Chương 2037: Đi nhậm chức
Có thể trở về Hoa Hạ?
Tần Dương sửng sốt, trong mắt đầy kinh ngạc.
Samuel nhìn biểu tình của Tần Dương, cười nói: "Không phải ngươi còn đeo kim đai tác mệnh sao, vì tính mạng của mình, ngươi nhất định sẽ trở lại. Nếu ngươi có bản lĩnh tìm được cách cởi nó, vậy coi như ngươi có bản lĩnh, không cần trở lại, ta cũng sẽ không truy cứu."
Tần Dương cười: "Thành chủ thật rộng lượng!"
Samuel nói: "Ta đã nói với Tề Đạt An phụ trách Đội chấp pháp rồi, ngươi trực tiếp đến Đội chấp pháp tìm ông ta, ông ta sẽ an bài công việc cụ thể cho ngươi."
"Được!"
Tần Dương đã biết công việc của mình, anh rời khỏi biệt thự, theo Yokata đến một tòa nhà ba tầng cách đó không xa.
"Đây là văn phòng của Đội chấp pháp. Đội chấp pháp phụ trách duy trì trật tự của thành phố Hỗn loạn và giải quyết một số sự vụ đặc biệt. Cậu có thể hiểu như cảnh sát bình thường, khác là thành viên Đội chấp pháp đều là những người tu hành thực lực hùng hậu."
Tần Dương nghe Yokata giới thiệu, anh hỏi: "Thực lực của đội trưởng Đội chấp pháp hẳn là rất mạnh đúng không?"
Yokata gật đầu: "Đúng vậy, ông ta là thông thần cường giả."
Tần Dương hỏi tiếp: "Trong thành phố Hỗn loạn chỉ có thành chủ là chí tôn cường giả hay sao?"
"Đúng vậy, người đạt tới chí tôn cường giả thông thường đều là bá chủ một phương. Bọn họ muốn gì mà không thể, miễn là họ không làm ra chuyện động trời, thì luôn có biện pháp giải quyết mọi chuyện, những người đó sao có thể luân lạc tới thành phố Hỗn loạn. Huống chi, cho dù bọn họ thật sự bị ép phải chạy trốn, có thực lực ở đó, họ chỉ cần đổi quốc gia khác, đổi thân phận khác, đến đâu mà chẳng thuận buồm xuôi gió?"
Tần Dương hỏi: "Không phải thông thần cường giả cũng như vậy sao?"
Yokata cười giải thích: "Những năm này thực lực của Tề đội trưởng ngày càng tăng lên, mà những cường giả thông thần hoặc là siêu phàm ở nơi này chưa chắc đã là đào phạm bị truy nã, hoặc là họ còn chưa đến mức tuyệt lộ. Bọn họ là thủ lĩnh hoặc thành viên cấp cao của các tổ chức, đến đây quang minh chính đại xây dựng tổ chức của bọn họ."
Tần Dương chớp mắt: "Tổ chức?"
"Đúng vậy, thành phố Hỗn loạn không lớn, nhưng có đến hàng chục tổ chức sát thủ, thậm chí có đến ba trong số mười tổ chức đứng đầu bảng xếp hạng toàn cầu, chưa kể các tổ chức lính đánh thuê cùng với các tổ chức khác. Mặc dù họ hoạt động ở nơi này, nhưng tầm ảnh hưởng của họ trải rộng toàn thế giới."
Tần Dương thắc mắc hỏi: "Nhiều tổ chức phi pháp tụ tập như vậy, không phải là thành chủ bao che cho tội ác sao? Nếu vậy, rất dễ bị các quốc gia khác nhắm vào, mặc dù thành chủ là chí tôn hậu kỳ, nhưng ông ta chỉ có một, thế giới này không phải chỉ có mình ông ta là chí tôn hậu kỳ..."
Yokata lộ vẻ tán thưởng, đáp: "Đây chính là chỗ lợi hại của thành chủ, thành phố Hỗn loạn đứng vững mấy chục năm không đổ, mới thấy được năng lực chấn áp mạnh mẽ của thành chủ!"
Tần Dương cau mày: "Ta biết thành chủ rất lợi hại, nhưng nếu những người khác liên thủ đối phó hắn, chẳng hạn như nhiều chí tôn hậu kỳ cùng nhau liên thủ, không có ai nghĩ tới sao?"
Yokata cười khà khà, nhìn xung quanh, bước đến bên cạnh anh thấp giọng nói: "Ban đầu sau khi thành chủ sáng lập thành phố Hỗn loạn, ngài đã âm thầm làm một ít việc, ngài thông qua đường dây đặc thù lấy được một trữ lượng chất nổ khổng lồ đủ để hủy diệt một thành phố, sau đó giấu chúng ở một vài địa điểm bí mật, rồi truyền ra ngoài, muốn lật đổ ngài, lật đổ thành phố Hỗn loạn, ngài sẽ cho nổ tung tất cả. Có uy hiếp như vậy, cộng thêm thực lực vô địch của thành chủ, còn ai dám đến đối phó thành chủ?"
Tần Dương trừng lớn mắt, trong lòng chấn động, Samuel thực đủ tàn nhẫn, ông ta dùng tính mạng tất cả để uy hiếp.
Đối với một cường giả như Samuel, không thể ám sát, muốn giết Samuel là rất khó, lại nói, cho dù có giết được Samuel, ai dám đảm bảo mọi người không phải chôn cùng?
Ai dám gánh vác trách nhiệm này?
Ai gánh vác nổi?
Tần Dương càng thêm hiểu rõ sự độc đoán của Samuel, chẳng trách sau nhiều năm như vậy thành phố Hỗn loạn vẫn bình yên vô sự.
Tần Dương thầm nghĩ, bây giờ anh là thuộc hạ của Samuel, vậy anh cũng là tội phạm đồng lõa sao?
Đến văn phòng của đội trưởng Đội chấp pháp, Tần Dương gặp được Tề Đạt An.
Tề Đạt An là người Hoa, da vàng, mắt đen, tóc đen điểm vài sợi bạc, khoảng sáu mươi tuổi. Độ tuổi này với người bình thường thì khá lớn, gần như đã đến độ tuổi về hưu, nhưng đối với thông thần cường giả mà nói, vẫn còn ở độ tráng niên.
Tề Đạt An sớm nhận được Samuel phân phó, vừa nhìn thấy Tần Dương liền mỉm cười, từ ghế ngồi đứng lên, cười nói: "Tần Dương phải không? Hoan nghênh cậu gia nhập Đội chấp pháp. Có cậu, những vụ án không cách nào phán định của chúng ta sẽ dễ dàng hơn rồi."
Tề Đạt An nói bằng tiếng Hoa, Tần Dương cũng dùng tiếng Hoa đáp lại: "Đội trưởng Tề, tôi tới đây nghe ông chỉ huy, vì tôi không tiện lộ mặt nên sẽ mang mặt nạ, đội trưởng gọi tôi với biệt hiệu Lãnh diện là được, công việc cụ thể đội trưởng cứ phân phó."
Thấy cả hai trò chuyện, Yokota chào rồi rời đi.
Tề Đạt An khảng khái đáp: "Được, vậy sau này trên dưới Đội chấp pháp sẽ gọi cậu là Lãnh diện, dù sao cậu cũng là người có tiếng trên quốc tế, lộ mặt sẽ bị người nhận ra."
Tần Dương cảm kích nói: "Cảm ơn đội trưởng."
Tề Đạt An đi vòng qua bàn làm việc, cười nói: "Tôi đã cho người thu thập một gian phòng làm việc cho cậu, công việc của chúng ta tương đối tùy tính, nếu không có việc mà nói, cậu không cần phải chăm chỉ cần mẫn như nhân viên văn phòng, cậu có thể ở trong phòng làm việc, cũng có thể ra ngoài tản bộ, có việc tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu, cậu nhanh chóng quay lại là được."
"Không thành vấn đề!"
Tề Đạt An dẫn Tần Dương đến căn phòng ở cuối hàng lang, phòng khá rộng rãi, có tủ sách, ghế sa lon, bàn trà cùng bàn làm việc, sa lon và ghế văn phòng đều bằng da thật, căn phòng bài trí đơn
giản, thoáng đãng.
"Phòng bên trái là trợ lý của tôi. Cậu ta là người phụ trách việc lặt vặt trong đội, nếu cậu thiếu gì, trực tiếp tìm cậu ta, cậu ta sẽ lo mọi việc cho cậu."
"Được, cảm ơn đội trưởng Tề!"
Tề Đạt An vỗ vỗ vai Tần Dương, ánh mắt ông ta thoáng liếc qua kim đai tác mệnh trên cổ cậu, lại quay về nhìn vào mặt Tần Dương: "Tôi biết cậu là bất đắc dĩ mới tới đây, có điều người ta có câu thuyền đến đầu cầu tự nhiên thằng, cậu cứ an ổn ở lại đây, thành chủ đánh giá cao cậu mới ép buộc cậu ở lại. Cố gắng làm việc, chưa chắc không có tương lai tươi sáng. Ít nhất bây giờ cậu đang trợ giúp cho Đội chấp pháp, duy trì trật tự nơi này, cũng coi là chuyện tốt phải không?"
Tần Dương cười lớn: "Đội trưởng Tề, mặc dù tôi bị ép buộc, nhưng tôi vẫn rất tò mò về mọi chuyện ở đây, tất nhiên tôi sẽ làm tốt phần việc của mình. Đội trưởng Tề cứ việc phân phó tôi!”