Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2221 - Chương 2232: Kéo Tay Bỏ Chạy

Chương 2232: Kéo tay bỏ chạy
 

Tần Dương biết khiêu vũ sao?

Quả thật hắn chưa học nhảy một cách có hệ thống, nước đến chân mới nhảy thì hiển nhiên sẽ chậm hơn một chút, vì vậy hắn ta chọn một kiểu nhảy vừa đơn giản nhẹ nhàng rồi khoa tay múa chân làm theo trên TV một lần.

Nhảy Popping!

Nhảy Popping là việc sử dụng vai, ngực, tay, chân, đầu và các vị trí khác để mô phỏng cách vận hành của máy móc, có tác động cảm giác lớn đến thị giác của con người, đòi hỏi sự phối hợp cơ bắp và cơ thể rất cao.

Người bình thường muốn nhảy Popping một cách thành thạo thì cần luyện tập rất nhiều, nhưng đối với những người tu hành như Tần Dương với tố chất cơ thể đến mức bùng nổ và khả năng lĩnh hội siêu cao mà nói, thì việc bắt chước nhảy Popping là điều rất đơn giản.

Trong lúc chán không có gì làm, Tần Dương đã từng xem TV bắt chước nhảy theo một lần, tuy là không quá chăm chỉ, nhưng dù sao chuyện đã từng làm thì sẽ không đến mức quên không còn một mống.

Hai tay Tần Dương nắm lấy lan can, trực tiếp lộn một vòng lên sân khấu, theo lẽ thường cong người đưa chân sau đó thuận thế lộn mình lên trên sân khấu, thế nhưng Tần Dương vừa duỗi người thì cơ thể đột nhiên như cứng ngắc, cứng như một tấm sắt rồi trực tiếp ngã xuống đất.

Ngã thì ngã thôi, tốc độ này hẳn là một quá trình tăng tốc để rơi xuống, nhưng Tần Dương lại rơi xuống chậm như vậy, có vẻ rất thong thả ung dung, nhưng toàn thân vẫn cứng ngắc, loại hành vi trái ngược lại với cơ học này nhanh chóng bắt được ánh mắt của mọi người.

Đương nhiên Tần Dương dựa vào sức lực của hai tay nắm lấy lan can, sau khi ngã xuống, một bên thân thể dựng thẳng tắp như người máy, sau đó khuỷu tay lắc lư mấy cái như người máy, có vẻ như đang run lên.

Chỉ là ngã xuống và đứng sừng sững như thế, hai động tác tưởng chừng đơn giản nhưng không hề đơn giản đã ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Tần Dương tiếp tục màn biểu diễn người máy, giống như hắn đã hóa thân thành một người máy thực thụ, mọi khớp xương đều có thể xoay, mỗi cử động đều giống như một cái máy bằng thép thẳng tắp, nhưng mỗi cử động đều tràn đầy sức mạnh.

Tiết mục của Tần Dương thu hút sự chú ý của đông đảo khán giả ở dưới sân khấu, sau một hồi âm thanh hỗn loạn vang lên , đột nhiên một giọng nói dứt khoát vang lên trong hội trường.

"Số hai!"

"Số hai!"

Người số một là nhảy hip-hop, và hắn ta đang thực hiện điệu nhảy Drops trên mặt đất. Thực ra cậu ta cũng nhảy rất tốt, dù gì cậu ta đã có thể đánh bại những người chiến thắng ở vòng trước. Luôn luôn có một Cuối cùng còn sót lại vài cây cọ trên sân khấu. Thật không may cậu ta đã gặp phải Tần Dương, cái quái thai dị thường này biết khống chế cơ thể chính xác vô biên và kinh khủng.

Người máy do Tần Dương biểu diễn đã chinh phục tất cả khán giả, chỉ trong một phút ngắn ngủi, toàn bộ sân khấu chỉ có một giọng nói.

"Số hai!"

"Số hai!"

Số một cũng không nhảy nổi nữa, tình hình hiện trường đã thế này rồi thì còn gì mà hồi hộp chứ?

Số một dựng ngón cái với Tần Dương, lắc đầu cạn lời, sau đó xoay người nhảy ra khỏi sàn chữ T.

"Vị khách bí ẩn giấu mặt này đã biểu diễn một điệu nhảy Popping khiến mọi người khinh ngạc, hắn đã giành được sự tán thành của mọi người mà không hề hồi hộp, vậy thì, sẽ còn người nào thách đấu không?

DJ vừa khuấy động bầu không khí của hiện trường vừa hỏi còn có ai thách đấu hắn nữa không, nhưng mà không có ai đi lên sàn chữ T nữa, hiển nhiên không có ai cảm thấy mình có thể đánh bại Tần Dương bằng kỹ năng vũ đạo của mình, nên tự nhiên sẽ không có ai sẵn sàng lên sân khấu tìm nhục cả.

"Tiếng thứ nhất, tiếng thứ hai, còn có ai muốn thách đấu không? Có vẻ như thí sinh giấu mặt này đã dùng kĩ thuật nhảy điêu luyện của mình để khiến cho tất cả mọi người đều rung động. Vậy thì chúng tôi xin chúc mừng vị Cướp Biển tiên sinh này, anh ấy chính là "Ông hoàng bước nhảy” của tối hôm nay!”

Tiếng hoan hô trong hiện trường vang lên như sấm, Văn Vũ Nghiên vui vẻ hét to một tiếng, cố gắng quơ quơ bàn tay nhỏ bé của mình với Tần Dương.

Cô mỹ nhân gửi chiếc hộp có sợi dây chuyền bằng đá quý đến trước mặt Tần Dương, DJ tiếp tục lấy đà: "Được rồi, Cướp biển tiên sinh bí ẩn của chúng ta lấy được sượi dây chuyền ngọc bích trị giá 18.888 này. Vậy thì chúng tôi muốn hỏi một câu, Cướp Biển tiên sinh, anh sẽ làm gì với sợi dây chuyền này? "

Tần Dương trả lời: "Tặng."

DJ hỏi: "Vậy thì chắc chắn sẽ tặng cho một cô gái xinh đẹp, vậy thì cô gái xinh đẹp kia có đang có mặt ở hiện trường không?"

Tần Dương còn chưa trả lời thì bên dưới đã có người hét lớn: "Có, ở đây!"

Mọi người nhìn theo tiếng hét, bên cạnh đột nhiên có người nhường vài bước, vốn dĩ là một nơi đông đúc đột nhiên lộ ra một chỗ trống nhỏ, Văn Vũ Nghiên đột nhiên được nổi bật lên.

Ánh sáng lập tức theo đó chiếu vào trên người Văn Vũ Nghiên.

Văn Vũ Nghiên dưới ánh đèn nở rộ vẻ đẹp vô tận, khiến cho những người đàn ông có mặt đều cảm thấy kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô.

Xinh đẹp quá!

Văn Vũ Nghiên bị ánh đèn chiếu tới, bị mọi người nhìn như vậy, nhất thời hơi hoảng loạn, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại.

Văn Vũ Nghiên không nói gì, chỉ là hai mắt sáng ngời nhìn Tần Dương, sắc mặt ửng hồng, tựa hồ đang mong đợi điều gì đó.

"Oa, đúng là một đại mỹ nhân! Chắc giờ phút này trong lòng của tất cả đồng hương nam có mặt đều tràn đầy ghen tị, vậy chúng ta còn chần chừ gì nữa, hãy chúng ta mời vị mỹ nữ này lên sân khấu thôi!"

"Lên sân khấu!"

"Lên sân khấu!"

Dưới sân khấu vang lên tiếng hét rất đồng đều, ánh mắt mờ mịt của Văn Vũ Nghiên nhìn Tần Dương một cái, cô cắn chặt răng, đột nhiên chạy nhanh lên sàn chữ T.

Tần Dương cầm trên tay sợi dây chuyền ngọc bích còn đang do dự muốn nói gì đó, nhưng Văn Vũ Nghiên đã trực tiếp nắm lấy tay hắn, sau đó kéo hắn chạy xuống dưới.

Tần Dương hoàn hồn, cũng không có ngăn cản, liền cùng Văn Vũ Nghiên chạy xuống sân khấu.

Văn Vũ Nghiên đi không ngừng, cô không chạy về nơi hai người đang ngồi, thay vào đó, cô trực tiếp nắm tay Tần Dương, chạy một mạch ra cửa.

Ánh đèn cũng đuổi theo hai người, giọng nói trêu chọc của DJ vang lên trên sân khấu: "Xem ra mỹ nữ của chúng ta đã quá cảm động đến mức nóng lòng muốn lấy thân báo đáp, đây là đang chạy như bay về khách sạn sao?”

Mọi người cười phá lên, bọn họ đều hâm mộ nhìn Tần Dương bị kéo chạy đi, hận không thể biến mình thành hắn.

Văn Vũ Nghiên nắm lấy tay Tần Dương, chạy nhanh một mạch, trực tiếp lao ra khỏi quán bar Phi Vũ, chạy về hướng bên cạnh mấy chục mét, quay đầu về phía sau thấy không có ai thì mới dừng lại.

Tần Dương nhìn Văn Vũ Nghiên đang hơi thở hổn hển, cười nói: "Chạy nhanh như thế làm gì, sợ ta bị người ta nhận ra à?"

Văn Vũ Nghiên ừ một cái: "Tôi mà lên sân khấu thì chắc chắn bọn họ sẽ bảo anh đeo dây chuyền lên cho tôi, có thể sẽ có vài yêu cầu quái gở, bị mọi người chú ý sẽ không tốt lắm, dù sao cũng đã thắng được sợi dây chuyền rồi, vậy thì chạy thôi.”

Bị mọi người chú ý sẽ không tốt lắm?

Không có ai thấy thì chẳng lẽ đã ổn rồi sao?

Trong lòng Tần Dương đột nhiên nhảy ra một câu, sau đó duỗi tay cầm sợi dây chuyền ngọc bích: "Sợi dây chuyền mà cô muốn, không phụ sự kì vọng, tôi đã giúp cô lấy về rồi."

Văn Vũ Nghiên nhìn sợi dây chuyền ngọc bích trong tay Tần Dương, sáng ngời tuyệt đẹp dưới ánh đèn, cô cắn chặt môi, gò má ửng đỏ tiến lên một bước, quay lưng lại, ngẩng chiếc cổ thon dài lên như một con thiên nga trắng .

"Anh đeo vào cho tôi đi!”
Bình Luận (0)
Comment