Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2261 - Chương 2272: Chấn Động Khi Vừa Mở Cửa

Chương 2272: Chấn động khi vừa mở cửa
 

Tung hoành ư?

Có lẽ cũng đúng.

Quả thưc Samuel nói không sai, con người đếu thích tung hoành, có ba phần năng lực, những luôn đi tung hoành chuyện của năm phần, có năm phần năng lực, lại đi thích tung hoành chuyện của bảy phần.

Đây chắc chắn là một hành vi nỗ lực để mọi người hăng hái tiến về phía trước để tạo ra một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng nó cũng là vấn đề liên tục tạo thêm áp lực cho bản thân, có thể thúc đẩy bản thân tiếp tục tiến lên, hoặc trong một khâu nào đó, họ không còn có thể chịu được áp lực, nhanh chóng sụp đổ.

Tung hoành là bản chất tự nhiên của con người.

Cuối cùng Samuel vẫn không trả lời câu hỏi của Tần Dương, chỉ là đưa ra hai chữ tung hoành không tính là lời giải thích để giải thích.

Tần Dương cũng không có hỏi thêm nữa, nói cho cùng, vào bây giờ hắn vẫn chưa có cái quyền để có một cuộc đối thoại bình đẳng chân chính với Samuel, Samuel muốn nói thì cứ nói, còn không muốn nói thì Tần Dương cũng hết cách, thậm chí quẳng gánh chạy lấy người hắn cũng không làm được.

Hợp tác luôn phải được thiết lập trên cơ sở sức mạnh, nếu không đủ mạnh thì sự hợp tác đó chắc chắn không công bằng tuyệt đối.

Samuel cần năng lực của Tần Dương, cũng đánh giáo cao nhân phẩm của Tần Dương, nhưng nếu Tần Dương thật sự vứt lại một câu, tôi không làm nữa, hoặc là chuyện này quá nguy hiểm, tôi không làm, liệu Samuel có còn ôn hòa với dễ nói chuyện như bây giờ không?

Câu trả lời là không thể!

Chiếc xe nhanh chóng đến đích, đó là một cồn cát rộng lớn không có bất kỳ dấu hiệu hay vật thể tham chiếu nào, mà phải dựa vào một thiết bị định vị được thiết kế vô cùng tinh vi mới đến được đây.

Thiết bị định vị này rất chính xác, trong đó có một điểm định vị, nhưng không có tọa độ cụ thể, có cái điểm định vị này, bất kể môi trường nào, chỉ cần có tín hiệu là có thể dựa theo điểm định vị này để tìm đến nơi.

Thiết bị định vị này không phải ai cũng có được, chỉ có quản lý cao cấp mới có, nhân viên làm việc trong đó bên trong sẽ không có thứ này, dù bọn họ đến giờ giải lao hiếm hoi cũng phải tiêm một thứ gì đó khiến mình hôn mê, đến một thời điểm nhất định lại tiêm một thứ gì đó, khiến họ tỉnh lại, còn ở cấp thấp nhất, đừng nghĩ đến kỳ nghỉ hay bất cứ thứ gì khác.

Thiết bị định vị có chức năng tự phát nổ, nếu gặp phải cuộc tập kích, họ sẽ phá hủy thiết bị định vị đầu tiên, như thế coi như bản thân họ cũng đã không tìm được căn cứ bí mật giữa biển cát mênh mông.

Caddy thân là quản lý cấp cao của căn cứ, đương nhiên bên cạnh chưa bao giờ thiếu vài bảo vệ cao cấp, cho dù gặp phải cường giả tối cao tấn công thì cũng không phải không có khả năng phản kháng, nhưng ngừoi bọn họ gặp phải chính là Samuel.

Samuel, thiên thần của cái chết!

Cường giả đỉnh phong, một trong những người mạnh nhất trên thế giới!

Thậm chí Caddy còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Samuel thẳng tay bắt lại, còn cấm hết tất cả mọi năng lực hành động, chứ đừng nói đến việc phá hủy thiết bị định vị này, ngay cả năng lực nói chuyện cũng chẳng có, ngay cả tự sát cũng không được!

Tần Dương dừng xe, trầm giọng nói: "Đến rồi."

Samuel thu lại dáng vẻ lông ngông của lúc trước, ánh mắt uy nghiêm và nghiêm túc: "Vậy thì chúng ta bắt đầu thôi."

Trái tim Tần Dương cũng hơi đập nhanh, trên người hai người không mang theo bất kỳ sản phẩm điện tử dư thừa nào, thậm chí ngay cả điện thoại cũng không có cái nào, bởi vì trong căn cứ bí mật, điện thoại di động là vật cấm tuyệt đối không được phép tồn tại, một khi phát hiện là ai cất giấu thì sẽ lập tức bị giết.

Ngay cả những người cấp cao như Caddy cũng không được phép sử dụng điện thoại di động. Mọi thông tin trong căn cứ phải được chuyển tiếp ra bên ngoài thông qua phòng điều khiển, về phần phòng điều khiển, đương nhiên là do nhân viên nòng cốt hoặc là tâm phúc của Niết Bàn nắm giữ, ngăn ngừa tối đa việc rò rỉ vị trí của căn cứ.

Hai người bước vào căn cứ bằng tay không, một là thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, thu hút những binh lính mạnh mẽ đang canh giữ ở bên ngoài để đánh chiếm căn cứ bí mật này, hoặc là xảy ra sai sót, bị người khác phát hiện, sau đó liền mạng chạy một mạch ra ngoài, hoặc là cưỡng chế đánh chiếm căn cứ từ việc khống chế từ nội bộ.

Cho dù như thế nào thì đây cũng là chuyện rất nguy hiểm.

Như thế chẳng khác gì một con mãnh hổ mang theo một con cừu xông vào hang ổ của bầy sói hung ác cả, một khi bị bại lộ, mãnh hổ có thể dựa vào sự dũng mãnh của mình để mở một con đường đầy máu để bỏ trốn, còn con cừu chắc chắn phải chết.

Samuel lấy thiết bị liên lạc nội bộ liên lạc của Caddy ra, dựa theo cách mà Kaidi đã dạy để mở nó ra, nhỏ giọng: "Phòng điều khiển, đây là Kaidi Nuuk, mật mã thông hành là XFEFK1N."

Đột nhiên cồn cát ở đằng xa có động tĩnh, giống như có một con quái vật đang cựa quậy bên dưới, cồn cát đột nhiên nứt ra, cát vàng đổ xuống như nước chảy, sau đó từ chỗ trũng nổi lên một cái bệ hình tròn khổng lồ, một tấm sắt khổng lồ mở ra, dựng lên bên cạnh cồn cát vàng.

Tần Dương vừa lái xe đi lên, vừa thở dài trong lòng, nếu không phải có thiết bị liên lạc và biết mã thông hành, cho dù có đi ngang qua đây, ai mà nghĩ ra dưới chân mình sẽ có một căn cứ bí mật lớn như vậy chứ.

Trên thế giới này còn bao nhiêu bí mậy được che giấu dưới ngay mí mắt của con người nhưng vẫn luôn không bị người khác phát hiện đây?

Chiếc xe dừng lại, tấm sắt co lại rồi gấp lại, sau đó cái bệ chìm xuống, rồi phía trên từ từ đóng lại, ngay sau đó, phía trên vang lên một tiếng ầm rồi hoàn toàn đóng lại, trên bệ hoàn toàn tối đen.

Tần Dương đã sớm hỏi rất kĩ Caddy về quá trình khi ra vào căn cứ, bao gồm nơi ở của Caddy, văn phòng, trợ lý của ông a, v.v., từ nhỏ nhặt đến lớn nhất, dù sao thì đây đều là những thứ mà ông ta ta rất quen thuộc, bất cẩn một cái sẽ bị lộ ngay.

Đây không phải là một nơi bình thường, người bình thường có thể không quá để ý đến vài điểm khác biệt, bên trong đều là tinh hoa của Niết Bàn, nhưng đây là căn cứ bí mật của Niết Bàn không phải người thường nào cũng có thể so sánh được, một chút xíu sai lầm thôi cũng đã khơi dậy sự nghi ngờ của bọn họ, từ đó dẫn đến toàn bộ kế hoạch bị thất bại.

Tần Dương thầm đếm giây ở trong lòng, khoảng hai mươi giây sau, phía trước đột nhiên có tiếng kim loại kêu răng rắc, một cánh cửa sắt mở ra, đồng thời ánh sáng cũng tràn vào theo cánh cửa sắt mở.

Sau khi kết nối bàn đạp, Tần Dương khởi động xe, lái xe ra khỏi thang máy khổng lồ này.

Ngoài cửa có một hàng binh sĩ đang làm nhiệm vụ, điều khiến Tần Dương kinh ngạc chính là tất cả binh lính này đều mặc chiến giáp Phi Thiên, nhưng những chiếc chiến giáp Phi Thiên này không còn là màu xanh của áo giáp tiêu chuẩn của Liên minh Thâm Lam nữa, mà là màu đen. Vị trí của biểu tượng Liên minh Thâm Lam trước đây cũng đã được thay thế bằng một hình đầu lâu tự như đang cháy lên với ngọn lửa màu đỏ sẫm.

Niết Bàn!

Tần Dương không cho rằng bọn họ chỉ là đổi trắng thay đen hoặc ăn cắp một ít chiến giáp Phi Thiên của Liên minh Thâm Lam, hẳn là bọn họ có công nghệ và năng lực sản xuất tương ứng, tự mình sản xuất ra chiến giáp!

Tần Dương tuy rằng biết Niết Bàn thâm tàng bất lộ, lợi hại vô cùng, nhưng vừa mới vào cửa thì trong lòng hơi chấn động, nhưng thật ra nghĩ lại thì cũng rất bình thường, các chiến binh Thâm Lam mặc chiến giáp Phi Thiên để chiến đấu với chủ tử người Nossa của Niết Bàn lâu như vậy, nếu như ngay cả bí mật về chiến giáp Phi Thiên mà người của Niết Bàn cũng không hiểu, vậy thì bọn họ có còn là một đám tay sai đạt tiêu chuẩn không đây?
Bình Luận (0)
Comment