Chương 2274: Người phụ nữ bị bắt cóc
Samuel không muốn để ý đến người phụ nữ có quan hệ thân thiết với Caddy này, vì sợ sẽ bị lộ dấu vết của mình, nhưng không ngờ người phụ nữ này lại chủ động dán tới.
Thư ký bình thường đương nhiên sẽ giữ khoảng cách nhất định với ông chủ của mình, nhưng thư ký này lại dựa vào rất gần, hoàn toàn không để ý đến Tần Dương đứng bên cạnh, hiển nhiên, cô ấy và Caddy không lo lắng về việc quan hệ của hai người sẽ bị người khác biết, thậm chí cô ấy còn muốn lan truyền cái tin tức khắp căn cứ.
Dù sao Caddy cũng là một trông ba người phụ trách cấp cao ở đây, có thể cô ấyng khai mối quan hệ với của mình với ông ta thì đương nhiên sẽ là một chuyện rất có lợi cho cô ấy.
Samuel khẽ cau mày, quay đầu liếc thư ký, trong mắt có chút không kiên nhẫn, chỉ vào màn hình điều khiển trước mặt, rồi chỉ ra cửa, ra hiệu thư ký đi ra ngoài, đừng làm phiền mình.
Ánh mắt của cô ấy thư ký xinh đẹp và Samuel chạm vào nhau, trong mắt lộ ra một chút kinh ngạc cùng nghi ngờ, cô ấy gật đầu nhưng không có rời đi ngay, mà là âm thầm hít một cái, dường như đang đánh hơi cái gì đó, tất cả đều hành động này đều rơi vào mắt Tần Dương.
Tần Dương thầm thở dài một hơi trong lòng, quả nhiên khó mà qua mắt được người chung quanh, người phụ nữ này đã nghi ngờ rồi.
Tuy rằng có thể cô ấy chỉ mới nghi ngờ, nhưng Tần Dương không thể để xảy ra bất kì sơ suất gì.
Người phụ nữ này có thân phận đặc biệt, một khi đã nghi ngờ, nhất định sẽ liên lạc với hai vị phụ trách cấp cao kia, đến lúc đó chắc chắn sẽ gặp rắc rối.
Sau khi cô ấy thư ký ngửi hai cái, vẻ kinh ngạc trong đôi mắt càng nặng hơn, thậm chí còn có chút sợ hãi, cô ấy nhẹ nhàng đặt cà phê xuống, quay đầu bước ra ngoài.
Nhưng mà chỉ mới đi hai bước, cánh cửa thép đột nhiên trượt xuống, trực tiếp đóng lại, mà là người Tần Dương ấn nút cô ấyng tắc trên tường.
Samuel quay đầu, hơi nhíu mày nhìn Tần Dương, trong khi thư ký đột ngột dừng bước lại, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ.
"Anh làm gì vậy?"
Tần Dương không có trả lời thư ký, bất lực quay đầu nhìn về phía Samuel nói: "Người phụ nữ này đã nghi ngờ rồi, không thể để cho cô ta đi.”
Samuel gật đầu: "Vậy thì giết đi."
Những lời nói của Samuel rất dứt khoát, không chút do dự, tính cách quả quyết sát phạt của ông ta đã lộ ra hết.
Ngược lại Tần Dương cũng không cảm thấy lời của Samuel có cái gì sai, đây là động của quỷ, bên trong đều là sát nhân giết người không chớp mắt, nếu bởi vì mềm lòng nương tay, một bước mềm lòng nương tay là một bước sai, làm như vậy có thể sẽ vạn kiếp bất phục.
Tần Dương nhìn thời gian trên màn hình điều khiển cười: "Hỏi trước xem có phát hiện gì mới không."
Samuel biết Tần Dương sẽ dùng nhãn thuật để khai thác thế giới nội tâm của cô ấy thư ký này, gật đầu: "Vẫn còn thời gian, ngươi hỏi đi."
Samuel và Bull ở bên ngoài đã hẹn thời gian tấn cô ấyng cụ thể, lúc này chắc hẳn Bull đã đi theo định vị của Tần Dương và Samuel để đến vị trí bọn họ đang ở, chỉ đợi đến thời gian đã hẹn, Samuel sẽ mở cửa lớn, sau đó mọi người liền ập vào, hoàn toàn chiếm được căn cứ bí mật này.
Tần Dương đi về phía thư ký, thư ký nhìn Tần Dương đang đến gần, sự nghi ngờ trong lòng lúc này càng thêm chắc chắn, sắc mặt trắng bệvh, đột nhiên quỳ xuống: "Tôi biết mấy người là Caddy và bảo vệ giả mạo, nếu mấy người có đồ của ông ấy, lại có thể tìm được nơi này dễ như vậy, điều đó có nghĩa là ông ấy đã rơi vào mấy ngừoi hoặc là đã chết. Mấy người tới đây có lẽ là vì muốn lấy mấy thứ gì đó đó, hoặc để giải quyết căn cứ này ... Xin hãy buông tha cho tôi, tôi không phải là người của Niết Bàn, tôi bị bắt tới đây, tôi cũng muốn chạy trốn, chỉ cần anh chịu buông tha cho tôi, tôi có thể giúp anh rất nhiều việc.”
Tần Dương hơi sửng sốt, lúc trước khi hỏi Caddy, hắn đã từng hỏi về quan hệ giữa ông ta và thư ký, nhưng hắn lại không hỏi lai lịch của thư ký.
Bị bắt đến đây?
Thư ký liếc mắt nhìn Samuel và Tần Dương, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Samuel, ánh mắt có chút do dự của Tần Dương, cô ấy lập tức đặt hy vọng lên người Tần Dương.
"Tiên sinh, tôi thực sự đã bị bắt, tôi đã bị bắt tới đây bốn năm rồi, tôi luôn muốn trốn thoát, nhưng căn bản không có cơ hội thoát ra. Vì muốn sống tiếp, tôi bị buộc phải trở thành thư ký của Caddy, còn là người phụ nữ của ông ta ..nhưng tôi rất muốn thoát ra, tôi nhớ bố, mẹ còn có em trai của tôi..”
Cô ấy thư ký đã rơm rớm nước mắt, dường như cô ấy đã rất xúc động, có lẽ dưới sợ hãi dưới sự đe dọa của cái chết, những cảm xúc cất giấu trong lòng không thể kìm nén được nữa, tất cả đều bộc phát ra.
Tần Dương không nghe lời từ một phía của thư ký, ngồi xổm người xuống, hai mắt trở nên đen kịt, giống như hố đen: "Nhìn vào mắt của tôi!"
Cô ấy thư ký nhìn lên theo bản năng, ánh mắt vừa chạm vào, liền bị ánh mắt Tần Dương hấp dẫn, không thể dời đi.
"Cô ấy tên là gì?"
"Antonia Kinsey."
"Nhà cô ấy ở đâu?"
...
Còn rất nhiều thời gian, nên những câu hỏi của Tần Dương cũng rất chi tiết, Antonia bị thôi miên đã vô cùng thành thật trả lời những câu hỏi của Tần Dương.
Sau khi trả lời hết cách, Tần Dương cũng phát hiện những gì trước đó người phụ nữ này nói không phải là nói dối, hóa ra là sự thật.
Cô ấy vốn sinh ra đã xinh đẹp hơn người, sống ở một thị trấn nhỏ, là hoa khôi nổi tiếng ở thị trấn nhỏ đó, có một gia đình hạnh phúc, nhưng không may đã đụng phải Caddy khi đang đi mua sắm.
Lúc đó Caddy không có bất kỳ tiếp xúc gì với cô ấy, nhưng ra lệnh cho một trong những thuộc hạ của ông ta đi theo Antonia về nhà cô ấy, thăm dò địa chỉ nhà cô ấy. Sau đó, đêm hôm đó liền có người âm thầm nhảy vào phòng ngủ của cô ấy, đánh ngất cô ấy rồi bắt cô ấy đi, đến lúc cô ấy tỉnh dậy thì đã xuất hiện bên cạnh Caddy.
Caddy đã nói rõ với cô ấy rằng, làm người phụ nữ của ông ta, hoặc chết, để được sống tiếp, Antonia đã chọn khuất phục, theo Caddy trở lại căn cứ bí mật này, ở lại đây từ đó.
Nếu như không có gì bất trắc thì số mệnh của cô ấy là ở lại chỗ này, chết ở chỗ này, hoặc là một ngày nào đó cô ấy không còn sức hấp dẫn với Caddy, sau đó Caddy sẽ giết cô ấy như xử lí một đống rác, sau đó lại đổi thành một người phụ nữ khác trẻ đẹp hơn đến thay thế vị trí của cô ấy.
Theo sự nghe ngóng của cô ấy, trước cô ấy, có ít nhất năm người phụ nữ trẻ và xinh đẹp đã từng làm thư ký của Caddy, nhưng cuối cùng họ sẽ biến mất mà không có lý do, trực tiếp bốc hơi khỏi thế giới, Caddy giải thích là mình không thích họ nữa, cho nên ông ta đã cho họ loại thuốc để họ có thể quên đi ký ức trước đây và sau đó để họ đi, ông ta cũng nói rằng chỉ cần Antonia hết lòng hậu hạ ông ta, sau này ông ta sẽ cho cô ấy tự do, để cô ấy về nhà.
Antonia ngoài mặt tỏ ra biết ơn, nhưng trong lòng cô ấy lại càng sợ hãi.
Ở trong căn cứ này vài năm, cô ấy biết rất rõ tính mạng của người ở nơi đây chẳng khác gì cỏ rác,toàn bộ đều nằm trong tay ba người phụ trách cấp cao, bọn họ chỉ cần một câu thôi đã có quyết định sự sống chết của người khác.
Thả bọ họ đi?
Thả cho mình đi?
Có dám tin không?