Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2173 - Chương 2184: Phá Vỡ Kỉ Lục

Chương 2184: Phá vỡ kỉ lục
 

Sáng mùng hai tết, Tần Dương đang ngủ say thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Long Viện Viện gọi đến, trong điện thoại còn có giọng của Long Thất, hiển nhiên là hai anh em ở chung một chỗ.

“Alo...”

Tần Dương vừa mới trả lời thì giọng nói đầy hưng phấn của Long Viện Viện đã vang lên: “Doanh thu phòng vé bùng nổ rồi, sao mà anh vẫn có thể ngủ được thế? Không cảm thấy kích động chút nào sao?”

Tần Dương im lặng, nâng tay nhìn đồng hồ: “Tôi nói này, anh em các người đừng thế được không? Sáng sớm tự nhiên xem doanh thu phòng vé làm cái gì để cuối cùng kích động không thôi, còn phiền đến cả giấc ngủ của tôi thế này?”

Long Viện Viện bất mãn nói: “Chúng tôi cũng tham gia diễn xuất đấy, mặc dù chỉ là vai phụ nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên chúng tôi đóng phim. Bây giờ phin nổi tiếng như thế, chúng tôi có thể không phấn khích sao? Anh chắc chắn không biết doanh thu là bao nhiêu đúng không?”

Tần Dương mở loa ngoài, sau đó ném điện thoại lên chăn, xoa mặt rồi lại thoải mái nằm xuống.

“Không biết, tôi lại nằm xuống rồi. Nói đi, doanh thu hôm qua đạt bao nhiêu mà khiến hai người hưng phấn như thế?”

Long Viện Viện khẽ nói: “Cái người này, chẳng thú vị chút nào. Anh biết không, nó hoàn toàn phá vỡ kỉ lục rồi, tổng cộng 1,25 tỷ . Tổng các suất chiếu hôm qua của [Người Tu Hành] là gần năm mươi phần trăm tổng phòng chiếu, số phòng vé là 2600 triệu, doanh thu cũng cao nhất trong số tất cả các phim!”

1,25 tỷ?

Tần Dương trợn tròn mắt, tốc độ này quá nhanh!

Số phòng bán vé là 2600 triệu, [Người Tu Hành] chiếm gần một nửa. Dù sao thì dịp tết có rất nhiều phim được chiếu, rạp chiếu phim cũng không phải muốn ưu ái cho [Người Tu Hành].

Đón tết mà, không khí vui vẻ, một nhà già trẻ cùng đi xem phim với mà điều quan trọng nhất.

Vai diễn của Tần Dương trong phim là một anh hùng, nhưng không phải một người anh hùng mà là một loại người anh hùng. Tần Dương chỉ là một nhân vật đại diện, là một phần tử trong nhóm người đó chứ không phải chỉ một mình hắn mới có thể làm như vậy.

Kết phim không phải một cái kết bi thảm, vẫn còn một chút bí ẩn chưa được giải đáp khiến người ta tràn ngập mơ màng. Nếu không, đi xem phim Tết mà lại khóc lên khóc xuống vì kết buồn thì có vẻ không hay lắm. Đoán chừng nếu thế thật thì sẽ có rất nhiều người vì chuyện tâm linh mà không ra rạp xem phim.

Tần Dương cũng coi như trải qua cảm giác [Siêu Phàm 1], [Siêu Phàm 2] oanh tạc phòng vé, cứ nghĩ bản thân có thể bình tĩnh đối mặt. Nhưng khi nghe được con số này thì hắn cũng không khỏi sửng sốt!

Đơn vị tính bằng tỷ!

Chỉ vẻn vẹn một ngày đã đạt được 1,25 tỉ, cướp tiền cũng không nhanh đến thế!

Ngày đầu tiên đã như vậy, đến ngày cuối cùng thì có thể thu được bao nhiêu?

Long Viện Viện nghe hô hấp của Tần Dương trở nên nặng nề thì đắc ý cười: “Sợ ngây người rồi chứ gì? Anh biết không, [Người Tu Hành] mới chiếu được một ngày mà đã phá vỡ kỉ lục phòng vé, trên mạng đều là những lời khen ngợi, nói anh là một người rất giỏi, thiên tài chân chính.”

Tần Dương cũng khôi phục lại tinh thần, cười ha ha: “Đừng chỉ khen tôi nữa, cũng phải khen mọi người nữa chứ, diễn xuất của hai người cũng rất tốt mà.”

Long Viện Viện cười: “Tất nhiên cũng có những bình luận về chúng tôi, nhưng mà so với anh thì vẫn ít hơn nhiều lắm. Mặc dù có nhiều quan điểm không đồng nhất nhưng nhìn chung là rất tốt, đạt được đến tiêu chuẩn mà mọi người mong đợi. Bản cô nương đây xinh đẹp thế này, sau này chắc nổi tiếng sẽ bị chụp ảnh nhiều lắm đây.”

Tần Dương nói đùa: “Tốt xấu gì hai người cũng xuất thân hào môn tu hành, làm gì có chuyện gì chưa từng thấy chứ? Bình tĩnh một chút.”

Long Viện Viện cười mắng: “Đừng có ngủ nữa, đi ra ngoài khoe khoang, thuận tiện ăn bữa cơm, coi như ăn mừng luôn!”

Tần Dương suy nghĩ một chút, ở nhà cũng không có việc gì làm, hắn nhanh chóng đồng ý: “Được, gửi địa chỉ cho tôi.”

Tần Dương nhanh chóng nhận được địa chỉ, hỏi ý kiến của Hàn Thanh Thanh sau đó cùng Hàn Thanh Thanh ra ngoài.

Đến nơi đã hẹn, Tần Dương không ngờ lại nhìn thấy Trần Hầu, lập tức ngạc nhiên hỏi: “Cậu tới đây từ bao giờ thế?”

Trần Hầu cười hì hì: “Vừa bay tới hôm qua, chuyến bay muộn rồi nên không thông báo cho cậu biết, muốn cho cậu niềm vui bất ngờ. Thế nào, gặp được tôi có vui không?”

Tần Dương nhìn thoáng qua Long Viện Viện, cười híp mắt: “Cậu cũng không phải đến đây vì tôi, tôi vui cái gì chứ?”

Trần Hầu cười: “Tôi đột phá rồi!”

Ánh mắt Tần Dương lập tức thay đổi, gương mặt lộ ra vẻ mừng rỡ: “Thật không? Đột phá lúc nào thế?”

Trên mặt Trần Hầu cũng tràn đầy ý cười, dù sao thì đột phá siêu phàm đối với anh ta mà nói cũng là một sự kiện vô cùng trọng đại. Chỉ khi nào Trần Hầu đột phá siêu phàm thì mới có hi vọng tham gia tiểu đội Kỳ Tích. Mặc dù vẫn là người có năng lực yếu nhất nhưng cuối cùng đã có thể bước qua cánh cửa, đạt được tư cách để tiến vào. Còn nếu không đột phá thì anh ta chỉ có thể đứng ngoài cửa nhìn mọi người bên trong mà thôi.

“Năm ngoái. Tôi về đến nhà là dốc lòng bế quan tu luyện, cuối cùng cũng đã đột phá, chúng ta có thể cùng nhau kề vai sát cánh chiến đấu như trước rồi!”

Hàn Thanh Thanh lộ ra vẻ mặt hơi kinh ngạc, nhưng vẫn yên lặng không nói câu gì.

Tần Dương vỗ vai Trần Hầu: “Chúc mừng cậu, đây là một chuyện tốt. Nếu cậu đã quyết định như thế thì sau khi nghỉ tết xong tôi sẽ giải quyết chuyện này.”

Long Viện Viện hỏi: “Hai người đang nói chuyện gì mà thần bí thế?”

Tần Dương cười: “Bây giờ tôi với Trần Hầu là đồng nghiệp, cùng làm một nơi.”

Long Viện Viện kinh ngạc nhìn Tần Dương: “Anh cũng gia nhập tổ chức nào như Trần Hầu à? Tôi cũng không biết hai người ở đâu, lại còn phải giữ bí mật.”

Tần Dương cười ha ha: “Quy định là thế, không có cách nào!”

Mọi người cùng nhau uống trà nói chuyện, Tần Dương lén nhìn Long Viện Viện và Trần Hầu, phát hiện hai người ngồi rất gần. Long Viện Viện gần như dựa lên vai Trần Hầu, động tác khá là thân mật. Trần Hầu không nhăn nhó chút nào, hai người ở bên nhau rất tự nhiên.

Nghĩ đến chuyện Trần Hầu vừa mới mùng hai tết đã chạy đến Trung Hải, Tần Dương cười nói: “Hai người khi nào mới cho chúng tôi uống rượu mừng thế?”

Trần Hầu nhìn thoáng qua Long Viện Viện: “Nhanh thôi, dù sao cậu cũng không chạy thoát được!”

Tần Dương cười: “Tôi cũng không có ý định chạy!”

Trần Hầu nâng tách trà lên uống hai ngụm rồi thở dài: “Nhắc lại thấy tiếc, lúc đó đã hứa sẽ làm khách mời trong phim của cậu, vậy mà đến lúc quay phim lại có nhiệm vụ, không có thời gian tham gia. Bây giờ nhìn mọi người tỏa sáng như thế, trở thành tâm điểm của cả nước, tôi ghen tị quá...”

Long Thất cười: “ Ai bảo cậu đi tham gia cái đơn vị bí mật kia làm gì? Cậu bị cái đơn vị đó trói buộc rồi, nếu không thì tiệc ăn mừng chắc chắn phải có phần cậu.”

Trần Hầu nghe Long Thất trêu chọc thì cũng nói thêm: “Tiệc ăn mừng không có phần tôi, vậy tôi đến ăn ké cơm có được không?”
Bình Luận (0)
Comment