Chương 2024: Ngao Ưng
Người đàn ông cao gầy nhìn toa xe đóng lại lần nữa, im lặng quay người, ngồi lên xe kinh doanh phía sau. Trong xe, người đeo mặt nạ sắt đen tuyên bố vắng mặt đang ngồi vững vàng trên ghế sau xe, tựa vào lưng ghế, hơi nghiêng đầu giống như đang ngủ.
Người đàn ông cao gầy ngồi xuống phía trước mà người đeo mặt nạ sắt đen sắp xếp, anh ta thấp giọng hỏi: “Thành chủ ……”
Người đeo mặt nạ sắt đen ngẩng đầu, nhẹ nhàng xua xua tay: “Tôi nghe cuộc đối thoại giữa 2 người rồi. Tên nhóc này đúng là thú vị, tôi vốn tưởng cậu ta muốn tìm cơ hội chạy trốn, nhưng không ngờ cậu ta lại nói ra những lời này.”
Người đàn ông cao gầy thấp giọng: “Cậu ta hỏi về anh, lại tìm người phụ trách, rõ ràng đang so sánh cân nhắc. Tên thông minh và lém lỉnh, không để lộ bất cứ sơ hở. Nếu không chắc chắn về tình hình, cậu ta sẽ không đưa ra con át chủ bài của mình ra và làm những động tác liều lĩnh.”
Người đeo mặt nạ sắt đen nhẹ nhàng mỉm cười: “Chuyến đi thật nhàm, vốn tưởng cậu ta có thể tạo chuyện vui gì đó. Ai ngờ tên nhóc này quá cẩn thận, lại ngoan ngoãn quay về trong xe, còn ra vẻ nhiệt tình suy nghĩ cho chúng ta.”
Người đàn ông cao gầy cũng bật cười: “Tôi tin cậu ta cũng là tạm thời nhìn thấy tôi nên mới viện cớ. Nhưng không thể không nói, những gì cậu ta nói cũng có khả năng, lần này đối thủ của chúng ta dù gì cũng là Niết Bàn. Tuy thực lực của thành chủ không sợ bọn họ, nhưng cũng không cần thiết phải làm kẻ thù không đội trời chung phải không?”
Người đeo mặt nạ sắt đen nhẹ nhàng gật đầu: “Anh nói cũng có lý, anh gọi điện cho thành phố trước mặt chuẩn bị vũ khí và giám sát quanh xe.”
“Được, tôi đi sắp xếp ngay.”
Người đàn ông cao gầy lấy điện thoại ra gọi vài cuộc. Sau khi sắp xếp vài cuộc kiểm tra với xe mục tiêu thì quay đầu lại nói: “Thành chủ, đã sắp xếp xong.”
Người đeo mặt nạ sắt đen ừm một tiếng: “Bên Niết Bàn chắc chắnt ưởng hàng và người của mình bị đám người Hoa Hạ cướp mất. Tuy họ chắc chắn không biết chúng ta gậy ông đập lưng ông, thật ra tôi lại hy vọng họ có người có thể đuổi tới đây, như vậy cũng có thể náo nhiệt một chút, tôi đã lâu không ra tay rồi, nên hơi ngứa tay.”
Người đàn ông cao gầy cười nhẹ: “Trừ phi là thủ lĩnh Niết Bàn đích thân tới, nếu không đối đầu với thành chủ thì e chỉ là tự mình muốn chết mà thôi.”
Người đeo mặt nạ sắt đen nhẹ nhàng mỉm cười nhưng không nói chuyện này, ngược lại chuyển chủ đề: “Tên nhóc kia vẫn chưa nhận ra anh sao? Ngọn nguồn giữa anh và cậu ta không nhẹ ……”
Người đàn ông cao gầy cười nói: “Tôi đổi giọng, lại đeo mặt nạ, trờ lại tối, chắc là không nhận ra đâu. Nếu không cậu ta không thể bình tĩnh như thế.”
Người đeo mặt nạ sắt đen cũng tỏ ra háo hức: “Chuyện này đúng là thú vị, sao nào, có muốn giết cậu ta không?”
Người đàn ông cao gầy lắc đầu: “Đối thủ của tôi trước giờ không phải cậu ta. Hơn nữa sư phụ của cậu ta, nay tôi đã đánh bại rồi. Hơn nữa mãi mãi giẫm lên sư phụ cậu ta. Sư phụ cậu ta mãi mãi không thể thắng nổi tôi. Chuyện này đối với tôi mà nói thì đã đủ rồi, giết cậu ta cũng không có ý nghĩa gì.”
Người đeo mặt nạ sắt đen nhìn lên gương mặt của người đàn ông cao gầy, giọng mang vẻ chế nhạo: “Anh cũng là người tàn nhẫn. Người có thể tu hành thành công hắc sát ma công trước nay cũng không có bao nhiêu người, đa phần đều là kết cục thê thảm, nhưng cũng bị anh khổ luyện thành công, tuy nói sinh mạng yếu đi nhưng có thể kết luận, sinh mạng còn lại của anh sẽ trở nên mạnh mẽ và xuất sắc.”
Người đàn ông cao gầy đột nhiên tháo mặt nạ để lộ diện mạo thật của mình.
Lục Thiên Sinh!
Vẻ mặt của Lục Thiên Sinh không hề đắc ý: “Hắc sát ma công quả thật thần kỳ. Nhưng con người tôi vốn không thần kỳ chút nào, ngược lại tên nhóc trước mặt mới là người thần bí. Năm nay cậu ta mới 24 tuổi, đồng thời luyện khí, luyện thể đều siêu phàm, dựa vào thực lực bản thân thành siêu phàm đỉnh phong. Cho dù gặp thần thông cũng không phải không có sức chiến đấu, dù gì cậu ta vẫn tinh thông nhãn thuật, sở trường công kích sức tinh thần, tuy cậu ta là đệ tử của Mạc Vũ, nhưng tôi không thể không nói, tên nhóc này thật sự có tiền đồ vô hạn, chỉ cần không chết yểu, cuộc sống của cậu ta được định là mạnh mẽ và xuất sắc.”
Người đàn ông cao gầy là Lục Thiên Sinh. Người đeo mặt nạ sắt đen dĩ nhiên chính là chủ của thành Vô Miện, cũng chính là sứ giả thần chết Samuel!
Thái độ của Samuel đối với Lục Thiên Sinh không tệ. Quan hệ của 2 người hình như cũng không hẳn hoàn toàn là quan hệ cấp trên dưới. Nghe Lục Thiên Sinh nói vậy, Samuel nhẹ nhàng mỉm cười: “Nếu tên nhóc này tiền đồ vô hạn, vậy thì giữ cậu ta lại làm người của tôi!”
Lục Thiên Sinh lắc đầu: “Chuyện đó không dễ đâu.”
Samuel nhẹ nhàng nói: “Tôi biết quan hệ phía sau của tên nhóc này phức tạp, có thể dời nhiều chí tôn cường giả đi, nhưng tôi vốn không sợ họ, có lẽ tôi chưa dám tới Hoa Hạ, nhưng trong thành phố hỗn loạn, đây là địa bàn của tôi, không ai dám chống lại ý chí của tôi, trừ phi người đó muốn chết!”
Đột nhiên khựng lại, Samuel liếc nhìn vẻ mặt của Lục Thiên Sinh rồi bổ sung: “Tần Dương giống như Ngao Ưng, tôi muốn đem luộc, xem thử có thể để cậu ta trở thành chim ưng bay lên trời của tôi hay không!”
Lục Thiên Sinh cười nói: “Thử thì cũng không tổn thất gì, lỡ như thành công thì sao? Ha ha, tôi thật sự cũng muốn thấy biểu cảm của Tần Dương hay Mạc Vũ đây.”
Samuel nhẹ nhàng nói: “Cuộc sống nhàm chán, phải tự mình tìm chuyện thú vị để làm, tên nhóc này cũng thú vị đấy!”
Lục Thiên Sinh gật đầu: “Tôi mỏi mắt mong chờ.”
Đoàn xe tiếp tục đi về phía trước, chẳng mấy chốc đã đến một ngôi thành nhỏ, nơi đã có người đợi họ.
Lục Thiên Sinh lại đeo mặt nạ bước xuống xe, đích thân đốc thúc thuộc hạ giám sát chiếc xe tải nặng chở mấy tấn Sima, ngay sau đó đã có kết quả giám sát.
Chiếc xe này thật sự có tín hiệu!
Lục Thiên Sinh tỏ ra không dám tin vào mắt mình. Tuy ông ta cảm thấy những gì Tần Dương nói cũng có khả năng, nhưng ông ta càng tin là lúc đó Tần Dương vì che đậy mục đích muốn chạy trốn của mình mà nói vậy, cho nên làm vậy cũng là vì muốn bản thân hoàn toàn an tâm mà thôi. Nhưng nay lại thật sự kiểm tra có tín hiệu phát ra?
“Tìm ngay!”
Lục Thiên Sinh lạnh lùng hạ lệnh, một đoàn người lập tức bận rộn một phen, rốt cục cũng tìm được nguồn tín hiệu, hơn nữa không chỉ có một cái!
Lục Thiên Sinh nhìn 3 máy tín hiệu trong tay. Máy phát tín hiệu được làm tinh xảo bị phát hiện đặt ở góc toa hàng, ánh mắt ông ta nghiêm nghị.
Lục Thiên Sinh và Samuel ngầm hiểu, sau đó đặt 3 máy phát tín hiệu tinh xảo này vào xe tải chạy ngang đoàn xe.
Nhìn thấy xe tải đi ngang, Lục Thiên Sinh chuyển mắt nhìn toa xe Tần Dương trong đó, đột nhiên ông ta đi tới mở toa xe ra.
Tần Dương nhìn thấy Lục Thiên Sinh đứng trước cửa nhìn mình, hắn thấy lạ nên hỏi: “Sao vậy?”
“Chúng tôi tìm thấy máy phát tín hiệu ở xe tải kia, 3 cái!”
“Hả?”
Tần Dương bỗng dưng mở to mắt, 3 máy phát tín hiệu?
Ôi trời, chắc là bị mù rồi?
Lúc đó tôi chẳng qua vì muốn tìm đại một lý do nào đó mà thôi, nay lại thành sự thật ư?