Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2170 - Chương 2181: Tự Đề Cử Mình

Chương 2181: Tự đề cử mình
 

Cô vẫn còn nhớ?

Ý nghĩa kỉ niệm?

Tần Dương làm sao có thể trả lời câu hỏi này đây?

Tần Dương thấp thỏm không yên, luôn cảm thấy những lời này của Hàn Thanh Thanh không chỉ là một câu trần thuật hoặc cảm thán đơn thuần mà có ý nghĩa khác vô cùng sâu xa.

“Việc này chắc cũng bị người hâm mộ bàn tán xôn xao, nhưng mà sau một khoảng thời gian thì chắc cũng sẽ quên thôi.”

Hàn Thanh Thanh ừ một tiếng, sau đó quay đầu tiếp tục nhìn lên màn hình.

Tần Dương thở phào một hơi, trái tim đang treo lơ lửng cũng đặt lại vị trí cũ. Trong lòng hắn âm thầm hoài nghi, không biết có phải do hắn lương tâm cắn rứt hay là thực sự là Hàn Thanh Thanh đã phát hiện ra điều gì nên nói chuyện đầy ẩn ý như vậy?

Mà thôi, cho dù mọi chuyện như thế nào thì Tần Dương cũng không có dũng khí để lộ chuyện này.

Nếu Hàn Thanh Thanh biết rõ nhưng lại không chủ động nhắc đến thì chứng tỏ chuyện đó ở trong phạm vi tha thứ và nhân nhượng của cô. Nếu bản thân hắn tự nhiên vạch trần thì chẳng khác nào tự mình tìm đường chết. Cô đã giả vờ không biết mà hắn còn chủ động nói cho cô biết, hắn đang ra oai với cô sao?

Nếu Hàn Thanh Thanh không biết, như vậy thì Tần Dương chủ động vạch trần thì chẳng khác nào tự mình thắt cổ, chê bản thân sống quá lâu?

Thế nên tốt nhất là không nói đến chuyện này nữa.

Tần Dương tập trung chú ý vào những khán giả, phát hiện có mấy khán giả nữ đang nhẹ nhàng lau mắt, chắc là đoạn này đã khiến mọi người cảm động. Cảnh này là nhân vật nam chính căn bản là có đi không có về, cho dù kế hoạch thành công thì cũng không thể thoát khỏi cái chết, lần tạm biệt này chính là vĩnh biệt.

Sau đó là một trận chiến đấu kinh thiên động địa, cuối cùng nhân vật nam chính đã tìm được đến tận hang ổ của quái vật, sau quá trình tìm kiếm không ngừng nghỉ và chiến đấu trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc thì đã giết chết được con quái vật đang che máy định vị tín hiệu, đồng thời kêu gọi đồng đội nhằm thẳng vào vị trí của mình để tấn công.

Bầy quái vật chen chúc xông lên, cùng lúc đó, hàng loạt tên lửa và lựu đạn cũng từ trên trời giáng xuống.

Toàn bộ hang động sụp đổ, ngọn lửa bao trùm mọi thứ.

Một chiếc máy bay trực thăng xuất hiện phía bên trên vụ nổ, những người tu hành cầm chiến đao lao tới, chém chết những con quái vật còn lại.

Ngay khi tất cả khán giả đều tưởng nhân vật nam chính đã chôn thân trong biển lửa thì có một người tu hành chạy tới, phát hiện có một người đang nằm trong vũng chất lỏng nhầy nhụa màu xanh, tay trái cầm một thanh kiếm quen thuộc.

Khán giả chuyển từ buồn sang vui, mở to hai mắt.

Bệnh viện, vườn hoa.

Nhân vật nam chính bị thiếu mất cánh tay phải, được nhân vật nữ chính đỡ bước đi từng bước. Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi, khán giả biết được nhân vật nam chính được cứu sống do chất lỏng đặc biệt của quái vật, tuy nhiên bởi vì nhiệt độ của vụ nổ quá cao nên tay phải của nam chính đã bị hủy hoại hoàn toàn. Nam chính phải cắt bỏ tay phải, đồng thời thân thể bị thương nặng, trở thành một người bình thường.

Hai người đứng trong vườn hoa, cùng nhau ngắm nhìn mặt trời mọc, hai bóng người dựa chung một chỗ, không bao giờ tách rời.

Bộ phim kết thúc, những dòng phụ đề bắt đầu chạy, rạp chiếu phim sáng đèn.

Không ít người lôi điện thoại trong túi ra, đồng thời đứng dậy chuẩn bị rời khỏi rạp chiếu phim. Bỗng nhiên bước chân của một đôi tình nhân trẻ dừng lại.

“A!”

Cô gái ngạc nhiên hét lên một tiếng, sau đó hai người nhanh chóng quay đầu nhìn lại phía sau, ánh mắt nhìn màn hình điện thoại một chút, rồi lại nhìn Tần Dương.

“Tần Dương!”

Khán giả trong phòng cũng bị tiếng hét của cô gái làm giật mình, bây giờ nhìn động tác của cô gái thì cũng lập tức nhìn về phía đó, tất cả đều thấy Tần Dương còn đang ngồi trên ghế.

Trong nháy mắt có bao nhiêu người nhận ra, dù sao thì mọi người cũng vừa mới nhìn hắn trên màn hình suốt hai tiếng, hôm nay Tần Dương không che chắn gì nên nhìn một cái là nhận ra ngay.

“A, đây không phải Tần Dương sao?”

“Ha ha, diễn viên chính ngồi với chúng ta trong một rạp chiếu phim!”

“Tần Dương, cho chúng em xin chữ kí!”

Tần Dương đứng lên, mỉm cười nhìn đôi tình nhân trẻ đã chạy đến bên cạnh mình: “Các em nhìn thấy Weibo anh đăng rồi chứ?”

Cô gái kích động trả lời: “Bạn em nhìn thấy, cô ấy biết em đang đi xem phim nên nhắn tin hỏi em có gặp anh hay không. Nhìn Weibo của anh, em lập tức đối chiếu vé xem phim, lúc này mới phát hiện thì ra chúng ta ở chung một rạp... Tần Dương, chúng em có thể chụp ảnh chung với anh không?”

“Tất nhiên có thể!”

Tần Dương mỉm cười trả lời, quay người cảm ơn: “Cảm ơn mọi người mùng một tháng giêng đã tới ủng hộ tôi, cảm ơn mọi người đã xem bộ phim này, chỉ là không biết mọi người có thấy bộ phim này hấp dẫn không?”

“Rất hấp dẫn. Có nụ cười có nước mắt, hơn nữa còn mang lại rất nhiều suy tư, một bộ phim vô cùng xuất sắc!

“May mà nhân vật chính không chết, trước đó em cứ nghĩ nhân vật nam chính sẽ chết, khóc ngất cả đi, anh mau đền nước mắt cho em!”

“Anh diễn rất tốt, căn bản không nhìn ra đây là lần đầu anh diễn kịch, vô cùng xuất sắc!”

“Em chấm mười điểm, nhất định bộ phim sẽ nổi tiếng!”

“Đúng vậy, nếu như làm phần hai thì tốt!”

“Em còn muốn đi xem lần nữa, xem màn hình lớn thật sảng khoái!”

Tần Dương nghe mọi người bàn tán, cơ bản đều là khen ngợi thì trong lòng cũng yên tâm.

Phim chắc chắn không tránh khỏi sai sót, nhưng không ảnh hưởng đến chủ đề, không ảnh hưởng đến mạch phim là Tần Dương đã thỏa mãn lắm rồi. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn đóng phim, không bị người ta mắng đã là rất tốt.

“Mọi người ở trước mặt tôi nên cũng ngại chê phim, nói gì là tôi tin hết đấy nhé, đừng ra khỏi rạp lại đánh tôi là được.”

Tất cả mọi người đều cười vang.

“Tần Dương, anh diễn tốt như vậy nhất định sẽ đứng đầu doanh thu phòng vé, anh có ý định quay phần hai không?”

Tần Dương nhìn về phía người đưa ra câu hỏi, tinh nghịch trả lời: “Tay phải đã mất, người cũng tàn phế, còn sống đã là được ông trời ưu ái lắm rồi, ra phần hai thế nào được nữa? Chẳng lẽ phần hai cho nam chính luyện dùng tay trái cầm đũa ăn cơm, dùng một tay để mặc quần áo à?”

Người đàn ông đặt câu hỏi cũng bị câu trả lời của Tần Dương chọc cười, vừa cười vừa nói: “Không phải là nam chính ngâm trong một vũng chất lỏng kì lạ màu xanh sao? Chất lỏng này có thể bảo vệ anh ta khỏi mưa bom bão đạn thì chắc chắn rất thần kì. Bác sĩ cũng nói rồi, đáng lẽ anh ta phải chết không thể nghi ngờ, vậy mà cuối cùng lại không chết. Chúng ta lấy cái này làm điều kiện ban đầu, sau đó nam chính dần dần khôi phục năng lực, hơn nữa có có năng lực vô cùng thần bí, tiếp tục đứng lên một lần nữa. Rồi lại xuất hiện một nhân vật phản diện tàn bạo và độc ác nam chính đối đầu với kẻ đó duy trì chính nghĩa, bảo vệ thế giới.”

Tần Dương cười: “Ý tưởng của anh không tệ, tôi sẽ nghiêm túc nghiên cứu, nói không chừng lại có phần hai theo ý tưởng của anh đấy...”

Người đàn ông kia giơ tay lên, tự đề cử mình: “Tôi là một biên kịch, tôi có thể tạo riêng một kịch bản cho anh. Tôi không cần tiền, chỉ cần anh cho tôi cơ hội này thì tôi nhất định sẽ không để anh thất vọng!”
Bình Luận (0)
Comment