Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2256 - Chương 2267: Muốn Làm Chút Chuyện

Chương 2267: Muốn làm chút chuyện
 

“Chuyện mà ngươi làm ấy, rất đơn giản, giúp ta hỏi thăm là được rồi.”

Câu trả lời của Samuel không nằm ngoài suy nghĩ của Tần Dương, dù sao Tần Dương cũng nghĩ trong mắt Samuel hắn là một người có đủ năng lực để tiến vào cường giả đỉnh phong.

Ông ta gọi hắn từ Hoa Hạ xa xôi đến đây, cũng không thể chỉ vì muốn hắn giúp ông ta đi đánh nhau, làm một tên đánh thuê, vậy thì quá mất giá trị rồi, bên cạnh ông ta thiều gì người có năng lực như hắn chứ.

“Khi nào thì hành động?”

Samuel mỉm cười nói: “Những người được tập hợp cần phải tiến hành quản lý nhất định, sau đó mới có thể bí mật đưa đến mục tiêu, chuyện này tất nhiên có người phụ trách, chúng ta bây giờ cần xuất phát trước, tìm một vài nhân vật liên quan, sau đó từ trong miệng chúng moi ra tin tức có liên quan, cần một công kích lớn, mà chêch lệch thời gian không được quá lớn.”

Tần Dương nghi ngờ hỏi: “Chênh lệch thời gian?”

Samuel nói: “Chính là khi chúng ta bắt được những nhân vật liên quan, từ miệng chúng moi ra tin tức chúng ta cần, sau khi biết địa điểm, chúng ta cần phát động công kích trong thời gian ngắn nhất, không để cho địch có cơi hội cảm giác được hay là thay đổi kế hoạch.”

Tần Dương đột nhiên nói: “Hiểu rồi, dù gì tôi cứ nghe lệnh ông là được.”

Samuel đứng dậy, mỉm cười: “Ngươi từ xa đến, nghỉ ngơi tốt đi, lúc xuất phát ta sẽ gọi ngươi.”

“Được rồi!”

Samuel quay người đi đến cầu thang, ngay lúc đi xuống cầu thang, ông ta đột nhiên quay đầu lại: “Lục Thiên Sinh đã đột phá đến chí tôn rồi, chuyện này có lẽ ngươi cũng đã biết?”

Tần Dương hơi ngạc nhiên: “Nhanh vậy sao?”

Samuel bình thản nói: “Cũng không coi là nhanh, dù sao cũng là trả giá cả, đúng rồi, nếu như lần này hành động thuận lợi, quay về ta sẽ hoàn thành lời hứa với ngươi, để ngươi thăng cấp lên, với thực lực bây giờ của ngươi, thông thần phổ cấp thì không vấn đề gì cả.”

Tần Dương rợn tròn mắt, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Vậy tôi phải cảm ơn ông trước rồi.”

Samuel bình thản nói: “Có giá cả, coi như là nhận lại được gì đó, nếu không, lần sau ai mà muốn vì ta làm việc?”

Samuel đi rồi, quản gia thân cận của ông ta đi đến, mỉm cười: “Tần tiên sinh, căn phòng khi trước của anh vẫn được giữ lại, anh vẫn ở căn phòng đó chứ?”

Tần Dương cười nói: “Được, phiền ông rồi.”

Cái người quản gia thân cận này đúng là tâm phúc tay chân thân tín của Samuel, mà thực lực cũng rất cao, thậm chí Tần Dương còn không cảm nhận được đối thương có thực lực cao đến bao nhiêu.

Tần Dương quay lại căn phòng, tắm rửa, xem TV một lúc, ngủ một lúc, cũng đã đến bữa tối, Tần Dương còn đang suy nghĩ xem có nên đi đến nhà hàng trong khu nhà giàu ăn khi trước hay không, thì cửa phòng có tiếng gõ cửa.

Tần Dương mở cửa ra, thấy người đứng ở trước cửa là Lục Thiên Sinh.

“Đi thôi, đi ăn, tôi mời cậu.”

Tần Dương gương mặt kỳ quái nhìn Lục Thiên Sinh: “Chúng ta từ khi nào mà có quan hệ tốt như này thế?”

Lục Thiên Sinh cười nói: “Ở chõ này, rất hiến gặp dược bằng hữu cũ, cứ ôm chuyện cũ mãi, chẳng lẽ cậu và sư phụ cậu cứ hận thù mãi sao?”

Tần Dương lạnh lùng cười chế giễu nói: “Người ta nói đứng càng cao, thì lòng dạ càng lớn, tôi nghe nói ông đã đạt đến chí tôn phổ cấp, chẳng lẽ lại vì vậy mà giờ mở lòng?”

Lục Thiên Sinh không tức giận, chỉ bình thản nói:” Tôi và sư phụ cậu ân oán sớm cũng kết thúc rồi, tất nhiên, tôi cũng thắng một trận khốc liệt, nếu như sư phụ cậu có để ý cũng rất bình thường, nhưng với sự hiểu biết của tôi về ông ấy, sợ là ông ấy không để ý đâu, dù có để ý, cũng chỉ có bản thân cậu thôi.”

Tần Dương nhìn thái độ của Lục Thiên Sinh, lập tức không còn gì để nói, dù gì thì ông ta cũng nói thật.

“Thôi được, coi như ông nói đúng, sư phụ tôi đúng là không để ý đến, thật ra tôi cũng không để ý lắm, dù gì mâu thuẫn là ông và sư phụ tôi, tôi chỉ thấy có chút kỳ quái mà thôi.”

Lục Thiên Sinh không bất ngờ về câu nói của Tần Dương: “Dù gì thì chúng ta bây giờ cũng coi như là đồng nghiệp hoặc cùng nhau hợp tác làm việc, ăn có bữa cơm cũng không phải không được đúng không.”

Tần Dương không còn vướng bận, vui vẻ gật đầu: “Được thôi, định mời tôi ăn gì,ông đừng có nói định mời tôi ăn một nồi cơm lớn đấy nhá?”

“Mời cậu ăn cơm, tất nhiên là đi đến nhà hàng Thiên Đường, đầu bếp bên đó cũng là 5 sao đấy, cũng rất lợi hại.”

Tần Dương tất nhiên không khách khí với Lục Thiên Sinh, hai người cùng đi ra ngoài, đến nhà hàng Thiên Đường, Tần Dương gọi những món đắt nhất, lại gọi thêm một chai rượu trắng đắt không kém, giá tiền cho một bàn ăn này mà ở bên ngoài đủ để mua được mười mấy bữa.

“Nghe nói cậu tham gia vào Thâm Lam, còn lập công, tiếng tăm không nhỏ….”

Tần Dương cau mày: “Sao mà hình như ai cũng biết chuyện này thế nhỉ, lẽ nào chuyện như này không phải nên bí mật hay sao?”

Lục Thiên Sinh cười nhạt, nâng ly rượu lên: “Bí mật với người bình thường, còn với những người ở tầng cao hơn, có được bao nhiêu cái là bí mật?”

Tần Dương trơn trắng mắt: “Ông bây giờ mà cũng được coi là người ở tầng cao hơn thật sự hay sao?”

Lục Thiên Sinh cười uống một ngụm rượu: “May thay tôi cũng đã tiến vào được chí tôn, mà còn có mối quan hệ hợp tác với Samuel, mấy chuyện này cũng coi như biết hết.”

Tần Dương hiếu kỳ hỏi: “Vậy trước đây ông có biết không?Ý tôi là trước khi ông đến đây ấy….”

Lục Thiên Sinh thành thật trả lời: “Có nghe nói, nhưng cụ thể không rõ lắm, ở trong nước, có nhiều khi sợ bị người trên trong gia tộc biết, cũng không cần thiết phải nói rõ với người bên dưới, có nhiều thứ biết nhiều, nhưng không biết nói sao cho rõ ràng, muốn biết rõ ràng, trừ khi cậu tham gia vào.”

Tần Dương ồ một tiếng: “Đó là quy tắc trong gia tộc sao?”

Lục Thiên Sinh gật đầu: “Cũng đại khái là như vậy, có điều nói lại, tôi cũng rất phục tên nhóc như cậu, để lại tất cả cuộc sống an nhàn, đi đánh đánh giết giết, lang thang sống chết…”

Tần Dương cười khổ: “Ông nghĩ tôi không muốn ở nhà mà sống yên ổn sao, vậy trước tiên phải có một môi trường an toàn vui vẻ, sau đó còn không phải chịu đe dọa, không có nguy hiểm mới được, không tiếp xúc cũng thôi đi, thật sự mà rơi vào trong khó khăn nguy hiểm rất khó thoát thân,những chuyện như này không làm cũng lại thấy trong lòng không thoái mái….”

Lục Thiên Sinh nhìn Tần Dương bằng một ánh mắt phức tạp: “Cậu sống còn thú vị hơn cả tôi đấy.”

Tần Dương bây giờ cũng không chế giễu Lục Thiên Sinh nữa: “Ông bây giờ đi ra,cũng không bị gia tộc ràng buộc, cũng không cần để ý đến ánh mắt người khác, cái thành phố của sự hỗn loạn này không phải rất thích hợp với ông sao, muốn làm gì thì làm, tất cả đều dựa vào thực lực.”

Lục Thiên Sinh từ từ gật đầu: “Nói như vậy cũng không sai, có điều ở đây việc để làm không nhiều, có khi rất nhàn rỗi, trước đây á, còn không thấy, bây giờ, biết bản thân sống không được lâu, qua một ngày lại bớt đi một ngày, trong lòng lại có chút khó chịu, tóm lại cảm thấy bản thân nên làm chút việc gì đó…”

Tần Dương ngây ra, suy nghĩ vài giây, ánh mắt có chút phức tạp hỏi: “Làm chút việc gì đó? Khiến bản thân cảm thấy có ý nghĩa, không uổng phí cuộc sống?”
Bình Luận (0)
Comment