rằng tôi muốn à, suýt nữa là chết rồi, nếu không phải thời điểm mấu chốt hai tính cách của ông ta xung đột, đoán chừng tôi sớm đã bị ông ta giết chết rồi!”

Hoàng Bác cười hì hì nói: “Đây gọi là đại nạn không chết, tất có hạnh phúc cuối đời! Bản thân cậu lợi hại như vậy, còn có cường giả tôn quý nghe cậu sai bảo, ai còn dám bắt nạt cậu?”

Người dám bắt nạt hắn nhiều rồi....

Tần Dương nói thầm một câu trong lòng, mặc dù Lucian lợi hại, nhưng thực lực đó cuối cùng cũng không phải của mình, mình cũng không thể một ngày 24 giờ đều bảo Lucian bên cạnh bảo vệ mình.

“Đi, đi vòng một vòng!”

Bốn người Tần Dương mang theo giấy thông hành, đi dạo một vòng bên trong nơi đóng quân, đây là một căn cứ được xây dựng tạm thời trong thời chiến, ngoại trừ không có máy bay ném bom, thì số lượng xe tăng, máy bay trực thăng vũ trang v.v cũng không ít, chắc chắn một khi phát hiện bóng dáng con tê tê kia, thì sẽ dốc toàn lực xuất động, có điều trước mắt tác dụng của những vũ khí uy lực kinh người này đối với lớp vảy giáp thật dày trên người con tê tê không lớn, nếu không thì, cũng không cần tập hợp nhiều cường giả tôn quý như vậy.

Người tu hành của vài quốc gia khác cũng đều lần lượt đuổi tới, trong lúc nhất thời giữa mấy lều trại náo nhiệt lên.

Trong đám người này thực lực Tần Lương hiển nhiên không coi là cao, nhưng nói về độ nổi tiếng, hắn lại là cao nhất, cho dù là những cường giả tôn quý kia, hay là người tu hành đi theo những người đó, toàn bộ đều nhận ra Tần Dương.

Người tu hành nước Mỹ cũng là hai cường giả tôn quý dẫn đội, lúc nhìn thấy Tần Dương, sắc mặt cũng không quá tốt, dù sao thì lúc thi đấu giao lưu giữa hai nước trước đây, sự vùng dậy của Tần Dương đã đánh thẳng vào mặt những người tu hành nước Mỹ, chẳng qua đó chỉ là một trận chiến công bằng, mặc dù họ không vui, nhưng lại cũng không hành động mang tính chĩa mũi nhọn nào.

Bởi vì chuẩn bị xuất động bất cứ lúc nào, cho nên bắt đầu từ khi đến nơi đóng quân, mọi người liền không thể rời khỏi nơi đóng quân, mấy chục người tu hành tới từ bảy quốc gia tụ tập cùng nhau như vậy, hiển nhiên có tương tác, cũng sẽ xảy ra xung đột.

Vào lúc ban đêm, người tu hành Ingles và Gaul xảy ra xung đột, hai người liền đánh cược một trận trên bãi đất trống, thu hút rất đông người vây xem.

Kết cục đánh cược hiển nhiên sẽ không là cường giả tôn quý, mấy chục người tu hành cùng với các binh lính nghe tiếng mà tới xem trận đánh cược này tràn đầy hứng thú, nhất là những binh lính kia, càng là hai mắt sáng rỡ, vẻ mặt mong đợi.

Mấy người Tần Dương cũng trong đám người đang vây xem, đám ba người Tưởng Hà Lỗ cũng là vẻ mặt hưng phấn, Tần Dương lại là vẻ mặt bình tĩnh.

Chuyện như thế, đối với Tần Dương đã trải qua bao nhiêu cuộc chém giết sống chết mà nói lại là không có mấy sức hấp dẫn.

Trận so đấu này có chút đặc sắc, nhưng thực lực chênh lệch cũng rất lớn, Faraka đến từ Gaul rất dễ dàng đánh bại Raz tới từ Ingles.

Vốn cho rằng kết thúc trận so đấu này thì sự huyên náo của trận này cũng sẽ kết thúc, nhưng ai cũng không ngờ, Faraka lại đột nhiên thay đổi nòng súng nhắm ngay vào Tần Dương.

“Tần Dương, trên trận thi đấu giao lưu năm ngoái ngươi đánh bại đối thủ thực lực siêu phàm chỉ bằng một chiêu, khiến tôi vô cùng khâm phục, hôm nay nếu đã gặp mặt, không ngại chúng ta mài giũa một chút....”

Toàn bộ người xung quanh đều xôn xao lên, hiển nhiên cũng không ngờ Faraka lại đột nhiên chơi ra như vậy.

Tần Dương nhíu mày, Faraka này chính là người đàn ông bên cạnh Mazal nhảy ra quở mắng Tần Dương trước đó, Tần Dương suy xét sợ rằng tên này cũng không phải muốn “mài giũa” với mình một cách đơn thuần, hoặc vẫn là vì Lucian, hoặc chính là vì vả mặt mình.

“Faraka, chúng ta tới đây là để tiêu diệt quái thú kia, chứ không phải mở đại hội luận võ bảy nước, nếu như ai đó bị thương, há không phải sẽ ảnh hưởng tới hành động?”

Faraka cười haha: “Hành động? Nơi này tập trung mười mấy vị cường giả tôn quý, họ liên thủ ra đòn, đừng nói quái thú gì, cho dù hắn là sắt thép chế tạo cũng không chịu đựng nổi, nào còn cần chúng ta ra tay, chúng ta chỉ là theo tới để mở mang kiến thức một chút, ra tay đánh một chút mà thôi.....thế nào, không dám?”

Tưởng Hà Lỗ không hiểu tiếng Pháp, nghiêng đầu hỏi: “Tần Dương, anh ta tên gì đấy?”

Tần Dương mỉm cười: “Anh ta nói muốn mài giũa một chút với tôi, nói đơn giản, anh ta muốn thách đấu tôi.”

Tưởng Hà Lỗ tức giận nói: “Tên này thật là quá kiêu ngạo rồi, xem thực lực anh ta ít nhất cũng là siêu phàm hậu kỳ, đây không phải bắt nạt người sao, để tôi tới, tôi giúp cậu đánh anh ta!”

Tần Dương cười ngăn Tưởng Hà Lỗ muốn bước ra khỏi hàng: “Không cần để ý tới anh ta, nếu như ai đứng ra thách đấu, anh đều muốn đánh một trận, vậy đoán chừng suốt ngày bận rộn đánh nhau, chuyện gì cũng đừng làm rồi.”

Tưởng Hà Lỗ nhíu mày nói: “Nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của bao người, nếu như không xuất chiến, người ta chẳng phải sẽ cho rằng người tu hành Trung Quốc chúng ta dễ bắt nạt?”

Tần Dương nhíu mày, Tưởng Hà Lỗ nói cũng có lý, lần này ra ngoài cũng không chỉ đơn độc là chính mình, đồng thời cũng đại diện cho Trung Quốc.

Tần Dương đưa mắt quét nhìn đám người xung quanh, lại nhìn thấy trong mắt đại đa số mọi người đều mà mong chờ và nóng lòng muốn thử, thậm chí có vài phần cười trên nỗi đau của người khác, hiển nhiên, người muốn thấy Tần Dương bị đánh bại cũng không chỉ một hai người.

Faraka thấy Tần Dương không lên tiếng, khiêu khích lần nữa nói: “Thế nào, cậu không dám nhận lời thách đấu sao?”

Trên mặt Tần Dương đột nhiên nở nụ cười, cất bước đi tới trung tâm bãi đất trống: “Anh là thực lực siêu phàm hậu kỳ, anh ít nhất cũng 35 tuổi rồi, mài giữa nói lớn không tham, trên thực tế chẳng qua chỉ là muốn mượn danh nghĩa mài giũa đánh bại tôi, trút giận hoặc là nổi tiếng mà thôi, lớp da mặt dày này ai cho anh thế?”

Người xung quanh nghe thấy những lời này của Tần Dương, sắc mặt nhất thời cũng có hai phần vi diệu, lại đưa mắt nhìn về phía Faraka, cũng thêm vài phần khinh thường.

Quả thật, anh ta là một người siêu phàm hậu kỳ, thách đấu với một người Đại thành cảnh, còn nói lớn tiếng như vậy, kiêu ngạo như vậy, anh ta không biết xấu hổ sao?

Hiển nhiên Faraka cảm nhận được sự thay đổi trong ánh mắt những người xung quanh, vội vàng lớn tiếng biện hộ: “Năm ngoái cậu có thể đánh bại đối thủ thực lực siêu phàm chỉ bằng một chiêu, bây giờ lại hơn một năm trôi qua, chắc hẳn thực lực đã lại tăng lên không ít, chúng ta mài giũa một chút có gì không thể, nếu như cậu không dám, trực tiếp nói không dám thì được rồi, nào cần nhiều lý do như vậy?”

Tần Dương nhếch miệng cười: “Faraka, anh thật sự nói đúng rồi, hơn một năm rồi, thực lực tôi thật đúng là tăng lên không ít, nếu anh muốn mài giũa một chút như vậy, vậy thì tôi mài giũa cùng anh một chút, tôi nghĩ trong lòng không ít người cũng đều là mong đợi như thế....”

Hai mắt Faraka sáng lên, chợt làm ra bộ dạng rất hào phóng: “Thực lực tăng lên không ít, vậy đúng lúc, để tránh người khác nói tôi bắt nạt cậu, nếu đã như vậy, vậy không bằng chúng ta treo chút tặng vật?”
Bình Luận (0)
Comment