Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2094 - Chương 2105: Làm Sao Chúng Ta Chống Đỡ Được?

Chương 2105: Làm sao chúng ta chống đỡ được?
 

"Điều tra chuyện gì? Làm sao điều tra?"

Giọng nói của Bạch Phá Quân đầy nghiêm túc: "Tôi nhận được một tin, có người Niết Bàn ở trong quân đoàn Bàn Cổ, hơn nữa tôi cũng biết tên người này, chỉ là thân phận của người này rất quan trọng, tôi nhất định phải cẩn thận xử lý chuyện này."

Trong lòng của Tần Dương rung lên, người Niết Bàn lẫn vào Bàn Cổ?

"Năng lực của người Niết Bàn lớn như vậy, ngay cả quân đoàn Bàn Cổ cũng có thể cài người vào sao?"

Bạch Phá Quân trầm giọng nói: "Niết Bàn là tay sai của người Nossa , nắm giữ sức mạnh vô cùng to lớn, lợi hại hơn nhiều so với dự đoán của chúng ta, giống như lần này bọn họ làm phóng xạ toàn cầu, mặc dù không thể kéo tất cả dã thú thời đại khác vào, nhưng thế vẫn làm ảnh hưởng rất lớn với toàn thế giới.”

Tần Dương nhíu mày nói: "Niết Bàn là tay sai của người Nossa, đương nhiên phải chấp hành mệnh lệnh của họ, kỹ thuật chế tạo chiến giáp này hiển nhiên cũng bắt nguồn từ người Nossa, nói như vậy, trong Niết Bàn có người có thể giao lưu với người Nossa, hoặc là nói, người Nossa đã hoàn toàn nắm giữ ngôn ngữ và tư liệu liên quan của người Địa Cầu từ Niết Bàn, tình huống bây giờ là bọn họ hiểu rõ chúng ta như lòng bàn tay, chúng ta lại không biết gì về họ cả."

Vẻ mặt của Bạch Phá Quân càng nghiêm túc: "Đúng vậy, hoàn cảnh bây giờ của chúng ta đã thua họ một bậc, điều này làm cho chúng ta rất bị động, đáng tiếc chúng ta cũng không có cách nào."

Tần Dương tự nhiên cũng không có ý kiến hay nào, lập tức hỏi: "Người cần thôi miên, là người tu hành sao?"

"Phải, nhưng thực lực cũng không mạnh, chỉ ở đại thành cảnh, có điều thân phận của hắn có chút mẫn cảm, nếu như sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ, sợ sẽ có nhiều kiêng kỵ, thứ hai cũng sợ đánh rắn động cỏ, tôi không xác định hắn có phải hay không, cũng không xác định cuối cùng có bao nhiêu người ẩn núp ở bên trong Bàn Cổ, vì vậy tôi hy vọng có thể không hay không biết thôi miên hắn, nếu như hắn là nội gián, thì cũng không có vấn đề gì, nếu như không phải, thì tôi hi vọng hắn sẽ không nhớ được đoạn ký ức này."

Tần Dương có chút khó khăn: “Tôi không đảm bảo trăm phần trăm thành công, nếu như tinh thần lực của đối phương cũng rất cao, thì sẽ có khả năng chống lại thôi miên của tôi, cho dù không cách nào chống đỡ bị tôi mạnh mẽ thôi miên, nhưng khẳng định sẽ lưu lại chuyện này trong tiềm thức, chuyện đã xảy ra nhất định sẽ tồn tại, cho dù tôi mạnh mẽ thôi miên làm cho hắn quên mất, nhưng đoạn ký ức này kỳ thực vẫn tồn tại, nếu trong hoàn cảnh đặc biệt nào đó hoặc là trong giấc mơ, đoạn ký ức này sẽ xuất hiện.”

Bạch Phá Quân nhíu mày, nhưng cũng chỉ hai giây: "Nếu không làm được trăm phần trăm, cũng không cần lo lắng, có thể làm lại, hội nghị lần tới, tôi nhất định sẽ làm hết khả năng đảm bảo không có sai lầm."

Tần Dương thấy Bạch Phá Quân quyết định mau lẹ như vậy, tự nhiên sẽ không nói thêm nữa: "Đưa tư liệu của hắn cho tôi, tôi sẽ sắp xếp cơ hội làm quen với hắn sau đó nghĩ cách thôi miên, tốt nhất là lúc nghỉ ngơi, vì khi người muốn nghỉ ngơi, đầu óc rất mệt mỏi là thời gian dễ dàng thôi miên nhất, đối phương cũng sẽ ngủ nhanh hơn, sau khi tỉnh lại giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, cũng như giấc mộng kỳ lạ không nhớ được."

Bạch Phá Quân gật đầu: "Những điều này tôi sẽ sắp xếp, cậu cố gắng hết sức đi làm là được, sau khi cậu thôi miên hắn, cậu không cần hỏi những khác, chỉ cần hỏi hắn có phải là người Niết Bàn hay không, nếu phải, hỏi hắn có biết những thành viên khác không, nếu như không phải, thì hỏi cái nhìn của hắn với chuyện Bàn Cổ chiến đấu với người Nossa.”

"Được!"

Bạch Phá Quân từ trong ngăn kéo lấy ra một phần tư liệu đưa cho Tần Dương: "Đây là tư liệu của hắn, cậu cứ ở đây xem, xem rồi nhớ trong lòng là được.”

Tần Dương tiếp nhận tư liệu, cẩn thận nhìn một lần, phát hiện người đàn ông tên là tham mưu trưởng của đại đội Đằng Xà trong quân đoàn Bàn Cổ- Trịnh Hạo

Bàn Cổ chia làm tám đại đội, mỗi đại đội phía dưới có thật nhiều tiểu đội, mỗi một cái tiểu đội có một danh sách chiến đấu hoàn chỉnh, Trịnh Hạo là Tham mưu trưởng đại đội Đằng Xà, cơ bản sẽ tham dự tất cả hội nghị ở quân đoàn, có được tất cả tư liệu bên trong, quả thật vị trí hắn ta rất cao.

Nếu như Trịnh Hạo là người Niết Bàn, vậy thì tình hình nội bộ trong Bàn Cổ đã bị bại lộ rất nhiều, hơn nữa Trịnh Hạo xuất thân từ danh môn, cũng khó trách Vạch Phá Quân cẩn thận điều tra chuyện này.

Sau khi Tần Dương trả lại tư liệu cho Bạch Phá Quân thì đi ra khỏi phòng của Bạch Phá Quân, kế tiếp chỉ chờ đợi sắp xếp của Bạch Phá Quân.

Tần Dương vừa trở về phòng của mình, thì nhìn thấy Trần Hầu đang ngồi ở trên ghế nhìn xung quanh, thấy Tần Dương trở về, Trần Hầu lập tức nhảy lên.

"Anh chạy đi đâu vậy? Tôi tìm khắp nơi mà không thấy?"

Tần Dương cười nói: "Đi dạo một chút, sao vậy, tới giờ giao ban rồi hả?"

Trần Hầu gật đầu: "Ăn cơm chiều xong thì giao ban, tôi tìm anh nửa ngày vẫn không tìm được."

Tần Dương không muốn để anh ta biết chuyện hắn đi gặp Bạch Phá Quân , cười nói: "Gấp gáp tìm tôi như vậy, là muốn khoe trang bị mới với tôi hả, tôi nghĩ cậu đã rất muốn làm như vậy lâu rồi nhưng do bảo mật nên không thể nói phải không?”

Trần Hầu cười hì hì, run run hộp đao trên vai của mình nói: "Đúng vậy, món đồ này từ kỹ thuật tiên tiến nhất, thích hợp với người tu hành, có thể giúp tăng sức chiến đấu của người tu hành, làm cho người ta phản ứng nhanh, tốc độ cũng nhanh hơn, tôi không mang đao này thì chỉ ở đại thành cảnh nhưng nếu mang theo nó cầm đao này lên tôi cũng có thể chém người thực lực siêu phàm.”

Ánh mắt của Tần Dương rơi vào trước ngực anh ta, nhìn kiểu hộp kim loại nhỏ gọn hỏi: "Đây là trang bị gì?"

Trần Hầu nhún vai nói: "Phi Thiên II, thông qua sinh vật điện kích thích đến thể chất con người, làm cho một người bình thường có thể tiến vào trạng thái giống như đánh thuốc kích thích, có người nói khi chiến đấu xong cả người xụi lơ, cái này đã cải tiến rất nhiều lần chỉ cần không dùng hết sức cùng lực kiệt thì không có vấn đề gì.”

Ánh mắt Tần Dương dời khỏi trang bị trước ngực anh ta: "Trước đó cậu chiến đấu với người Nossa thế nào?"

Trần Hầu nghiêm túc nói: "Những tên kia thật sự rất khó đối phó, cả người đều ở bên trong áo giáp đen, viên đạn cũng không gây tổn hại gì tới bọn họ, những nhà khoa học kia nói áo giáp đen của bọn họ có chức năng hấp thu năng lượng, nên những loại đạn hay bom nổ tung không có tác dụng gì tới bọn họ, ngược lại vết chém sắc bén thì có ích hơn.”

"Những người Nossa kia có thân cao hơn năm mét, gần bằng nhà lầu hai tầng, vũ khí của bọn họ trừ thanh đao lớn hay vác ở phía sau, còn có trên cánh tay có thể biến thành cái khiên gai, lực lớn vô cùng, lực phá hoại của nó đáng sợ dù cho trang bị của chúng ta có thể nói là siêu phàm nhưng gặp phải người Nossa, chúng tôi cũng phải tạo thành đội nhỏ bao vây một người Nossa, hợp lực chém rơi áp giáp của họ.”

Trần Hầu có chút lo lắng nói: "Tôi vẫn đang nghĩ, bây giờ bọn họ ít người, chúng ta còn có thể chống đỡ được, nhưng nếu có một ngày, số lượng người Nossa cũng lên tới hàng ngàn, hàng vạn, thậm chí mấy trăm ngàn, trăm vạn tiến vào địa cầu, làm sao chúng ta chống đỡ được?"
Bình Luận (0)
Comment