Chương 2080: Một quả bom chấn động thần trí.
“Ma thuật thật sự rất thần kỳ, thế mà thực sự có thể khiến tôi rơi vào ảo ảnh như một trong giấc mơ vậy, nhưng tôi vẫn hoàn toàn tỉnh táo, ừm, cảm giác như thế nào nhỉ, giấc mộng Trang Chu... có lẽ đây là cách nó để hình dung nó.”
Sau khi Tần Dương giải trừ ảo ảnh của Tư Đồ Hương đi, đôi mắt Tư Đồ Hương lộ ra vẻ ngạc nhiên, mang theo vẻ phấn khích: "Loại trải nghiệm này thực sự rất khác biệt, hoàn toàn khác với bất kỳ trải nghiệm 4D nào, chân thực hơn, cứ như là đời thực vậy ... "
Tần Dương nghiêm túc hỏi: "Cô đã thấy được cái gì? Đúng hơn là, cảm nhận được gì?"
Tư Đồ Hương nhìn Tần Dương, trong mắt có ý cười: "Tôi chỉ cảm thấy trước mắt có một đóa hoa, bản thân lại không ở trong khách sạn, mà là đang ở một vùng quê xa lạ, tôi và anh ở trong một gia đình nông dân, tôi nấu cơm, anh thì chặt củi ngoài sân, sau đó tôi dọn cơm lên, kêu anh vào anh, cơm canh đạm bạc, tôi ăn thấy vô cùng ngon...”
Tần Dương hỏi: "Cô cảm thấy là thật sao?"
Tần Dương thi triển ma thuật, nhưng bản thân Tần Dương không thể trải nghiệm kỹ xảo ảo ảnh có thực tế đến khó hiểu hay không, chỉ có người được thi thuật mới có thể mang lại trải nghiệm thực tế nhất.
"Rất chân thật, mặc dù tôi rất tỉnh táo, tôi biết mình bị trúng ma thuật của anh, biết mình đang ở trong một phòng khách sạn ở Los Angeles, nhưng tôi vẫn không khỏi bị mê hoặc bởi các cảnh tượng ở trước mặt. Sau một lúc lâu, thần trí tôi càng ngày càng bắt đầu mơ hồ, có chút không thể phân biệt được đâu là tưởng tượng và đâu là thực tế ... "
Tư Đồ Hương dừng lại một chút rồi nói: "Mặc dù ảo ảnh vô cùng chân thật, nhưng khi anh bước vào thì lại rất tỉnh táo. Nếu anh có cách làm cho thần trí người khác lập tức trở nên đần độn, không thể suy nghĩ vấn đề một cách lý trí, thì hãy thi triển ma thuật lại, chắc chắn khả năng thành công của người bị ma thuật ...sẽ cao hơn nhiều.
Hai mắt Tần Dương sáng lên: "Ý của cô là dùng một chút thủ đoạn, khiến cho não của người đó khó mà suy nghĩ. Theo điều kiện tiên quyết như vậy, nếu tiếp tục thi triển ma thuật, đối phương trở nên mơ hồ, sẽ khó có thể phân biệt được đâu là ảo ảnh, đâu là sự thực. Chỉ có thể dựa vào bản năng rồi tin theo những gì diễn ra trước mắt mình, sau đó phản ứng lại theo bản năng, từ đó hoàn toàn bị ảo cảnh làm cho mê muội, bị ảo ảnh khống chế?"
Tư Đồ Hương suy nghĩ một lúc: “Có lẽ chính là ý này. Mặc dù vừa rồi tôi thật sự bị ma thuật mê hoặc, tất cả những gì tôi thấy đều là ảo ảnh, nhưng tâm trí tôi vẫn có thể bình tĩnh suy nghĩ, trong hoàn cảnh như vậy, trí nhớ của tôi lại không biến mất, nên tôi biết mình đang ở đâu, biết mình đang ở trong ảo ảnh, tất nhiên, ma thuật mà anh thi triển với tôi đều là ma thuật ở mức nhẹ. Nếu là ma thuật kinh khủng hoặc là mang đến cảm nhận ngược lại, tôi sợ rằng cho dù mình có bình tĩnh đi nữa thì sẽ vẫn trúng chiêu.”
Tần Dương trầm ngâm gật đầu, roi vào trầm tư, cảm thấy lời nói của Tư Đồ Hương rất có lý.
Khi thần trí của một người đang tỉnh táo, muốn thôi miên anh ta hoặc thi triển ma thuật với anh ta, sức phản kháng của anh ta sẽ mạnh hơn nhiều, nhưng nếu một người đang trong tình trạng mơ hồ hoặc mệt mỏi thì lại dễ dàng thành công hơn rất nhiều.
Nếu trước tiên mình có thể thực hiện một đòn tấn công tạm thời phá hủy lý trí, khiến cho đầu óc của đối phương bị áp bức dưới các trạng thái tiêu cực như bị đau đớn hoặc mê muội, chấn động, sau đó lại thi triển ma thuật, thì chắc chắn đối phương sẽ dễ dàng rơi vào ảo ảnh, và dựa vào bản năng để đối phó với các tình huống xuất hiện trong ảo ảnh.
Một câu khác của Tư Đồ Hương cũng có lý, ma thuật mà Tần Dương thi triển với cô chỉ mới là ảo ảnh nhẹ nhất, nếu như là cảnh tượng về đủ loại thiên tai tai họa, mà bản thân đang ở trong đó, dù biết đó chỉ là ảo ảnh, nhưng ngũ quan của bạn cũng sẽ đánh lừa bạn, các giác quan sẽ đánh lừa bạn, trái tim bạn sẽ đánh lừa bạn, và bạn sẽ không thể nào kiểm soát được cơ thể của mình nữa.
Làm thế nào mới có thể khiến thần trí rơi vào trạng thái đần độn, không thể suy nghĩ?
Tần Dương theo bản năng nghĩ đến một loại vũ khí hiện đại- bom chấn động, bị trở thành mục tiêu nghiêm trọng của bom chấn động sẽ trực tiếp gây ngất xỉu, người nhẹ thì đầu óc trống rỗng, cả người rơi vào trạng thái đau đớn và không thể nào suy nghĩ chính xác, nếu trước khi mình thi triển ma thuật, cũng đánh cho đối phương một qua bom chấn động tinh thần thì sao nhỉ?
Tần Dương đột nhiên nghĩ ra, tâm trạng vô cùng vui vẻ, duỗi tay nhẹ nhàng nâng mặt của cô, khen: "Ý kiến của cô rất tốt, nhưng lại giúp tôi một chuyện lớn, tối hôm nay tôi mời cô ăn một bữa lớn, muốn ăn gì cứ gọi thoải mái!”
Tư Đồ Hương nhìn Tần Dương tự khen mình, trên khuôn mặt thanh tú vốn luôn lạnh lùng của cô không nhịn được để lộ ra nụ cười.
"Đây là anh nói đấy nhé, tôi sẽ không khách sáo với anh đâu..."
Tần Dương xua tay: "Đi, đi ăn, đừng khách sáo với tôi!"
...
Sáng hôm sau, Tạ Đông mang theo một vài người phụ trách chủ yếu của mấy bộ phận bay đến Los Angeles, lần này điện ảnh và truyền hình Hoa Long và Patty Ảnh Nghiệp đã đạt được mối quan hệ hợp tác sâu sắc, đối với Điện ảnh và Truyền Hình Hoa Long mà nói, đây là cơ hội tốt để Điện ảnh và Truyền hình Hoa Long phát triển nhanh chóng.
Tạ Đông đến đây không chỉ để hoàn thành hợp đồng với Patty Ảnh Nghiệp mà còn thuận tiện dẫn theo một nhóm người phụ trách chủ yếu để học hỏi kinh nghiệm.
Patty Ảnh Nghiệp là một công ty điện ảnh lâu đời ở Los Angeles, tuy quy mô và danh tiếng không bằng những công ty hiện nay nhưng nền tảng vững chắc của nó vẫn còn đó, từ, anh có thể học hỏi thêm nhiều cạm bẫy và quan niệm quản lý hoàn hảo từ Patty Ảnh Nghiệp, có thể lấy mạnh bù yếu, khiến cho Điện ảnh và Truyền hình Hoa Long phát triển nhanh hơn để kết nối với các công ty lớn của Hollywood, từ đó cuốicùng chân chính đạt được kết quả là một bộ phim thu hút toàn thế giới.
Tần Dương trực tiếp mời mọi người cùng nhau ăn trưa, sau đó nói sơ qua tình hình hiện tại, buổi chiều Tần Dương đưa Tạ Đồng và những người khác đến Patty Ảnh Nghiệp, dưới sự chủ trì của Buff- chủ tịch của Patty Ảnh Nghiệp, hoàn thành việc kí kết hợp đồng này.
Tạ Đông và những người khác nhìn vào bản hợp đồng đã ký, nụ cười trên môi không khỏi nở nụ cười. Bất cứ ai muốn hợp tác với các công ty điện ảnh và truyền hình lớn của Hollywood hay bất cứ điều gì, luôn phải chịu đủ loại điều kiện khó khăn, nhưng giờ đây Patty Ảnh Nghiệp đã chấp nhận toàn bộ yêu cầu do bên Điện ảnh và Truyền Hình Hoa Long đưa ra.
Hợp tác là song phương, hiện nay Điện ảnh và Truyefn hình cũng có sức nặng ở Trung Quốc, phim của Patty Ảnh Nghiệp cũng có thể thông qua con đường Hoa Long, sự hợp tác này vốn là đôi bên cùng có lợi, đương nhiên , nói một cách nghiêm túc, chắc chắn Điện ảnh và Truyền hình Hoa Long sẽ nhận được nhiều lợi ích hơn.
Vào buổi tối, Patty Ảnh Nghiệp đã tổ chức một bữa tiệc để chiêu đãi đoàn người Tạ Đông đến từ Hoa Đông, nhưng Tần Dương, ông chủ đằng sau lại không tham gia.
Hắn đã phóng khoán ẩn đi, che giấu công lao và danh tiếng của mình!
Tần Dương và Tư Đồ Hương ăn tối xong, trở về khách sạn, khi họ đang chuẩn bị tiếp tục thiền và luyện tập thì điện thoại của hắn đột nhiên vang lên.
Tần Dương cầm điện thoại liếc mắt một cái, trên mặt hiện lên ý cười.
Trịnh Kỳ!
Tần Dương nghe điện thoại cười: "Chị Kỳ..."
Trịnh Kỳ cười đắc ý: "Tần Dương, chị nói ông sếp lớn của anh quá khiêm tốn rồi đó. Thế mà chỉ để quản lí cấp cao tham gia bữa tiệc chúc mừng ký kết hợp tác của Truyền hình và Điện ảnh Hoa Long với Patty Ảnh Nghiệp, còn mình lại không tham gia?”
Tần Dương cười haha nói: "Ta không hiểu về quản lý, cũng không thích xã giao, em đi làm gì, đúng rồi, làm sao chị biết em không đi, lẽ nào chị đang ở trong bữa tiệc?”