Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2014 - Chương 2025: Thảm Họa Ập Tới

Chương 2025: Thảm họa ập tới
 

Tần Dương rất bất ngờ, nhưng cũng không biểu hiện ra, nếu không, há chẳng phải nói đối phương biết mình chỉ bịa đại lý do sao?

“Vậy các anh xử lý 3 máy phát tín hiệu này thế nào?”

Lục Thiên Sinh thấp giọng hỏi: “Bây giờ một xe tải đang mang chúng lao qua đây.”

Tần Dương tru hỏi: “Người của các anh?”

Lục Thiên Sinh lắc đầu: “Không, chỉ là xe tải băng ngang đường thôi.”

Tần Dương thở phào: “Vậy cũng không tệ.”

Lục Thiên Sinh nhìn chằm chằm Tần Dương: “Cậu giúp chúng tôi đi, chí ít giảm đi phiền toái.”

Đôi mắt của Tần Dương sáng rỡ: “Nếu tôi giúp các anh, vậy thì các anh sẽ thả tôi sao?”

Lục Thiên Sinh cười khẩy.

Tần Dương nghe giọng cười mỉa của Lục Thiên Sinh thì bất đắc dĩ bĩu môi: “Rốt cuộc các anh muốn làm sao mới chịu thả tôi ra?”

“Cậu là người có bản lĩnh. Có lẽ cậu gia nhập cùng bọn tôi cũng là một cách không tồi.”

Tần Dương chớp chớp mắt, vốn không mở lời từ chối, ngược lại hình như cũng dao động: “Anh kêu tôi gia nhập cùng bọn anh. Anh cũng phải nói tôi nghe các anh là ai chứ? Như vậy tôi mới cẩn thận mà suy nghĩ. Đúng rồi, người đeo mặt nạ sắt đen kia chính là thủ lĩnh của các anh phải không? Thực lực của anh ta quá mạnh, tổ chức có thủ lĩnh mạnh như vậy chắc cũng không yếu.”

Lục Thiên Sinh rất hiểu Tần Dương. Ông ta làm gì không biết Tần Dương nói vậy chẳng qua là muốn che đậy ý đồ, muốn từ miệng của mình nói ra thân phận mà hắn muốn biết thôi.

Hắn gia nhập thành phố hỗn loạn ư?

Cam tâm tình nguyện sao?

Chuyện này sao có thể?

Đối với chuyện này, Lục Thiên Sinh không hề vội chút nào. Dù gì Tần Dương cũng là người mà Samuel coi trọng, nếu xử lý thế nào hoặc luộc Tần Dương ra sao thì Lục Thiên Sinh cũng sẽ không nhúng tay.

Lục Thiên Sinh sẽ không chủ động hại Tần Dương. Nhưng nếu Samuel muốn bóp chết Tần Dương thì ông ta cũng sẽ không ngăn cản. Dù gì ông ta và Tần Dương cũng không coi là bạn bè. Ông ta không thể chủ động làm hại Tần Dương, chuyện này đã coi như là rất nhân nghĩa rồi. Hơn nữa, chuyện mà Samuel muốn làm, Lục Thiên Sinh dám ngăn cản sao?

‘Cậu tới nơi thì biết thôi.”

Lục Thiên Sinh ném lại câu này, sau đó trực tiếp khoá cửa toa xe rồi đi khỏi.

Tần Dương bất lực dựa vào thành xe, yên tĩnh ngồi xuống và chờ đợi.

Một chiếc xe tải lớn lao về phía trước trong gió bụi đường, trên xe có hai người đàn ông trung niên một ngồi một nằm. Họ là đối tác lái luân phiên nhau lái xe. Rốt cuộc, 2 tài xế trên một xe có thể đảm bảo xe sẽ không bao giờ dừng lại và đến đích càng sớm càng tốt.

Người đàn ông phía sau thấp giọng nói: “Còn nửa ngày thì có thể đến đích, cuối cùng có thể yên ổn nghỉ ngơi vài ngày rồi.”

Tài xế lái xe cười khẩy: “Yên ổn nghỉ ngơi? Tôi thấy anh muốn đi quán bar uống rượu, tìm gái chứ gì?”

Người đàn ông phía sau cười nói: “Chuyện này thì có vấn đề gì chứ?”

Tài xế lái xe khuyên: “Anh cũng có tuổi rồi, lẽ nào định độc thân cả đời sao? Kiếm chút tiền thì tiêu vào rượu và gái gú, ai còn muốn gả cho anh nữa?”

“Được ngày nào hay ngày đó. Ai quan tâm ngày mai có gạo ăn hay không, sảng khoái trước rồi hẵng nói, tiết kiệm tiền làm gì? Nói không chừng ngày đó đột nhiên có tai hoạ ập đến cũng không chừng ……”

Tài xế lái xe bất mãn nói: “Anh nói nhảm gì vậy, đang yên lành thì cúp máy làm gì.”

Người đàn ông phía sau cười hi hi: “Mấy ngày này ra đường đều xảy ra chuyện, ai biết được, nói không chừng đang đi đường bình thường thì có một thiên thạch rơi từ trên trời xuống và giết người, hoặc đang lái xe thì máy bay từ trên trời rơi xuống rơi xuống va chạm nhau …….”

Tài xế lái xe đang muốn chửi anh ta nói nhảm thì một trận gió ào ào cùng âm thanh đột nhiên truyền đến bên tai. Anh ta nhìn ra ngoài thì phát hiện 3 chiếc trực thăng vũ trang bay nhanh trên đầu, sau đó bay lượn trên không ở con đường phía trước, đầu trực thăng đều nhằm vào xe tải.

Người đàn ông phía sau bỗng dưng ngồi thẳng, mở to mắt kinh ngạc và nói: “Xảy ra chuyện gì vậy? lẽ nào miệng quạ của tôi nói đúng rồi sao?”

“Dừng xe, tiếp nhận kiểm tra, nếu không sẽ giết bất chấp có tội không đó.”

Tài xế lái xe hoảng hốt vội dừng xe. 2 chiếc trực thăng đáp xuống, một người đàn ông được trang bị vũ khí dày đặc với súng và đạn thật đi về phía chiếc xe.

“Tiêu rồi! Tôi thật sự nói trúng rồi, tai hoạ ập tới, lần này chết chắc!”

Chiếc trực thăng thứ ba dừng lại, một người có tuổi bước ra, râu tóc bạc phơ, tóc và râu thậm chí lông mày đều trắng không chút tì vết, xem ra giống người trong tiên cảnh.

Lại có vài người đi từ phía sau của ông cụ, một người trong số đó bất ngờ là chí tôn cường giả có râu được giữ lại để sản xuất Sima, vị trí vết thương trên người ông ta đã được quấn băng gạc.

Còn 3 4 người khác, họ đều đứng phía sau 2 người có tuổi này, yên lặng chờ lệnh.

Thời gian vốn không kéo dài bao lâu, một người đàn ông chạy nhanh tới trước mặt ông cụ tóc trắng. Anh ta cung kính nói: “Chúng tôi phát hiện 3 máy phát tín hiệu trên xe của họ, nhưng trong toa xe của họ chở vốn không phải là Sima. Mà là một xe thiết bị điện. Chúng tôi đã kiểm tra hồ sơ của họ, họ thật sự là những người lái xe chở hàng bình thường. Họ cũng không hiểu hoặc thậm chí vốn không biết về máy phát tín hiệu, chắc là nhóm người phát hiện ra máy phát tín hiệu rồi lặng lẽ đưa lên xe để chúng tôi đi một vòng.”

Ông cụ tóc trắng cười mỉa và cũng không nói nhiều: “Chắc chắn chứ?”

“Đúng vậy, chúng tôi chắc chắn rằng 2 người này là người thường, không liên quan gì đến Niết Bàn. Chúng tôi đã biết được lộ trình của họ, so sánh với quỹ đạo mà chúng tôi đã theo dõi trước đó, chúng tôi đại khái xác nhận vị trí đối phương từng xuất hiện. Có lẽ tìm kiếm một số video giám sát có liên quan, chúng tôi có thể thu thập được nhiều hơn.”

Ông cụ tóc trắng cũng không thèm nhìn, dứt khoát trả lời: “Đi!”

Tất cả quay đầu đi lên chiếc trực thăng. 3 chiếc trực thăng vũ trang vọt lên từ phía trước chiếc xe tải, sau đó nhanh chóng biến mất trên bầu trời, chóng vánh như khi họ đến.

2 tài xế lái xe tải ngồi xổm ôm đầu, vẻ mặt vốn còn kinh ngạc, nhìn thấy chiếc trực thăng rời khỏi, cuối cùng họ cũng thở phào.

“Thánh thần ơi, đúng là doạ chết tôi mà. Johnny, lúc nãy tôi thật sự tưởng rằng chúng ta sẽ chết đó!”

“Lẽ nào tôi không nghĩ như vậy? Tôi còn tưởng cho dù chúng ta không phải người mà họ tìm, nhìn tư thế đó chúng ta cũng sẽ bị giết nhanh chóng thôi.”

“Đúng là tai hoạ ập tới, Johnny, cái miệng quạ của anh, bắt đầu từ giờ đừng nói chuyện nữa. Cái miệng của anh xém chút hại chết chúng ta, nếu còn lần nữa, tôi không biết chúng ra rốt cuộc có còn may mắn như vậy không đó!”

“Chuyện này đâu liên quan tôi. Đây rõ ràng là có người hãm hại chúng ta. Mẹ kiếp, cũng may người ta không giết người diệt khẩu. Đi đi đi, nhanh chóng rời khỏi đây, đợi tới đích đến rồi tôi nhất định phải ăn uống no nê cho đỡ sốc, ừm, còn tìm gái nữa chứ …….”

“Johnny ……”

“Ừm, chuyện gì? Anh đừng khuyên tôi nữa, anh thấy chúng ta xém chút là mất mạng đó …..”

“Không phải, ý tôi là anh đi uống rượu và tìm gái, anh nhớ dẫn tôi theo!”
Bình Luận (0)
Comment