Chương 2212: Khủng long điên cuồng
“Ầm!”
“Ầm!”
m thanh nặng nề vang lên từ xa, giống như tiếng trống buồn tẻ, từng tiếng một rồi dần dần về di chuyển về vùng quê, ngoài âm thanh trong trẻo này, còn có rất nhiều âm thanh vụn vặt và hỗn loạn đan xen.
“Là tiếng bước chân!”
Dương Tiểu Bắc nghiêng tai lên nghe một lúc thì vẻ mặt bỗng dưng thay đổi, anh ta thấp giọng hét lên: “Có cự thú tới gần!”
Vẻ mặt của mọi người đều thay đổi, Tần Dương bỗng dưng đứng lên và thì thào: “Tới bên tường, chuẩn bị chiến đấu!”
Một nhóm 6 người chen nhau bay lên, trực tiếp đi về hướng cửa, chớp mắt thì đã tới bên tường, dọc theo cầu thang phía sau, trực tiếp lao lên tường.
Đội viên canh gác ban đêm tại hàng rào bằng gỗ dày bên tường, lúc này cũng căng thẳng cầm vũ khí nhìn xung quanh, dáng vẻ như sắp đối mặt kẻ địch lớn. Một đội viên cũng đứng bên cạnh chuông sắt, trong tay đã bắt lấy dây thừng, chuẩn bị báo hiệu bất cứ lúc nào.
Lúc này giọng nói buồn tẻ đã ở rất gần, một bóng đen khổng lồ nổi bật hiện lên trong đêm.
“Rung chuông!”
Tuy vẫn chưa nhìn thấy rõ bóng đen khổng lồ đó rốt cuộc có lai lịch gì, nhưng Tần Dương đã quả quyết hét to, lập tức nhớ ra đám người này cơ bản không nghe hiểu mình đang nói gì, một thân ảnh loé lên, xuất hiện trước mặt chuông sắt khổng lồ, vung đao ám kim trong tay, sống dao kịch liệt gõ vào chuông sắt.
“Cạch cạch cạch!”
Tần Dương gõ liên tiếp mấy cái, âm thanh truyền đến với tốc độ nhanh trong đêm tối tĩnh lặng, người vốn đã chìm sâu vàp giấc ngủ cũng nhanh chóng cầm vũ khí lên, đi ra khỏi nhà mình, nhanh chóng chạy tới hướng bức tường.
Cũng trong khoảng thời gian này, bóng đen khổng lồ trong bóng tối đã xé toạc màn đêm dày đặc và xuất hiện trước mặt mọi người.
Đội viên bảo vệ tường đốt vài ngọn lửa đã chuẩn bị sẵn, sau đó dùng hết sức ném chúng ra ngoài.
Lửa rơi xuống khoảng đất trống cách bức tường hàng chục mét, ánh lửa bập bùng, chiếu sáng xung quanh, cũng chiếu rọi những vị khách không mời mà đến.
Khủng long!
Đàn khủng long!
Tần Dương trừng to mắt, ngạc nhiên nhìn đại quân khủng long phía trước bức tường. Trong đó có đủ loại khủng long khác nhau, cao có, thấp có, 2 chân đứng thẳng, 4 chân chạy như điên hướng về phía bức tường.
Tần Dương nâng đao ám kim rồi thấp giọng gào lên: “Tản ra, mỗi người giữ một khoảng cách nhất định, không thể để chúng xuyên qua tường thành!”
Khủng long nhiều như vậy, một khi đột phá tường thành, chen chúc xông vào, người bình thường trong lòng e là càng gặp nạn. Cho nên Tần Dương ngay lập tức quyết định ngăn cản bọn chúng ở đây.
Mọi người đều hiểu ý của Tần Dương, bay nhanh tản ra, lúc mọi người đứng yên vào vị trí, đàn khủng long đã xông tới bên ngoài tường thành.
Tường thành rất cao, tuy đám khủng long này có đủ loại, nhưng đa phần trong đó có hình dạng coi như cũng không phô trương quá, độ cao của chúng cũng chưa cao bằng tường thành, chỉ có một số tương đối cao, cộng thêm sức bật thì rất có khả năng nhảy khỏi tường.
“Ầm! Ầm!”
Tuy nhiên, điều khiến Tần Dương ngạc nhiên chính là sau khi đám khủng long này lao tới dưới tường, cho dù độ cao không đủ trèo lên tường thành, nhưng chúng cũng không mù mờ mà trực tiếp đâm sầm vào tường.
Dù đám khủng long này có thân hình tương đối nhỏ, nhưng cũng có thể nói là tương đối, nặng một tấn thậm chí vài tấn, chúng điên cuồng lao tới và va vào tường rất mạnh. Cú va chạm rất kinh hoàng.
“Rầm!”
Một con khủng long khổng lồ cao 7 – 8m dùng cả hai chân đấm rất mạnh, thân hình to lớn đột nhiên bay lên, trực tiếp đứng ngay phía trên bức tường. Cái đầu to lớn gớm ghiếc cắn một đội viên canh gác bên cạnh.
Thực lực của đội viên đó không tồi, thân hình loé lên, đao dài trong tay chém con khủng long đó, một nhát vung vuống để lại một vết thương cực lớn trên chân của con khủng long đó, máu tươi đột nhiên giống như tuôn ra như một đài phun nước.
Cây đao của đội viên canh gác, nhìn có vẻ hiệu quả tới doạ người, nhưng trên thực tế tạo thành vết thương cũng không to tát gì, ngược lại chọc giận con khủng long đó. Nó bỗng nhiên cúi đầu xuống rồi cắn đội viên canh gác.
Con khủng long thân hình cao to, động tác thì nhanh như chớp, tuy đội viên canh gác nhanh chóng né sang một bên, nhưng vẫn bị ma sát, thân hình đột nhiên lảo đảo.
Khủng long há miệng, định tiếp tục truy kích, một bóng người bỗng dưng vụt qua, người nhảy lên, vẫn còn trên không, vung một đao xuống, một đao nhanh gọn cắt cổ của con khủng long đó.
Đầu của con khủng long khổng lồ trực tiếp rơi xuống đất, máu tươi phun ra, Tần Dương đáp xuống đất, vung thanh đao ám kim trong tay, cũng không nói gì, trực tiếp lao về phía con khủng long khác đã leo lên.
Tuy đám khủng long này rất lợi hại, nhưng đám người của Tần Dương là người tu hành thực lực mạnh, tồn tại như một siêu nhân, khủng long chẳng qua là da dày, hàm răng và móng vuốt sắc bén, muốn đột phá tuyến phòng vệ của đám người Tần Dương là chuyện không thể.
Ngày càng có nhiều cư dân lao lên hàng rào, chống lại sự tấn công của đám khủng long kia.
Tần Dương đưa tay ra, ánh mắt hướng về phía bóng tối, lại phát hiện bóng đen khổng lồ vẫn đứng đó, nhưng nó cũng không có di chuyển
Tần Dương có cảm giác, con vật khổng lồ đó đang nhìn chằm chằm vào bên này, hình như nó giống như canh giữ hậu phương như một đội quân giám sát, buộc đám khủng long này phải tấn công cổng thành như thủy triều.
Có những con khủng long chết và té khỏi tường. Xác của đám khủng long này lại thành bàn đạp để những con khác giẫm lên. Chúng giẫm lên xác của bạn đồng hành và lao lên phía trên, sau đó lại thành một cái xác, tạo nấc thang cao hơn cho những con khủng long khác.
Tần Dương đang nhìn, đột nhiên cảm giác bên cạnh có người xuất hiện, hắn quay đầu, xác nhậ là Grimm của người Lande.
Ánh mắt của Grimm cũng nhìn sang bóng đen khổng lồ trong bóng tối, ánh mắt tinh tế: “Là nó à, không ngờ nó vẫn còn sống!”
Tần Dương nghe Grimm nói vậy thì tỏ ra ngạc nhiên hỏi anh ta: “Anh biết nó hả?”
“Biết, tên này là dị chủng, da thô thịt dày, sức chiến đấu rất mạnh. Lần trước lúc tôi tỉnh lại đã đánh với nó vài lần, nhưng cuối cùng hoặc có lẽ nó không nhẫn nại, hoặc có lẽ cảm thấy tôi quá tệ, ha ha, tóm lại khủng long này thực lực rất mạnh, anh nên cẩn thận.”
Tần Dương nghe Grimm nói vậy thì đột nhiên thấy lạ: “Nay các anh quen biết cũng sắp 100 năm rồi, con khủng long này rốt cuộc có lai lịch thế nào, lẽ nào anh cũng không giải quyết được nó ư?”
Grimm lại gật đầu một cách bình thản: “Đúng. Lúc trước tôi đánh vài trận với nó, rốt cuộc tôi vẫn làm nó bị thương, lẽ nào nó cảm thấy khi tôi tỉnh lại, nên dẫn một đám khủng long tới tìm tôi trả thù ư?”
Tần Dương trừng to mắt: “Tìm anh trả thù?”
Grimm gật đầu lên tiếng: “Đúng vậy. Tôi cơ bản xác nhận, nó là tới tìm tôi trả thù, cũng không biết xa cách bao lâu nay, sức chiến đấu của nó hình như càng cao lên thì phải.”