Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2126 - Chương 2137: Được Lợi Từ Mọi Người Rồi.

Chương 2137: Được lợi từ mọi người rồi.
 

Backhouse rất hào phóng, Tần Dương cũng rất tiêu sái như thế.

Cả hai thu dọn đồ đạc, nhanh chóng rút lui khỏi vị trí chiến đấu, di chuyển sang hướng khác, Backhouse và đồng đội đã bàn bạc kế hoạch hành động từ lâu, nếu sau khi lạc nhau nhau và thoát khỏi kẻ địch thì tự mình đi về phía trước, tìm chỗ khác để gặp nhau.

Backhouse là một người không tôgi, cho nên Tần Dương cũng muốn giao lưu thông tin với đối phương nhiều hơn một chút, chủ yếu là về tháp tín hiệu, hắn muốn nghe được ý kiến của đối phương.

Tháp tín hiệu được dựng trên đỉnh núi, dù góc độ khéo léo nhưng dù sao cũng rất dễ bị phát hiện, nên có rất nhiều đội tìm được tháp tín hiệu, nhưng có bao nhiêu đội dám chạm vào tháp tín hiệu và thành công đến mức nào thì Tần Dương vẫn chưa xác định được.

Hai người một mạch đi về phía trước, tốc độ của Backhouse đã chậm hơn rất nhiều, Tần Dương đề nghị để anh cõng Backhouse đi tiếp, nhưng Backhouse lại từ chối, nỗ lực im lặng và ngoan cố giữ được tốc độ của mình, Tần Dương lặng lẽ giảm tốc độ.

Cả hai nhân lúc buổi tối đi nhanh 10 km, rồi dừng lại ở một thung lũng nhỏ có vẻ kín đáo.

"Ở đây có một hang động, điểm tập kết của chúng ta là trong hang động đó. Cái hang khá sau, có thể trốn được sự truy quét điều tra của người Nossa…”

Tần Dương gật đầu, cùng Backhouse đi dọc theo thung lũng đến cửa hang, khi hai người đến gần hang động, một giọng nói cảnh giác vang lên từ trong hang: "Ai?"

Backhouse vừa nghe thấy âm thanh kia thì liền biết đối phương là ai, nhỏ giọng nói: "Frankie, là tôi!"

Một bóng người lao ra khỏi hang, trong giọng nói tràn đầy kinh ngạc: "Đội trưởng! Là anh, anh thoát được rồi! Tốt quá rồi, bọn tôi lo lắng muốn chết!"

Đội viên Frankie nói xong, nhìn Tần Dương bên cạnh Backhouse với vẻ mặt nghi ngờ: "Đội trưởng, đây là ai?"

Backhouse giới thiệu ngắn gọn: "Tần Dương của Đội Hành động Hoa Hạ, khi tôi chiến đấu một mất một còn với Hoàng Phương của Nossa thì cậu ấy đã xuất hiện giúp tôi, nếu không có cậu ấy, tôi sợ rằng tôi chết chắc rồi."

Frankie nghe vậy, ánh mắt nhìn về phía Tần Dương đột nhiên thêm mấy phần cảm kích: "Này, Hỏa Kế, anh đã cứu đội trưởng của chúng tôi sao? Đội chúng tôi rất biết ơn anh!"

Tần Dương cười: "Tất cả đều dựa vào đội trưởng Backhouse, tôi chỉ góp them một tay mà thôi.”

"Đi vào rồi nói chuyện."

Backhouse nhìn lại bầu trời đen kịt, sau đó quay đầu đi vào trong hang.

Hang động khá sâu, đi qua khúc ngoặt thì đột nhiên ánh mắt Tần Dương sáng lên.

Tất cả thành viên còn lại của Đội Hành động Đức đều ở đây, ánh mắt Tần Dương quét qua, trong đó có vài người bị thương, nhưng xét theo số người, cũng chỉ có một thành viên đã không kịp đề phòng bị Hoàng Phương Nossa giết chết trong trận đấu một chết một còn, còn những người khác thì vẫn còn sống, hoặc có thể là trong họa có phúc.

Sự trở lại của Backhouse khiến cho bầu không khí vốn hơi trang nghiêm lập tức trở nên sôi nổi, khi Backhouse trưng ra dấu hiệu của Hoàng Phương Nossa, tất cả các thành viên đều sáng mắt lên.

"Nếu Bartle biết được tin này chắc chắn sẽ rất vui…”

"Đúng vậy, Bartle tội nghiệp, ngay cả xác của cậu ấy chúng ta cũng không thể mang đi.”

"Nossa chết tiệt!"

Đột nhiên mọi người im lặng lại, trên mặt mang theo sự đau thương.

Tần Dương suy đoán người tên Bartle hẳn là thành viên hy sinh kia, nhất thời hắn cũng không biết nói gì, liền lẳng lặng ngồi ở bên cạnh.

Backhouse trầm giọng: "Tất cả sự hy sinh đều nằm trong dự tính của chúng ta. Sự hy sinh của Bartle rất đánh giá, cậu ấy là anh hùng của chúng tôi, mà chúng ta phải đi tiếp, cho nên mọi người phải phấn chấn lên!"

Backhouse nói ngắn gọn vài câu, làm phấn chấn mấy thành viên đang đua buồn, sau đó ngồi ở bên cạnh Tần Dương.

"Tiếp theo, anh định làm gì?"

Tần Dương bình tĩnh nói: "Nhiệm vụ còn lại của tôi là quan sát và điều tra, chiến đấu không phải mục đích của tôi, tôi sẽ tiếp tục đi sâu vào điều tra cho đến khi hết thời hạn rồi phản hồi. Nói thật, tôi muốn tận mắt nhìn thấy rốt cuộc phi thuyền của người Nossa trông như thế nào."

Backhouse gật đầu: "Ừ, nếu chỉ đều tra, miễn là không bị bên kia quét ra là được, mấy ngày nay máy bay tuần tra của Nossas không xuất hiện, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Trước hết chúng ra vẫn nhìn thấy được máy bay tuần tra của họ từ xa trên không ..."

Tần Dương do dự một chút nói: "Hẳn là có liên quan đến trận chiến quy mô lớn kia."

Backhouse lộ ra vẻ chú ý: "Trận chiến quy mô lớn?"

Tần Dương ừm một tiếng, nghiêm giọng nói: "Chúng tôi bị thuyền tuần tra phát hiện, sau đó đội trưởng của chúng tôi đã chủ động xuất kích, bắn rơi máy bay tuần tra trên không của bọn họ, giết chết binh lính tuần tra của họ, nhưng có lẽ trước khi chết bọn họ đã truyền tin đi, nhanh chóng sau đó có càng nhiều người Nossa bắt tay hành động, trong đó thủ lĩnh của đội là một tên Hồng Tiêu Nossa mà tôi chưa từng thấy trước đây ... "

Backhouse ánh mắt đột nhiên trợn to, kinh ngạc nhìn Tần Dương: "Hồng Tiêu?”

Tần Dương gật đầu: "Đúng vậy, bọn họ lần theo dấu vết của chúng tôi mà đến, chúng tôi tránh đi, nhưng bọn họ lại tình cờ tìm được đội Hàn Quốc. Khi bọn họ đang bắn giết đội Hàn Quốc thì một mình đội trưởng của chúng tôi đấu nhau với tên ký Hồng Tiêu kia. Cuối cùng hắn bị thương nặng, đội trưởng của chúng ta cũng bị thương nặng, cho nên những đội trưởng khác của chúng tôi đã đưa anh ấy trở về... "

Tần Dương không đề cập đến Đại kiếm Hồng Quang, vì anh ấy hắn không chắc Bàn Cổ sẽ xử lí thanh Đại kiếm này như thế nào, nhưng nó có thể cộng được tin tức của Hồng Tiêu Nossa.

Backhouse ngập ngừng hỏi: "Sức mạnh của đội trưởng cậu đến mức nào vậy?"

Tần Dương trầm giọng nói: "Chí tôn hậu kì, cường giả đỉnh phong."

Backhouse hít sâu một hơi: "Trời ạ, ngay cả cường giả chí tôn hậu kì cũng phải bị thương nặng mới đánh bại được Hồng Tiêu, sức chiến đấu của tên Hồng Tiêu này cũng quá mạnh rồi đó.”

Đột nhiên Backhouse cũng hoàn hồn, vẻ mặt bừng tỉnh nói: "Chắc hẳn thana phận của tên Hồng Tiêu Nossa này rất cao, vốn tưởng rằng hắn đang săn bắn những chiến binh con người đi vào vùng cấm, nhưng không ngờ lại đụng phải một cường giả đỉnh phong, bản thân bị thương nặng, có lẽ vì điều này nên ngay cả những binh tuần tra cũng đã biến mất. "

Backhouse đột nhiên lộ ra vẻ sợ hãi sau: "Nếu không phải Hồng Tiêu Nossa bị thương nặng thì e rằng bây giờ Nossa đang săn giết các đội hành động của quốc gia chúng ta ở khắp nơi rồi, nói như vậy, chúng ta đều được lợi từ mấy người, đúng rồi, đội trưởng của cậu có bị thương nặng không?"

Tần Dương cười nói: "Cần phải tu luyện một trận, không biết tình huống cụ thể, cô cũng không nói rõ ràng."

Backhouse xoa cằm, cuối cùng nói: "Về cơ bản bây giờ tôi không còn sức chiến đấu, ở lại đây sẽ chỉ sẽ liên lụy, xem ra chúng tôi phải học hỏi từ cách làm của cậu, để lại một số người tiếp tục quan sát, những người còn lại thì đi đầu lui binh, nắm chắc tình hình thì truyền về..”

Tần Dương ừ một tiếng, đột nhiên hỏi: "Anh cảm thấy rằng tháp tín hiệu kia có tác dụng gì?"
Bình Luận (0)
Comment