Chương 2194: Tôi cược 100 đồng
Đội viên gia nhập vào Tiểu đội Kỳ Tích không một ai là loại người chỉ hi vọng tránh ở trong doanh địa sống bình an qua ngày, nếu có tư tưởng như vậy, bọn họ sẽ không gia nhập Tiểu đội Kỳ Tích, không, bọn họ thậm chí không cần gia nhập Bàn Cổ!
Cường giả tu hành giống như bọn họ, thông thường đều có cuộc sống vô cùng tốt, nếu chỉ là muốn trải qua cuộc sống an ổn thoải mái, cần gì phải đến đây chiến đấu sinh tử?
Đây là một đám chiến sĩ có lý tưởng, có nhiệt huyết, có tinh thần trách nhiệm!
Vẻ mặt Trần Hầu hưng phấn nói: "Đây chẳng phải là phim điện ảnh Thế Giới Khủng Long sao, hắc, đến lúc đó chúng ta dứt khoát mang vài quả trứng khủng long trở về, nuôi mấy con khủng long làm thú cưng, làm thú cưỡi, ha ha, tôi cảm thấy so với lái Rolls-Royce Phantom còn phong cách hơn!"
Cưỡi khủng long?
Mạnh Linh cười ha ha: "Ý tưởng hay, đáng tiếc cho dù cậu cầm về được, cũng không ai đồng ý để cậu nuôi."
Trên mặt Tây Môn Du cũng không nén được ý cười: "Ha, trí tưởng tượng của cậu có hơi phong phú đó!"
Tần Dương cười nói: "Cậu có thể chạy đến rừng sâu núi thẳm nuôi rồng, dù sao Niết Bàn khiến cho khắp nơi trên toàn thế giới đều là dã thú biến dị, nhiều thêm một hai con khủng long cũng không có gì vấn đề."
Trần Hầu bĩu môi nói: "Không thể giả làm khủng long, thì nuôi có tác dụng gì đâu, một đám hình thể lớn như vậy, ăn nhiều như vậy, nuôi không nổi!"
Tất cả mọi người đều cười vang, mặc dù Trần Hầu mới gia nhập, nhưng thái độ của anh ta khiêm tốn, tính cách lại hướng ngoại, rất nhanh liền hòa nhập với mọi người.
Tần Dương cũng không quản việc mọi người đùa giỡn, sức chiến đấu của một đội ngũ dĩ nhiên quan trọng, nhưng sự hài hòa đoàn kết cũng quan trọng giống vậy, một đội ngũ cần phải bảo trì bầu không khí hữu hảo, thật ra Tần Dương đối với đội viên của mình rất thoải mái, chỉ cần lúc chấp hành nhiệm vụ nghe theo mệnh lệnh, nghiêm túc chấp hành kế hoạch tác chiến, còn những phương diện khác đều rất tùy ý.
Tần Dương cũng không phải là loại người lúc nào cũng duy trì uy nghiêm đội trưởng, hắn cho rằng đội trưởng cũng không phải là một người ở trên cao, mà phải là một người thủ lĩnh, là người cần phải nỗ lực nhiều hơn, nhận được sự tôn trọng và phục tùng phát ra từ nội tâm của các đội viên, cần phải lấy hành động làm gương tốt, chứ không phải hàng ngày chơi trò thị uy, hành vi như vậy chỉ đưa tới sự phản cảm của đội viên.
"Mọi người coi như là ra ngoài du lịch đi, cứ thả lỏng, ít nhất lúc đi vào khu vực bị mất tín hiệu, chúng ta cũng không có chuyện gì, mọi người có thể tùy ý sắp xếp."
Một hàng sáu người chạm trán với Bồ Dương, Bồ Dương liếc mắt đánh giá tiểu đội của Tần Dương, cũng không hỏi nhiều, bởi vì Tần Dương cũng sẽ cùng đi vào, đội ngũ hắn tổ chức dĩ nhiên sẽ không yếu, dù sao gặp nguy hiểm, hắn cũng là người đứng mũi chịu sào.
"Tiểu đội mà cậu tổ chức có thực lực thế nào, tôi sẽ không quan tâm, dù sao tôi cũng không hiểu, tôi chỉ muốn hỏi một câu, cậu đã nói rõ với bọn họ rồi chứ?"
Tần Dương cười nói: "Ông yên tâm, chúng tôi không ai hứng thú đối với quyền phát hiện và đặt tên hòn đảo cả, thậm chí chúng tôi đối với tiền cũng không có gì hứng thú, thứ chúng tôi cảm thấy hứng thú hơn chính là những thứ ở trên đảo, điểm này, tất cả chúng ta đều giống nhau, khám phá những thứ không biết, là mục đích của chúng tôi."
"Mọi người đều có lòng hiếu kỳ, việc này rất bình thường."
Bồ Dương cũng không cảm thấy giật mình, Tần Dương là dạng người gì ông ta vẫn tương đối rõ ràng, đội ngũ do hắn tổ chức nên, phỏng chừng cũng không thua kém gì hắn, hơn nữa nhóm người này mỗi người đều khí vũ bất phàm, ánh mắt trong suốt, hiển nhiên cũng không phải hạng người gian tà.
Tần Dương cười nói: "Tuy rằng chúng tôi đồng ý bảo vệ ông tiến hành nghiên cứu và thăm dò, nhưng mà tôi cũng phải nói trước một chút, nếu chúng tôi phán định hành vi nào đó sẽ mang đến nguy hiểm lớn, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng, thì mời ông phối hợp với chúng tôi, không nên làm ra một vài hành vi mù quáng, ở loại nơi kia, tạm thời không nói đến sinh vật nguy hiểm như khủng long, con người sinh tồn ở nơi đó cũng chưa chắc đã thân thiện và hòa bình như chúng ta nghĩ."
Bồ Dương sang sảng cười nói: "Việc này cậu yên tâm, quả thật là tôi có tư tâm, nhưng tôi cũng không phải là loại người vì nổi danh mà bỏ mạng, nếu mạng mất rồi, vậy thì còn có tác dụng gì đâu, hành động của tôi đều sẽ lấy ý kiên của các cậu làm chuẩn, an toàn là trên hết."
Tần Dương cười nói: "Vậy là tốt nhất, chúng tôi hi vọng mọi người đều hoàn hảo lúc đi, lành lặn trở về, nghiên cứu một lần chưa rõ ràng, chúng ta có thể đi lần thứ hai, lần thứ ba, nhưng mà nếu mạng không có, vậy thì hết thảy cũng đều sẽ không có ."
Bồ Dương đồng ý nói: "Cậu nói rất đúng, cậu còn trẻ thế này, mà đã ổn trọng như vậy, tôi cảm thấy lần này chúng ta nhất định có thể xâm nhập hòn đảo, nhất định sẽ có được những thu hoạch không thể tưởng được!"
Tần Dương quay đầu lại nhìn lướt qua đội viên của mình: "Nếu mọi người đã chuẩn bị tốt, chúng ta liền có thể xuất phát!"
"Được, nhân số của chúng tôi cũng không nhiều, chỉ ba người, ngoại trừ tôi, còn có vợ của tôi, bà ấy là một nhà sinh vật học, dù sao trên hòn đảo kia có nhiều động thực vật mà chúng ta ở bên ngoài cho rằng đã tuyệt chủng, mặc kệ trên đảo sinh tồn cái gì, đều đáng giá để nghiên cứu, ngoài ra còn có một người học trò của tôi, chúng tôi đã thương lượng tốt rồi, cậu ta cần phải ở bên ngoài để chờ tiếp ứng chúng ta."
Tần Dương gật đầu: "Được!"
Nhân số càng ít, người cần bảo vệ cũng càng ít, gặp nguy hiểm hoặc là tình huống khẩn cấp, tốc độ mọi người thoát đi cũng càng nhanh chóng và dễ dàng hơn, nếu nhiều người, lúc thật sự gặp chuyện, chỉ sợ muốn chạy cũng chạy không được.
Mọi người chỉnh đốn và sắp sếp xong, liền tổ đội xuất phát, từ máy bay chuyển sang ô tô, ngồi ô tô đến bờ biển, sau đó lên một tàu hàng loại nhỏ.
"Chiếc thuyền này tôi đã bao trọn gói rồi, lúc đi vào vị trí chỉ định, chúng ta sẽ đổi sang thuyền cao su, tự chèo thuyền đi tiếp, sau đó mới có thể tiến vào khu vực kia, cuối cùng đến hòn đảo mất tích kia."
Tần Dương tò mò hỏi: “Ông chủ và thuyền viên của tàu hàng không tò mò sao?"
Bồ Dương cười nói: "Tò mò thì dĩ nhiên là tò mò, nhưng mà chung quy bọn họ cái gì cũng không biết, tôi giải thích cho bọn họ đây là hiện tượng xảy ra do biến hóa cực từ của trái đất, bọn họ có tin tôi hay không không cần biết, nhưng mà tôi trả thù lao, bọn họ làm việc, chỉ đơn giản là mối quan hệ như vậy, vì tiền, vì mạng của mình, bọn họ cũng sẽ không làm bậy, tôi để lại học trò của tôi ở trên thuyền tiếp ứng chúng ta, đến lúc đó bất kể chúng ta rời khỏi khu vực kia theo phương hướng nào, bọn họ đều có thể đến đón chúng ta."
Hơi tạm dừng một chút, Bồ Dương cười nói: "Khoảng cách đến địa điểm kia còn có rất xa, mọi người cứ nghỉ ngơi thoải mái, trên thuyền có đầy đủ thức ăn và rượu ngon."
"Được, chúng tôi sẽ tự sắp xếp."
Sau khi Bồ Dương rời đi, mọi người tụ tập ở đầu bong thuyền, vừa thưởng thức cảnh đẹp lúc tàu hàng rẽ sóng lướt đi trên biển, vừa thảo luận những tình huống mà hành động lần này có thể gặp được.
Mạnh Linh mở đầu phát biểu ý kiến của mình: "Thiết bị điện tử không có tín hiệu, là thủ đoạn của người Nossa, tôi cảm thấy tám chín phần mười trên đảo có lẽ ẩn giấu căn cứ của người Nossa, ẩn giấu trên đảo ở chỗ sâu của biển rộng, lại dùng khoa học kỹ thuật đặc thù che giấu hòn đảo này, khiến cho hòn đảo này biến mất trên biển, biến mất khỏi vệ tinh quan sát, bọn chúng có thể không kiêng nể gì mà sinh hoạt ở nơi này, cũng bởi vì bọn chúng ở trong này, cho nên khu vực này mới có nhiều sự cố phát sinh như vậy, tôi cược một trăm đồng, trên đảo có người Nossa, có ai cá cược với tôi không?"