Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2229 - Chương 2240: Người Theo Đuổi

Chương 2240: Người theo đuổi
 

Tần Dương lặng lẽ hạ cánh xuống Liverpool, vừa bước ra khỏi sân bay thì đã có người chờ sẵn ở cửa.

Brance biết rTần Dương muốn đến Ingles thăm bạn gái, rất vui mừng, đích thân sắp xếp một người phục vụ ăn, ở, đi lại cho toàn bộ hành trình của Tần Dương.

Bên phía Dunhill cực kỳ chăm sóc cho Tần Dương, Brauns biết rất rõ 100 triệu có thể là một con số lớn đối với những người khác, kể cả những ngôi sao hạng nhất, chắc chắn là một con số không hề nhỏ, chưa kể những làm phát ngôn cho một thương hiệu nổi tiếng thế giới cũng là mộ cách tăng độ nổi tiếng của bản thân.

Brance đã dùng sự chân thành của mình để cảm động Tần Dương, ký một hợp đồng ủy quyền, anh ta biết rất rõ rằng Tần Dương càng quan tâm đến những thứ khác hơn ngoài tiền bạc, chẳng hạn như sự chân thành, tự do, tôn trọng, v.v. Nếu như Tần Dương đến Ingles, đến đại doanh của Dunhill, đương nhiên anh ta muốn khiến cho Tần Dương có cảm giác thân mật ấm áp như ở nhà.

Khách sạn nơi Tần Dương ở cách chỗ làm việc của Hàn Thanh Thanh không xa, đi bộ vài bước là có thể tới, là một khách sạn năm sao siêu hạng.

Tần Dương nhìn đồng hồ xong thì khi nghỉ ngơi một chút trong khách sạn, cũng sắp đến giờ Hàn Thanh Thanh tan làm, Tần Dương tản bộ ra khỏi khách sạn, mua một bó hoa hồng lớn ở cửa hàng hoa ven đường, rồi tản bộ về phía nơi Hàn Thanh Thanh làm việc.

Chẳng mấy chốc, Tần Dương đã đến bên ngoài tòa nhà nơi Hàn Thanh Thanh làm việc, Tần Dương cũng không vội, đeo kính râm, nhàn nhã vào cột đèn đường ở bên đường, yên lặng chờ đợi.

Lúc này, còn có mười phút nữa Hàn Thanh Thanh mới tan sở, Tần Dương vừa nhìn lối ra của tòa nhà đối diện vừa nghĩ Hàn Thanh Thanh sẽ có phản ứng gì khi nhìn thấy mình

Ngạc nhiên vui mừng?

Tần Dương chưa nói với Hàn Thanh Thanh rằng mình sẽ đến Ingles, hắn muốn cho cô một bất ngờ.

Tình yêu nam nữ luôn cần những bất ngờ, dù chỉ là bất ngờ nho nhỏ, thà sống như nước đọng, nhiều lúc, giữa nam nữ không phải không có tình yêu, cũng không phải là không chung thủy với gia đình, chỉ là đối với cuộc sống ao tù nước đọng này mà không có bất cứ mong chờ hay bất ngờ nào thì sẽ mất đi hi vọng mà thôi.

Trong lúc Tần Dương đang đợi thì một chiếc Bentley màu bạc lướt qua nhẹ nhàng như cá mập bạc dừng ở ven đường, ngay bên cạnh Tần Dương.

Trên ghế lái của chiếc Bentley, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, mặc một bộ quần áo vô cùng màu mè, trông rất nổi loạn và tràn đầy hơi thở của tuổi trẻ.

Một chùm hoa hồng lớn rực rỡ được đặt trên ghế phụ của Bentley, người thanh niên ngồi trên ghế lái đưa mắt nhìn về phía Tần Dương đang ôm một bó hoa, khẽ huýt sáo với Tần Dương: "Hey, người anh em, đang chờ mỹ nữ à?”

Tần Dương liếc qua bụi hoa hồng to trên ghế phụ, khẽ cười: "Chờ bạn gái."

Người thanh niên mỉm cười, mở ra ghế lái bước xuống, dựa vào cửa, đánh giá Tần Dương một lượt: "Người anh em, bạn gái của anh cũng làm việc ở đây sao?"

Tần Dương cười: "Ừ, còn anh?"

Thanh niên hất cằm về phía tòa nhà: "Đang làm việc ở trong đó, vậy không đợi cô ấy tan làm à?”

Tần Dương gật đầu: "Bạn gái?"

Nam thanh niên lấy từ trong túi áo ra một bao thuốc lá, châm lửa đốt với tư thế rất tiêu sái: "Bây giờ vẫn chưa phải, nhưng sẽ nhanh chóng phải thôi.”

Tần Dương nhìn thoáng qua phương hướng tòa nhà, trong lòng đột nhiên có dự cảm xấu.

Người có thể khiến tên lái Bentley mở cửa theo đuổi, nhất định là rất xinh đẹp, hơn nữa tòa nhà văn phòng này toàn là nhân viên chính phủ có liên quan, có lẽ không có quá nhiều người trẻ đẹp ... Vãi, chẳng lẽ tên này đang đợi Hàn Thanh Thanh?”

Tần Dương ngập ngừng hỏi: "Cô gái mà anh theo đuổi hẳn là rất xinh đẹp đúng không?"

Người thanh niên ngậm điếu thuốc trên tay, dùng giọng điệu vô cùng đắc ý để trả lời: “Tất nhiên, nếu không xinh đẹp thì tôi sẽ để mắt tới ư?”

Người thanh niên đánh giá Tần Dương cười nói: "Anh đến từ Hoa Hạ, cô gái mà tôi chờ đợi cũng là người Hoa Hạ, hẳn là đồng nghiệp của bạn gái anh?"

Tần Dương nghe người thanh niên này nói xong thì dự cảm xấu trong lòng càng thêm mạnh.

Xinh đẹp?

Cô gái Hoa Hạ?

Mẹ nó, chẳng lẽ là Hàn Thanh Thanh thật sao?

Tần Dương lại đánh giá một lượng người thanh niên trông có vẻ gia cảnh không tầm thường này, suy nghĩ một chút nói: "Cô gái mà anh đuổi theo tên là gì? Có lẽ tôi cũng quen biết đấy."

Người thanh niên quay đầu nhìn Tần Dương, nhưng không nghĩ nhiều, tiện miệng đáp: "Cô ấy tên là Hàn Thanh Thanh, nghe nói là người mới, nếu như bạn gái anh là nhân viên lâu năm, chắc có lẽ cũng quen biết đó.

Tần Dương lập tức cạn lời.

Thế mà mình lại đoán đúng, tên này đúng là đến để theo đuổi Hàn Thanh Thanh.

Thế này cũng quá trùng hợp rồi đó!

Trong lòng Tần Dương cũng không tức giận, ngược lại là cảm thấy hơi dở khóc dở cười.

Hàn Thanh Thanh xinh đẹp, có năng lực, có khí chất, thu hút được sự theo đuổi của những người đàn ông khác cũng là chuyện bình thường, trước đây ở trong trường cũng không phải như vậy sao?

Tần Dương chỉ không ngờ mình tới đây để mang bất ngờ cho Hàn Thanh Thanh mà lại gặp một chuyện dở khóc dở cười như vậy.

Tần Dương cũng không tức giận, bạn gái hắn xinh đẹp quyến rũ có người theo đuổi là chuyện bình thường, chẳng lẽ lại vì chuyện này mà tức giận ư?

"Người anh em, tôi khuyên anh nên trở về đi, Hàn Thanh Thanh có bạn trai rồi..."

Trên mặt người thanh niên không có sự kinh ngạc, thản nhiên đáp: "Tôi biết, tôi nghe nói đó là một người nổi tiếng ở Hoa Hạ, nhưng thế thì sao? Họ chưa kết hôn, hơn nữa kết hôn rồi cũng không sao, đàn ông theo đuổi người phụ nữ mà mình thíchmnà thôi. "

Nghe người thanh niên này nói như vậy, Tần Dương nhất thời không biết nên nói cái gì, tuy rằng trong lòng có chút buồn cười, nhưng người ta nói cũng không có gì sai.

"Người anh em, tôi nghe nói quan hệ của bọn họ rất tốt, e là lần theo đuổi này của anh sẽ thất bại đó.”

Người thanh niên hừ lạnh: "Dù quan hệ tốt đến đâu, nếu hai nơi cách biệt, thì tình cảm đó tự nhiên cũng sẽ nhạt đi, hơn nữa, chuyện nam nữ ai nói rõ được chứ?”

Tần Dương lắc đầu, người thanh niên này tự cảm thấy mình tốt đẹp hả.

Nhưng nghĩ vậy cũng không có gì sai, mấy tên con ông cháu cha bình thường tự cho mình là cao, cảm thấy bản thân mình là người ưu tú nhất, tất cả phụ nữu đều phải thích mình, nếu không thích mình thì chính là đồ phụ nữa không có mắt nhìn, không hiểu biết, không biết thức thời.

Tần Dương đang định nói thêm gì đó thì trong tòa nhà đã có một đám người tan làm, trong đám người đó, Hàn Thanh Thanh duyên dáng yêu kiều mặc đồng phục, nổi bật gữa đám đông khiến người khác chú ý.

Tần Dương đang cầm hoa định lên đón thì tên thanh niên kia đã vớ lấy bó hoa ở ghế phụ, nhanh chóng chạy qua, Tần Dương bất lực đi theo sau.

Tần Dương và tên thanh niên kia mỗi người ôm một bố hoa, đứng ở cửa, đương nhiên sẽ rất bắt mắt, tất cả những người tan làm đều nhìn qua.

Hàn Thanh Thanh đang nói chuyện với một nữ đồng nghiệp bên cạnh, cô cũng chú ý tới hai người ở cửa, ánh mắt quét qua người thanh niên mang vẻ mặt tha thiết phía trước, khi nhìn thấy Tần Dương cầm hoa sau lưng thì lập tức sững sờ, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, thấp giọng king ngạc hô lên.
Bình Luận (0)
Comment