Chương 2263: Cuối cùng vẫn bị theo dõi rồi!
Cuối cùng mình vẫn bị Niết Bàn theo dõi rồi.
Đối mặt với tình huống như vậy, Tần Dương cũng rất bất đắc dĩ. Lúc trước, từng phát sinh xung đột vài lần với Niết Bàn, nhưng giới hạn trong ân oán cá nhân với một trưởng lão. Hiện giờ lại bị toàn bộ tổ chức Niết Bàn theo dõi, bị xếp vào danh sách tiêu diệt, tình huống này rõ ràng hoàn toàn bất đồng.
“Danh sách tiêu diệt chẳng phải là rất nhiều người chuẩn bị xuống tay với tôi sao? Tôi cũng mới chỉ là sức mạnh siêu phàm, nếu người tới là sức mạnh chí tôn, thì tôi chẳng phải khoanh tay chịu chết sao?”
Tần Dương bĩu môi, trên mặt toát ra vài phần cười khổ: “Nếu Cố Hoan ra tay, vậy căn bản là không trì hoãn, chết chắc rồi.”
Sức mạnh của Tần Dương là siêu phàm trung kỳ, hiện tại chưa ngồi hỏa tiễn phi thăng, cũng cần thời gian, nhưng nếu bị Cố Hoan theo dõi, thì tu hành thế nào cũng không kịp.
“Cố Hoan sẽ không ra tay với cậu. Lúc trước lần đó chỉ là ép tôi cứu cậu, ông ta nhân cơ hội tốt cứu Ba Tụng mà thôi.”
Ánh mắt Tần Dương sáng lên: “Tiền bối xác định chứ?”
Trong lòng Tần Dương lại hơi lo lắng. Nếu Cố Hoan thật sự muốn giết mình, quang minh chính đại trực tiếp giết đến cửa nhà, cho dù trong nhà mình có cường giả chí tôn Lucian, thì cũng vô dụng.
Đây cũng là chỗ đáng sợ của cường giả chí tôn hậu kỳ đỉnh phong. Một khi hắn thật sự muốn giết ngươi, trừ khi ngươi trốn đến mức khiến hắn hoàn toàn tìm không thấy, nếu không, ngươi chỉ có chết chắc.
Mai Lạc Y gật đầu, ánh mắt hơi phức tạp: “Nội tâm của người như Cố Hoan rất kiêu ngạo. Ông ta sẽ không ra tay với một vãn bối chỉ có sức mạnh siêu phàm, ông ta không thừa nhận nổi chuyện này.”
Tần Dương cẩn thận nghĩ, hình như thật sự cũng đúng. Lúc trước, Cố Hoan gặp mình lần đầu tiên, bị mình phát hiện theo dõi manh mối. Sau đó, ông ta bắt được mình, nhưng cả đường đi, lại không làm bị thương mình, thậm chí cũng không làm hại những chiến sĩ Thâm Lam khác. Điều duy nhất ông ta làm là cho nổ chiếc phi thuyền cướp được.
Còn lần này, tuy ông ta ra tay lợi hại với mình, nhưng giống như lời Mai Lạc Y nói, ông ta căn bản là cố ý ép Mai Lạc Y cứu người, ông ta cũng nhân cơ hội cứu Ba Tụng mà thôi. Nếu không, với sức mạnh của ông ta, thật sự muốn giết mình, thì đâu cần gióng trống khua chiêng xông tới đánh xuống một đao như vậy?
Tùy tiện tìm một cơ hội, giả vờ đi qua đối diện trên đường, thời gian chỉ một lần gặp mặt như vậy đã đủ cho ông ta âm thầm giết mình mấy chục lần, cần làm ầm ĩ như bây giờ sao?
Xác định Cố Hoan sẽ không ra tay với mình, Tần Dương lập tức cũng thở dài nhẹ nhõm. Xét cho cùng, việc này liên lụy đến tính mạng của mình, hắn không thể không cẩn thận.
“Cũng không biết trong Niết Bàn có cao thủ gì. Tôi chỉ biết bọn họ có chia quản lý và trưởng lão. Mười ba trưởng lão cơ bản đều là cường giả chí tôn. Tôi từng đánh giao tế vài lần với một trưởng lão trong đó tên Augustus, còn suýt chút nữa chết trong tay ông ta, còn quản lý phụ trách sự vụ cụ thể của các khu vực lớn……”
Mai Lạc Y gật đầu: “Đây là cấu trúc bề ngoài của Niết Bàn, giống như hội đồng quản trị và người phụ trách các bộ phận lớn của một công ty, nhưng bên trong, bọn họ tất nhiên còn có lực lượng ngầm bí mật. Theo chúng ta biết, bọn họ có một Chấp Pháp Đường, chuyên môn phụ trách thủ lĩnh của Niết Bàn, nghe theo mệnh lệnh của hắn mà hành sự, đối nội đối ngoại cũng đều có người phụ trách.”
Tần Dương nhíu mày: “Chấp Pháp Đường? Tên này vừa nghe liền biết không dễ chọc. Đại khái là diệt trừ những kẻ bất đồng chính kiến, trấn áp người ăn cây táo, rào cây sung trong tổ chức. Tổ chức như vậy tất nhiên cần vũ lực tuyệt đối lớn mạnh.”
Mai Lạc Y gật đầu: “Đúng vậy, các quốc gia từng tiến hành đào sâu Niết Bàn, nhưng người Niết Bàn che giấu rất sâu, thậm chí trải qua trăm nghìn năm để che giấu, người của bọn họ đã hoàn toàn thẩm thấu vào các tổ chức lớn trên thế giới, muốn đào ra bọn họ, quá khó khăn.”
Tần Dương cười khổ: “Ví như Bàn Cổ, ví như Thâm Lam?”
Mai Lạc Y thở dài: “Đúng vậy, tuy rằng hầu hết mọi người sẽ không nhận tôn chỉ hoặc là nói tín ngưỡng của Niết Bàn, nhưng trên thế giới này chưa bao giờ thiếu một số kẻ cuồng tín hoặc những người tin vào tín ngưỡng cực đoan, coi sinh mệnh như cỏ rác. Niết Bàn vô cùng thích hợp với bọn họ. Hơn nữa, những người này thường thường đều rất cố chấp, chuyện đã nhận định thì mười con bò cũng không kéo lại được……”
Tần Dương hiểu, gật đầu. Trên thế giới này có đủ loại tổ chức tín ngưỡng, có thể người ngoài rất khó hiểu, cảm thấy ngươi như vậy không phải vô nghĩa sao, bệnh tâm thần rồi, nhưng đối với người chân chính tin, bọn họ lại có thể làm ra rất nhiều chuyện điên cuồng, làm ra rất nhiều chuyện khiến người thường khó có thể hiểu.
Cố chấp, điên cuồng!
“Được, cảm ơn tiền bối nhắc nhở, tôi sẽ cẩn thận.”
Tần Dương đồng ý một tiếng, chợt cảm thán nói: “Đáng tiếc chiến giáp Kỳ Tích không thể được mặc trên người mọi lúc. Nếu không, tôi cũng không cần sợ cao thủ bình thường đuổi giết.”
Tần Dương mặc vào chiến giáp Kỳ Tích, sức chiến đấu bạo phát, có thể đạt tới cảnh giới cường giả chí tôn, cho dù thật là cường giả chí tôn ra tay, Tần Dương không đánh lại thì cũng tuyệt đối có thể chạy. Đáng tiếc là chiến giáp Kỳ Tích không thể được mặc khi không có nhiệm vụ. Hơn nữa, quan trọng nhất là chiến giáp Kỳ Tích còn chưa cho hấp thụ ánh sáng, hơn nữa chung quy vẫn là một khối to như vậy, không thể tùy thời mặc trên người rêu rao khắp nơi, vậy chỉ sợ rất nhanh sẽ gây ra cơn chấn động mới.
Mai Lạc Y cũng bất lực với việc này. Đây không chỉ là quy củ của Bàn Cổ, cũng là quy củ của toàn bộ Thâm Lam, không thể vì an nguy của đội viên nào đó mà phá hỏng đại cục.
“Vì lý do an toàn, cậu cố gắng ở lại doanh trại Bàn Cổ, ít nhất ở đó, không ai dám phô trương tấn công cậu. Cho dù thực sự có người xâm nhập Bàn Cổ, thì người đó cũng phải cân nhắc xem có đáng để tấn công cậu và bại lộ bản thân hay không….”
Tần Dương bất đắc dĩ gật đầu, cười khổ nói: “Vâng, tôi về nhà xem xem. Nếu trong nhà không có chuyện gì quan trọng, thì tôi sẽ ở Bàn Cổ yên tâm tu hành, nhanh chóng tăng sức mạnh bản thân.”
Mai Lạc Y cười nói: “Vậy không phải rất tốt sao? Hiện tại cậu còn trẻ, hơn nữa theo tiêu chuẩn sức mạnh này của cậu, không có gì bất ngờ xảy ra, thì ít cũng phải sống đến 150 tuổi. Không, tình huống thân thể của cậu đặc thù, tôi đoán cậu phải sống đến 200 tuổi cũng không thành vấn đề. Hiện tại, tăng sức mạnh bảo đảm an toàn, về sau sức mạnh đủ rồi, thiên hạ còn không do cậu hành tẩu sao?”
Trong lòng Tần Dương thở dài một hơi, nhưng khi đó tôi đã không phải tôi của hiện tại. Khi đó tất cả cũng không giống tất cả của hiện tại, cảm thụ của mình bốn mươi tuổi có thể giống lúc mình hai mươi tuổi sao?
Tần Dương tất nhiên biết Mai Lạc Y cũng chỉ là đang trấn an mình. Ai bảo mình bị quái vật khổng lồ Niết Bàn theo dõi chứ, mạng nhỏ quan trọng.
“Được, thế nào, tôi cũng phải có năng lực trốn thoát khi đối mặt với cường giả chí tôn, khi đó có lẽ sẽ an toàn hơn một chút.”
Mai Lạc Y cười nói: “Hiện tại cậu là siêu phàm trung kỳ, đã có thể địch nổi cường giả Thông Thần. Tôi nghĩ chờ cậu bước vào sức mạnh Thông Thần, có lẽ cậu cũng đã có được năng lực chiến với cường giả chí tôn. Cho dù không địch lại, thì chắc là có thể trốn thoát…… Theo thiên phú của cậu, chắc là không tốn bao nhiêu thời gian.”
Tần Dương đang muốn trả lời, thì di động của hắn bỗng nhiên vang lên, là một dãy số xa lạ từ nước ngoài.
Tần Dương làm vẻ mặt xin lỗi với Mai Lạc Y, đi hai bước ra bên ngoài, đồng thời nhận điện thoại. Một giọng nói quen thuộc vang lên trong điện thoại, mang theo vài phần ý cười thản nhiên.
“Tần Dương, tên nhóc cậu rất biết lăn lộn, đã lên danh sách tiêu diệt của Niết Bàn rồi……”
Tần Dương sợ hãi cả kinh, ánh mắt cũng hơi thay đổi.
Samuel!
Thiên sứ tử vong Samuel!