Chương 2057: Cậu bảo chị phải buông bỏ thế nào đây?
"Trên Weibo là cậu, trên phim cũng là cậu, chủ đề mọi người bàn tán cũng là cậu, trong lòng chị cũng là cậu.. cậu bảo chị phải buông bỏ như thế nào đây?"
Giọng nói của Tiết Uyển Đồng không quá kích động, thậm chí có thể nói là bình tĩnh, nhưng càng bình tĩnh thì càng dễ chạm đến trái tim người khác.
Đó không phải là lời nói trong lúc kích động, nó chỉ là kết quả cuối cùng của hàng ngàn lần suy nghĩ trong lòng.
Người trong lòng chị là cậu, cậu bảo chị phải buông bỏ như thế nào đây?
Tần Dương nhất thời hết sức cảm động, hắn không ngờ vào ngay lúc này, Tiết Uyển Đồng vừa gặp mặt đã nói với mình như vậy.
Chuyện của chúng ta tối nay hãy nói riêng nhé, khách từ xa đến cũng không thể cứ đứng ở bãi đậu xe nói chuyện, đúng không?"
Tần Dương nhìn thấy tư thế nói chuyện của Tiết Uyển Đồng thì vốn nghĩ cô sẽ không đồng ý với lời của hắn, nhưng không ngờ Tiết Uyển Đồng lại trả lời dứt khoát: "Được... vậy cho chị một chút thời gian được không?"
Tần Dương lập tức cảm thấy hơi đau đầu, nhưng nhìn thấy ánh mắt cố chấp không chịu buông bỏ khiến người ta đau lòng của Tiết Uyển Đồng thì trong lòng Tần Dương lại mềm xuống: "Ngày mai, không, ngày mốt đi!"
"Được rồi, cậu đừng có lừa chị nữa!"
Tần Dương cười khổ thề: "Lần này sẽ không lừa chị nữa, em nói được làm được.”
"Tốt!"
Tiết Uyển Đồng đồng ý, trong mắt có chút vui sướng.
Cô biết rằng lần này mình quả là quá bạo gan, nhưng cô đã nghĩ thông rồi, cô đâu còn quan tâm nhiều như vậy nữa!
Trước giờ cô luôn im lặng, dè dặt chờ đợi, nhưng thứ chờ đợi chính là sự cố ý xa lánh của Tần Dương, nếu không phải hôm nay tụ tập nhóm, Tần Dương nhất định sẽ không mời mình hay là hẹn riêng mình!
Tiết Uyển Đồng và Tần Dương quen nhau đã lâu, cô khá chắc rằng Tần Dương có tình cảm với cô, có thể nói là không đến mức yêu sâu đậm, nhưng chắc chắn là có thích!
Nếu đã như vậy, cô phải đưa ra quyết định, mình phải cố gắng đấu tranh một lần, cho dù cô có bị mọi ngừoi khinh thường là tiểu tam thì cô cũng không ngại!\
Thậm chí cô còn không quan tâm đến việc có thể ở bên cạnh Tần Dương đến bạc đầu, cho dù chỉ một lần có được, cô cũng can tâm tình nguyện!
Cô biết rất rõ Tần Dương không muốn làm tổn thương mình, nhưng cô là một người trưởng thành, cô biết mình đang làm gì và muốn gì, hành vi của Tần Dương quả thật là để bảo vệ mình và yêu quý mình, nhưng cô không cần điều đó!
"Nếu chị ở lại thì có làm phiền cậu không? Nếu có thì bây giờ tôi sẽ đi ngay. Tôi có thể giả vờ rằng công ty có việc..."
Lời nói của Tiết Uyển Đồng khiến Tần Dương cảm thấy hơi khó chịu, một người phụ nữ, vì người mình thích mà khiến bản thân hèn mọn đến mức này, mà bả thân lại là người có liên quan, chuyện này làm sao có thể không khiến Tần Dương cảm động chứ,….
"Sao có thể là làm phiền chứ, hôm nay có rất nhiều người, bọn Hà Thiên Phong cũng ở đó. Có rất nhiều người quen, cho nên đừng xấu hổ!"
Tần Dương thu lại biểu cảm, trên mặt mang theo nụ cười, nghiêng người mời: "Xin mời chị Tiết!"
Tiết Uyển Đồng hít một hơi thật sâu, thu lại hết tất cả những cảm xúc dao động ở trên mặt, lộ ra một nụ cười nhẹ nàng tự nhiên, sánh vai cùng Tần Dương đi vào phòng, ây giò cũng không thấy vẻ đau lòng và hờn tủi như vừa rồi trên mặt Tiết Uyển Đồng nữa, cảnh này rơi vào trong mắt Tần Dương thì trong lòng Tần Dương chỉ có thể cười khổ.
Lòng dạ phụ nữ...
Khi Tiết Uyển Đồng bước vào phòng, ánh mắt của Hà Thiên Phong và những người khác đều sáng lên.
"Oa, chị Tiết, đã lâu không gặp, chị lại xinh hơn rồi!"
"Đúng vậy, khí chất càng ngày càng tốt!"
Tiết Uyển Đồng cười đùa: "Bây giờ mọi người đều là tinh anh của xã hội rồi, lại còn chọc chị ư?"
Hà Thiên Phong híp mắt cười nói: "Cho dù bây giờ bọn em có như thế nào đi nữa thì chị vẫn là chị Tống, cô giáo hướng dẫn xinh đẹp trong lòng bọn em, sự kính trọng và yêu quý của bọn em dành cho chị chưa bao giờ vơi đi!”
Tiết Uyển Đồng cười xinh đẹp nói: "Ra xã hội rồi thì cái miệng này càng ngày càng dẻo ghê nhỉ!”
Tần Dương nhìn Tiết Uyển Đồng và Hà Thiên Phong cùng những người khác ngồi lại với nhau thì mới thở phảo nhẹ nhõm, dù sao cũng có một đám người quen, nếu không chỉ sợ chỉ có một mình Tiết Uyển Đồng sẽ cảm thấy xấu hổ.
Thời gian cũng sắp đến, Tần Dương gọi Tư Đồ Hương tới hỏi một chút chuyện. Đầu bếp được thuê và những người khác đã nướng thịt cừu xong, canh súp gì đó cũng đã dọn lên hết, lúc nào cũng có thể nhập tiệc,
Tần Dương nhìn đồng hồ, kiểm tra số người, hình như mọi người đều đã tới hết, hắn vỗ vỗ tay cười nói: "Mấy vị ba hoa đánh mạc chược kia, mười phút nữa là vào tiệc rồi, muốn thắng tiền thì phải nhanh lên nhé!”
Số người được mời rất nhiều, có hơn 20 người, bàn ăn được xếp lại với nhau thành hình chữ nhật, đặt một nồi súp thịt dê, đầu bếp đặt tất cả lát thịt cừu nướng mỏng vào đĩa và đặt lên bàn, còn có người giúp việc lại bưng đồ uống lên, mùi thơm của thịt cừu nướng thơm lừng, khiến mọi người thèm đến nuốt nước miếng.
Tần Dương nâng ly rượu đứng lên: "Lần này ra nước ngoài làm chuyện gặp phải phiền toái, biến mất một thời gian, khiến cho mọi người lo lắng cho ôi. Tôi rất áy náy, mọi người đã có lòng, hôm nay mời mọi người đến đây một là để thăm thú, đều là bạn bè với nhau, ít nhất sau này cũng biết tôi ở đâu, thứ hai là báo tin bình an cho mọi người, cảm ơn sự quan tâm của mọi người, còn thứ là, trong nhà có chuyện vui, Thanh Thanh đã đậu lần thi viết ở Bộ Ngoại Giao rồi, vòng tiếp theo là phỏng vấn, chỉ cần vượt qua vòng phỏng vấn này thì cô ấy sẽ trở thành một vị quan ngoại giao giỏi rồi…”
Đám đông đột nhiên im bặt.
"Oa, âm thầm thi vào Bộ Ngoại giao, Hàn Thanh Thanh cậu lợi hại thật!”
"Chị dâu thật là uy vũ!"
"Đúng la học bá! Nói thi một cái là đậu luôn!”
"E là Hàn Thanh Thanh sẽ còn rất nhiều danh hiệu khác đấy, là nhà ngoại giao xinh đẹp nhất!"
"Đây chính là đại hỷ sự đó, xin chúc mừng, rất đáng để ăn mừng!"
Mặt Hàn Thanh Thanh hơi đỏ, bưng ly rượu đứng lên: "Chỉ là thi viết thôi, còn chưa đi phỏng vấn nữa, còn phải vượt qua phỏng vấn mới được, nếu không sẽ bị loại, tôi đã nói khoan nói chuyện thi ra nhưng anh ấy lại không nhịn được.”
Mọi người chợt bật cười.
"Chắc chắn sẽ qua!"
"Hì hì ông chủ, anh tìm chút quan hệ đi, bây giờ anh rất có tiếng nói đấy, anh chỉ cần nói một câu thì chắc chắn mọi người sẽ nể mặt anh!”
Tần Dương cười nói: "Thanh Thanh nói rồi, không cho tôi đi cửa sau. Cô ấy muốn dựa vào bản lĩnh của mình để thử sức một chút, hơn nữa nói ra tiếng lòng của mình. Tuy tôi ủng hộ lý tưởng của cô ấy, nhưng vẫn cảm thấy không nỡ. Nếu phỏng vấn thành công, cô ấy sẽ phải ra nước ngoài làm việc, cậu nói xem tôi phải tìm quan hệ ở đâu để cho cô ấy qua đây?”
Mọi người lại cười ầm lên.
Dư Quang Thành tò mò hỏi: “Nhân viên ngoại giao ở nước ngoài? Chị chuẩn bị ra nước ngoài làm việc à?”
Hàn Thanh Thanh gật đầu: "Ừm, tôi là nhân viên ngoại giao ở nước ngoài, nếu thi đậu, tôi sẽ được cử đi làm việc ở nước ngoài."
Vẻ mặt của mọi người đều trở nên có chút kinh ngạc, dù sao ai cũng biết tình cảm của Tần Dương và Hàn Thanh Thanh rất tốt, sự nghiệp Tần Dương thành công, tài sản hiện tại ít nhất cũng phải mấy chục tỷ, vốn cho rằngsẽ lí luận thành chương Hàn Thanh Thanh sẽ trở thành phu nhân ở nhà, nhưng thế mà bây giờ cô lại muốn làm nhân viên ngoại giao ở nước ngoài?
Đây chẳng phải là cách biệt hai nơi sao?
Có lẽ Tần Dương hiểu được suy nghĩ của mọi người, cười nói: "Đây là điều mà cô ấy vẫn luôn cố gắng hoàn thành, thân là bạn trai của cô ấy, đương nhiên tôi phải hết sức ủng hộ cô ấy, hơn nữa chúng ta còn trẻ, đợi mấy năm nữa rồi kết hôn cũng không là vấn đề.’
Nghe được lời nói của Tần Dương, Hàn Thanh Thanh cảm động, anh nói lời này trước mặt rất nhiều bạn bè như vậy, thật ra cũng chính là nói, cho dù cô có ra nước ngoài thì anh cũng sẽ đợi cô rồi cưới cô!
Mọi người trong bữa tiệc đều nghe được những gì Tần Dương nói, phần lớn đều tỏ ra hâm mộ., nhưng cũng có một vài ánh mắt vi diệu và phức tạp của một số người ...