Chương 2262: Danh sách tiêu diệt
Mai Lạc Y cắn răng, không đuổi theo, nhìn Cố Hoan dẫn theo Ba Tụng trốn vào trong bóng tối.
Một mặt bà ấy biết cho dù mình đuổi theo cũng không làm gì được Cố Hoan, sức mạnh của mình cũng không chênh lệch với ông ta nhiều. Nghiêm khắc mà nói Cố Hoan còn lợi hại hơn mình một ít. Mặt khác bà ấy cũng lo lắng Cố Hoan thật sự sẽ hạ độc thủ với Tần Dương.
Nếu Cố Hoan thật sự muốn giết Tần Dương, trừ khi Tần Dương cũng biến thành sức mạnh chí tôn hậu kỳ, nếu không đều là con đường chết.
Mấy đao vừa rồi của ông ta nhìn qua rất hung mãnh, nhưng ông ta lại không hề che giấu hơi thở của mình, chứng tỏ là kế vây Nguỵ cứu Triệu, khiến bà ấy vội vã đi cứu Tần Dương, ông ta liền nhân cơ hội cứu đi Ba Tụng.
Mai Lạc Y cũng hết cách, cho dù biết mục đích của Cố Hoan, nhưng bà ấy không thể thấy chết mà không cứu.
Cho dù sức mạnh của nhát đao kia không phải trăm phần trăm, thì Tần Dương cũng tuyệt đối không thể chịu nổi.
Tần Dương chạy ra khỏi phòng, nhìn sắc mặt phẫn nộ của Mai Lạc Y, tâm trạng của hắn cũng có vài phần xấu hổ, giống như mình trở thành người kéo chân sau vậy.
“Tiền bối, lần này lại là ngài cứu tôi…… Hình như tôi gặp phải Cố Hoan thì liền không có chuyện gì tốt……”
Mai Lạc Y lắc đầu: “Ông ta không phải nhằm vào cậu mà tới, chỉ là vây Nguỵ cứu Triệu mà thôi. Xem ra Niết Bàn cũng rất coi trọng sức mạnh của Ba Tụng, vậy mà lại bảo Cố Hoan ra tay cứu người. Nếu sớm đoán trước được việc này, chúng ta đã không nên dừng lại ở đây.”
Tần Dương cười khổ nói: “Ai biết lá gan đối phương lớn như vậy chứ. Nơi này là chỗ nào, người bình thường cũng không dám xông vào, hơn nữa ai lại nghĩ đến đối phương vì cứu Ba Tụng mà lại bảo Cố Hoan ra tay chứ?”
Mai Lạc Y bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, nhíu mày nói: “Ba Tụng được cứu đi, vậy bệnh của Phi Phi……”
Tần Dương an ủi nói: “Tiền bối xin yên tâm, lúc trước tôi đã dò hỏi ông ta kỹ càng tỉ mỉ các bước và quá trình. Tôi cũng lấy được bút ký của ông ta, đủ để chứng minh tất cả đều là thật. Chỉ cần cho tôi một chút thời gian, tôi chắc có thể phá giải bí thuật tinh thần mà ông ta thi triển.”
Mai Lạc Y hơi thở dài nhẹ nhõm, nhưng vẫn truy vấn: “Có nắm chắc không?”
Tần Dương hơi do dự: “Bảy tám mươi phần trăm.”
Mai Lạc Y hơi nhăn mày lại, nhưng bà ấy cũng không nói thêm gì. Xét cho cùng, việc này vốn không liên quan đến Tần Dương, hắn hoàn toàn là tới giúp mình. Hắn làm hết sức vậy là đủ rồi. Cho dù là kết quả gì, thì dù sao cũng phải chấp nhận, huống chi xác suất bảy tám mươi phần trăm đã rất lớn rồi.
“Ba Tụng được cứu đi, có Cố Hoan ở đó, muốn bắt lại ông ta, cơ bản là không thể. Chúng ta không cần phải ở lại nơi này nữa. Ngày mai về nước đi, sau đó từ từ nghiên cứu.”
“Vâng!”
Tuy rằng Ba Tụng được cứu đi, nhưng Tần Dương ngược lại cũng không quá thất vọng, bởi vì Tần Dương đã đào gần hết bí mật trên người Ba Tụng, cho dù còn lại một ít, thì cũng là chuyện không quan trọng gì.
Có được rất nhiều kinh nghiệm từ trong miệng Ba Tụng, hơn nữa sổ ghi chép của ông ta cũng đủ cho Tần Dương nghiên cứu rất lâu. Xét cho cùng, đây cũng không phải là bút ký được ghi lại trong một ngày hai ngày.
Ngày hôm sau, ba người Tần Dương liền bay về Thông Châu. Tần Dương mượn nơi yên tĩnh của nhà họ Mai để ở. Mỗi ngày hăn chuyên chú nghiên cứu những bí thuật sức mạnh tinh thần, đồng thời suy tư luyện tập phương pháp cảm giác kia.
Phương thức tấn công giống nhau, mấu chốt nhất là con đường cầu nối thông hành. Người bình thường dựa vào ánh mắt giao tiếp, dựa vào cửa sổ tâm hồn là đôi mắt để truyền dẫn. Mà nếu không dựa vào đôi mắt, vậy thì cần phải tìm được từ trường sức mạnh tinh thần của mình, rồi lại tìm từ trường của đối phương. Sau đó, liên thông thành cầu nối, sau đó mới có thể thi triển bí thuật tinh thần, mới có thể tiến vào đầu đối phương, hơn nữa sinh ra hiệu quả tương ứng.
Tần Dương ở nửa tháng. Nửa tháng cũng không làm Tần Dương hoàn toàn nắm giữ phương pháp cảm giác, nhưng cũng đã sờ đến cửa ngạch, bất kỳ lúc nào cũng có thể một chân bước vào. Ngoài ra, hắn nghiên cứu một số bí pháp ghi lại trong sách của Ba Tụng, lại cảm thấy lên tay rất nhanh, tư thế chân thật thông một cái hiểu trăm cái.
Sau khi Tần Dương học một tuần, đã thử phá giải xiềng xích cho Mai Phi Phi, nhưng lại không thuận lợi. Tần Dương cũng không dám làm lung tung hoặc là dùng lực mạnh phá giải, chỉ có thể tiếp tục học tập, tiếp tục thăm dò.
Có sẵn người bệnh Mai Phi Phi để Tần Dương thực hành, Tần Dương hiểu biết càng ngày càng sâu, càng ngày càng thấu triệt đối với loại bí thuật tinh thần này. Mà khi được nửa tháng, cuối cùng Tần Dương phá giải được xiềng xich tinh thần khóa chặt Mai Phi Phi, hơn nữa còn dần dần chữa trị ký ức trong đầu bị hao tổn của Mai Phi Phi, khiến nó trở về vững vàng và cân bằng.
Cuối cùng, gương mặt tái nhợt của Mai Phi Phi cũng hiện lên sắc đỏ khỏe mạnh. Cơ thể cũng phát triển theo hướng tốt đẹp lên từng ngày. Mọi người cũng hoàn toàn yên tâm.
Hôm nay, Mai Lạc Y mời Tần Dương vào thư phòng, tự mình rót một ly trà cho Tần Dương. Tần Dương vội vàng đứng lên dùng đôi tay tiếp nhận.
“Cảm ơn tiền bối, tôi tự rót trà là được rồi……”
Mai Lạc Y ngồi xuống đối diện Tần Dương, cười ha ha nói: “Nên nói tiếng cảm ơn là tôi, không có sự giúp đỡ của cậu, còn không biết Phi Phi sẽ như thế nào nữa đây?”
Tần Dương cười nói: “Không phải tiền bối cũng dạy cho tôi phương pháp dưỡng sinh sao, tôi cũng chỉ có qua có lại thôi. Huống chi, lần này tôi đi theo một đường qua đây, đều là ngài ra tay làm khiếp sợ bọn người xấu, tôi chỉ bận đứng bên cạnh cảm thán thôi.”
Mai Lạc Y nghe Tần Dương nói năng dí dỏm, không nhịn được nở nụ cười: “Hai chuyện khác nhau, cho dù như thế nào, tôi cũng nợ cậu một ân tình.”
Tần Dương cười ha ha trả lời: “Tiền bối, nhân tình của ngày cũng không phải là chuyện nhỏ.”
Mai Lạc Y mỉm cười nói: “Thật ra nhân duyên của tôi cũng không tốt, chỉ là bởi vì tôi đặc biệt có thể đánh, cho nên mọi người mới cho tôi một ít tình mọn mà thôi. Tóm lại về sau có chuyện gì cần giúp đỡ, cậu cứ trực tiếp mở miệng là được, đừng coi tôi như người ngoài.”
Mai Lạc Y đã nói như vậy, Tần Dương tất nhiên sẽ không phản bác: “Được, vậy trước tiên cảm ơn tiền bối, có tiền bối che chở, ai còn dám đụng đến tôi. Loại cảm giác này không tồi.”
Mai Lạc Y mỉm cười, nhưng rất nhanh liền thu liễm ý cười: “Tôi gọi riêng cậu qua đây, thứ nhất là muốn cảm ơn cậu cứu Phi Phi, thứ hai là muốn nói cho cậu một tin tức.”
Tần Dương nhìn gương mặt có vài phần nghiêm túc của Mai Lạc Y, theo bản năng cũng nghiêm túc theo: “Tiền bối, rốt cuộc là tin tức gì?”
Ánh mắt Mai Lạc Y hơi lo lắng: “Niết Bàn xếp cậu vào danh sách tiêu diệt.”
Tần Dương mở to hai mắt: “Danh sách tiêu diệt? Thứ gì vậy?”
Mai Lạc Y thở dài nói: “Danh sách như tên của nó, chính là tất cả người bị xếp vào danh sách này thì Niết Bàn nhất định phải giết. Chỉ cần có bất kỳ kẻ nào giết chết cậu, thì đều có thể đạt được thù lao phong phú, đương nhiên, cũng có thể yêu cầu thứ khác ngoài tiền, bọn họ đều sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu……”
Tần Dương thở dài: “Đây còn không phải nhiệm vụ treo giải thưởng giết người đối với sát thủ, sau đó được người nhận đơn sao? Chỉ là đây là công khai treo giải thưởng, đạo lý mọi người đều có thể ngồi.”
Mai Lạc Y dặn dò nói: “Từ giờ trở đi, cậu phải ứng phó với đủ loại sát thủ. Ngày thường cẩn thận một chút, tốt nhất là mang theo người bên cạnh. Cho dù sức mạnh không mạnh bằng cậu, nhưng ít nhất có thể cảnh báo gì đó, có chuyện gì cũng có thể đối mặt với cậu……”