Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2047 - Chương 2058: Tai Họa Ập Đến Trong Bóng Tối

Chương 2058: Tai họa ập đến trong bóng tối
 

Hầu hết mọi người đều cảm thán vì sự lựa chọn của Hàn Thanh Thanh, nhưng suy nghĩ của mấy cô gái có quan hệ thân thiết với Tần Dương thì lại khác.

Tuy rằng không ai cho rằng bọn họ có thể cướp đi vị trí chính cung nương nương khi Hàn Thanh Thanh đi công tác nước ngoài, nhưng nếu Hàn Thanh Thanh không có ở đây, chẳng phải Tần Dương sẽ có nhiều thời gian hơn sao? Thời gian ở bên cạnh mình có thể sẽ nhiều hơn một chút phải không? Có thể đi đêm không về nhà thì sao?

Tuy rằng trong lòng bọn họ có nghĩ đến, nhưng không ai nghĩ tới việc nhân cơ hội này cướp đoạt vị trí chính cung nương nương, bởi vì bọn họ đều biết là không thể nào.

Không ai có thể quấy phá mối quan hệ giữa Tần Dương và Hàn Thanh Thanh, hơn nữa bất cứ người nào có hành động quấy phá mối quan hệ của bọn họ thì sẽ nhận được sự căm ghét của Tần Dương đầu tiên, may mà Trang Mộng Điệp không cần nhiều thì tình hình bây giờ như thế cũng đã đủ rồi, trong lòng Lý Tư Kỳ trong còn đang lo cho sự nghiệp, Tư Đồ Hương an ổn làm một người hầu thầm lặng, không mong muốn điều gì....

Văn Vũ Nghiên kinh ngạc nhìn Hàn Thanh Thanh, sau đó nhìn Tần Dương, mím chặt miệng, ánh mắt hơi dao động, vẻ mặt của Tiết Uyển Đồng rất bình tĩnh, tựa như chuyện này không có ảnh hưởng gì đến cô ấy vậy, nhưng sự kiên định trong mắt cô ấy càng ngày càng lớn…

Mọi người cùng nhau nâng ly uống rượu, Tần Dương cười nói: "Tất cả các bạn ở đây đều là bạn bè, có thể có một số người không quen biết nhau. Để tôi giới thiệu với với mọi người một chút để hiểu rõ hơn về nhau nhé."

Mọi người đồng loạt đồng ý, hêm một người bạn thì thêm một lối đi, có nhiều bạn bè thì đường đi sẽ càng dễ, hơn nữa những người bạn thân ngồi ở đây của Tần Dương thì đương nhiên sẽ không phải là người ngoài.

Tần Dương lần lượt giới thiệu một lượt, trong đám người này có người là tinh anh thương nhân, cũng có tu hành giả có bối cảnh hùng hậu và thực lực mạnh mẽ, cũng có mấy minh tinh lớn, cao thủ IT cũng có, v.v., coi như là tinh anh tụ hội. Sau khi giới thiệu một lượt thì cũng quen biết lẫn nhau, Tần Dương cũng không nhiều lời nữa, mời mọi người ăn tiệc, nháy mắt một cái bữa tiệc linh đình cũng trở nên náo nhiệt hơn.

Trong bữa tiệc Long Thất cũng đã gọi điện video với Triệu Thanh Long và Vân Bạch Linh, đắc ý quay lại cảnh mọi người tụ tập vui vẻ bên nhau.

"Hôm nay Tần thổ hào đã đãi khách nướng thịt cừu nguyên con, trong biệt thự của cậu ấy, này, hai người nhìn đi, thèm không/”

Đám anh chị em Tần Dương và Triệu Thanh Long, Vân Bạch Linh, Long Thất trong quá trình quay phim tu hành giả đã sống chung với nhau, đã cùng nhau tạo nên một tình bạn rất tốt..”

"Hâm mộ, hâm mộ lắm luôn... Tần Dương, có chuyện tốt như vậy sao không báo trước với bọn tôi một tiếng vậy hả, bây giờ chỉ có thể chảy nước miếng nhìn mấy người ăn..."

Tần Dương cười nói: "Không sao, ngày mai cậu đi mua vé máy bay đi, đêm mai thấu rồi, chúng ta tiếp tục uống rượu!"

Triệu Thanh Long thở dài: "Tôi không có thời gian tự do như Tần thổ hào cậu. Trong nhà còn rất nhiều việc, đâu phải nói đi là đi được đâu, đợi cuối năm đi, đợi đến buổi họp báo của “Người Tu Hành”, chắc chắn bọn tôi sẽ đến, nhân cơ hội tụ tập một bữa luôn!”

"Được rồi, cũng không lâu nữa đâu, đến lúc đó phải tụ tập uống một trận cho đã mới được!”

"Được!"

...

Trong khi mọi người đang vui vẻ ăn uống nói chuyện trong biệt thự thì đột nhiên có một đám người như một đám âm hồn xuất hiện ở khu rừng cao ở phía sau biệt thự.

Đứng ở ở trước nhóm đó là một người đàn ông trên mặt đeo mặt nạ, trên tay cầm ống nhòm nhìn đám người đang vui vẻ ở biệt thự phía dưới, khóe miệng khẽ nhếch lên một độ cong lạnh lùng.

"Nhiều người như vậy à, vui thật đấy!"

Một người đàn ông đằng sau người đàn ông đeo mặt nạ nói: "Khi nào chúng ta sẽ hành động?"

Người đàn ông đeo mặt nạ nhẹ nói: "Chờ thêm nữa đã."

Người đàn ông phía sau cũng đeo mặt nạ, trầm giọng nói: "Không giữa lại đứa nào sao?”

Người đàn ông dẫn đầu khịt mũi lạnh lùng, và nói, "Không giữ lại đứa nào? Mày đang muốn báo thù cho Vera sao?”

Người đàn ông đứng sau căm hận nói: "Thằng nhóc này đã nhiều lần làm hỏng chuyện lớn chúng tôi, Vera còn vì nó mà chết. Vì chuyện này mà chúng tôi bị những người khác trong tổ chức chế giễu không ít, chưa giết được hắn thì làm sao có thể xả giận đây/”

Người đàn ông dẫn đầu lạnh lùng nói: "Không! Tao muốn bắt sống, không được để đứa nào bị thương hết! Đợi lát nữa tao chặn Lucian lại thì bọn mày nhằm vào mấy đứa khách cho tao, bắt lại hết, uy hiếp Tần Dương dừng tay, sau khi ép hắn lấy kiếm ra, bọn tao sẽ bắt mấy con tin đi, đừng để chúng bị thương.”

Người đàn ông phía sau không cam lòng nói: "Chúng ta chỉ lấy kiếm, đừng làm ai bị thương à, chuyện trước cứ bỏ qua vậy thôi sao?”

Người đàn ông đứng đầu trầm giọng nói: "Đừng quên bây giờ mày đang ở đâu, đây là Hoa hạ, làm ầm chuyện lên mày tưởng có thể dễ thoát thân sao? Con chó đang gấp nó cũng nhảy tường thôi, mày không giết người thì trong lòng hắn vẫn có chỗ kiêng dè, nếu mày giết người thì chỉ sợ mọi chuyện sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy đâu, cũng chẳng dễ thoát thân đâu, muốn báo thù thì sau này sẽ có cơ hội, mục đích lần này của chúng ta là cướp được kiếm, đây mới là điều quan trọng nhất!”

"Vâng, trưởng lão!"

Mặc dù người đàn ông đứng sau vẫn rất phẫn nộ bất bình, nhưng hắn cũng không dám trái lệnh của người dẫn đầu, âm thầm rút lui.

Đợi khoảng hơn một tiếng sau, mọi người ở biệt thự dưới núi tựa hồ uống được đầu, người dẫn đầu lạnh lùng vung tay lên: "Hành động theo kế hoạch..."

"Ù ù ù!"

Điện thoại rung nhẹ cắt đứt lời nói của hắn ta, người đàn ông đeo mặt nạ móc một chiếc điện thoại từ trong túi ra, đặt bên tai.

"Chuyện gì ... hả? Chắc chứ? ... Được rồi, tôi hiểu rồi."

Người đàn ông mặt nạ cúp điện thoại rồi lại nhìn xuống núi, ánh mắt có chút quái dị, không nói lời nào.

Người đàn ông phía sau thấy người đàn ông đeo mặt nạ cứ đứng yên thì thăm dò hỏi: “Trưởng lão?”

Người đàn ông đeo mặt nạ thở ra một hơi dài: "Tên nhóc này cũng là một người thông minh ... hủy hành động, rút lui!"

Người đàn ông phía sau kinh ngạc: "Trưởng lão, sao lại hủy bộ hành động?”

Giọng điệu của người đàn ông đeo mặt nạ phức tạp: "Thanh kiếm này không còn trong tay tên nhóc này nữa. Hắn đã giao nó cho bộ phận liên quan, tao vừa nhận được tin tức chính xác, cho dù chúng ta có bắt hết bọn chúng thì cũng vô dụng thôi, trừ khi chúng ta muốn giết sạch bọn chúng!”

Người đàn ông phía sau lóe lên tia sáng dữ tợn: “Khó lắm chúng ta mới đến được sao, sao lại không làm như vậy chứ?”

Người đeo mặt nạ quay đầu lạnh lùng nhìn hắn: "Trong tình huống mày không thèm cân nhắc đến lũ con tin thì mày có thể giết sạch không chừa một ai sao, chỉ cần không giết hết thì ngoài ra sẽ còn một đám nhóc hung ác cắn cắn để báo thù chúng ta như mấy con chó điên, mày cảm thấy sẽ còn tác dụng gì khác sao?”

Người đàn ông phía sau trông có vẻ không cam lòng, nhưng sau vài giây hắn bất lực cúi đầu xuống, bởi vì hắn biết những gì đối phương nói thật, người trong biệt thự này thực lực chiến đấu vô cùng mạnh, muốn giết sạch bọn chúng là chuyện không thể nào, đặc biệt là Tần Dương kia, muốn giết chết hắn, trong tình trưởng lão ngăn cản, rất khó.”

Mục tiêu ban đầu của họ là giữ đủ con tin để đe dọa Tần Dương giao kiếm Thanh Diệt ra, bởi vì họ không có khả năng hoàn toàn thắt cổ, một khi Tần Dương trốn thoát, điều chờ đợi bọn họ sẽ trả thù không biên giới không chút kiêng sợ của Tần Dương. Mặc dù tổ chức của họ là bí mật, nhưng khi bị người như vậy để mắt tới thì hoàn toàn không phải là chuyện gì tốt!”

"Vâng, trưởng lão!"

Giọng điệu của người đàn ông đeo mặt nạ rất khó chịu, bởi vì trong lòng cũng thất vọng, nhưng hắn lại đủ ý trí để kiềm chế ý muốn giết người của mình: "Đi thôi, lần này đến Hoa Hạ, cũng không chỉ để cướp kiếm..."
Bình Luận (0)
Comment