Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2264 - Chương 2275: Trợ Thủ Mới

Chương 2275: Trợ thủ mới
 

Khi Antonia biết mình sắp bị giết thì chút do dự lúc đầu đã tan thành mây khói, lập tức nói ra tiếng lòng của mình để cầu xin sự tha thứ.

Sau khi Tần Dương thôi miên cô ta xong, xác nhận những lời này đều là sự thật thì thu hồi đồng thuật, chậm rãi đứng lên.

“Đúng là cô ta bị bắt đến đây, cũng muốn chạy trốn khỏi nơi đây, có lẽ cô ta có thể giúp đỡ một phần nào kế hoạch của chúng ta...”

Tần Dương vốn dĩ không quan tâm đến sống chết của Antonia, nhưng sau khi biết cô ta cũng là một người bị hại thì lại mềm lòng.

Nếu Antonia là người của Niết bàn thì không cần biết cô ta xinh đẹp đến mức nào thì cũng là kẻ thù, giết chết kẻ thù mới là sự lựa chọn đúng đắn. nhưng cô ta không phải, mà chỉ là một cô gái vô tội bị hại. Tần Dương cảm thấy không thể thoải mái giết chết cô ta được.

Tần Dương suy nghĩ một chút, sau đó lại lo lắng Samuel vẫn kiên quyết muốn giết Antonia, hắn do dự một chút rồi nói: “Chờ đến khi mọi chuyện kết thúc, tôi có thể dùng thuật thôi miên khiến cô ta quên đi tất cả mọi chuyện...”

Ánh mắt Samuel hơi sáng lên: “Thực lực của ngươi lại có tiến triển?”

Những gì trước đó Tần Dương làm đã khiến người ta không thể quên được, sau khi có được sự “chỉ điểm” của Ba Tụng thì hắn càng thêm tin tưởng vào sức mạnh tinh thần của mình.

Trước đó Ba Tụng đã tiến hành tinh thần nguyền rủa và tinh thần xiềng xích lên người Mai Phi Phi, nhưng Tần Dương không cần dùng tinh thần nguyền rủa mà chỉ cần dùng thuật thôi miên và tinh thần xiềng xích là có thể chữa trị cho Mai Phi Phi. Sau khi mọi chuyện kết thúc thì Tần Dương hoàn toàn có thể khiến Antonia quên hết mọi chuyện, điều này đối với Antonia mà nói không phải là một chuyện xấu.

“Đúng vậy, trước đây không nắm chắc lắm, nhưng sau này gặp gỡ được một người vu sư rất lợi hại, học được một vài kĩ năng của ông ta nên bây giờ mọi chuyện không có vấn đề gì.”

Hai mắt Samuel sáng bừng lên: “Được lắm, thực lực của ngươi đã tăng lên rất nhanh, xem ra mắt nhìn người của ta không sai.”

Tần Dương mỉm cười, cũng không trả lời câu hỏi này mà quay đầu nhìn thoáng qua Antonia, sau đó lại nhìn Samuel như dò hỏi.

Tần Dương biết rõ hành động lần này do Samuel làm chủ, ý kiến của ông ta mới là ý kiến cuối cùng. Nếu Samuel vẫn kiên quyết giết Antonia thì Tần Dương cũng không thể ngăn cản.

Samuel cũng không phải người cứng nhắc, phất tay áo nói: “Ngươi không muốn giết thì cứ giữ cô ta lại, nhưng phải quản lý cô ta cho tốt, nếu không tự gánh lấy hậu quả.”

Nhìn thấy củ khoai tây nóng bỏng tay này lại rơi trên tay mình, Tần Dương không cảm thấy áp lực mà còn thở phào một hơi.

Hắn thật sự không muốn giết người vô tội.

Nếu hắn làm thế thì khác gì những tên chỉ nghĩ cho bản thân? Nếu muốn giết ai thì giết, vậy chẳng phải sẽ giống những kẻ ác kia sao?

Antonia lúc này mới tỉnh lại từ sau trạng thái thôi miên, sau khi nghe hai người giải thích thì cũng biết cái mạng nhỏ của mình đã được an toàn. Mặc dù không biết rốt cuộc Tần Dương đã làm gì với mình, nhưng Antonia cũng biết tính mạng của mình do Tần Dương giữ lại.

“Cảm ơn hai vị, tôi sẽ phối hợp với hai vị trong bất cứ chuyện gì, chỉ xin hai vị khi rời khỏi đây thì mang cả tôi đi nữa, nếu không, kết cục của tôi còn thảm hơn cái chết một trăm lần.”

Tần Dương gật đầu, lạnh lùng đảm bảo: “Chỉ cần cô nghe theo chúng tôi, tận lực giúp đỡ chúng tôi thì sau khi xong chuyện tôi sẽ đưa cô rời khỏi đây, hơn nữa tôi sẽ cho cô quên hết tất cả mọi chuyện xảy ra ở nơi này, cô vẫn sẽ là một hoa khôi vui tươi ở trấn nhỏ như cũ...”

Ánh mắt Antonia toát ra vài phần hoảng sợ, cô ta không nhớ rõ mình đã nói gì với Tần Dương, tại sao hắn lại biết chuyện cô ta là hoa khôi của trấn? Rốt cuộc hắn đã làm gì chứ?

Antonia không dám hỏi, chỉ có thể cung kính đáp lại: “Được, tôi sẽ nghe theo mệnh lệnh của các người.”

Tần Dương quay đầu nhìn Samuel: “Bây giờ chúng ta làm gì đây?”

Samuel nhìn màn hình giám sát: “Antonia, đối với phòng điều khiển, Wells và Harlan, cô cảm thấy làm thế nào mới có thể khống chế bọn họ? Cô ở đây mấy năm, có biết hệ thống tự hủy ở nơi này không?”

Antonia không dám giấu diếm, nhanh chóng lục tung trí nhớ của mình. Nếu cô ta không thể hiện được bất cứ điều gì có giá trị thì nói không chừng hai người đàn ông này sẽ giết cô ta mất.

Mặc dù bọn họ giả mạo Khải Địch, nhưng dựa theo tính cách của Khải Địch thì rất có thể sẽ vì quyền lợi mà trực tiếp giết chết hai người thuộc hạ của mình. Hai người đó cũng không phải có quan hệ thân mật với Khải Địch, ngoài phụ nữ ra thì Khải Địch luôn bảo trì khoảng cách cảnh giác.

Thật ra vấn đề mà Samuel hỏi thì trước đó Tần Dương cũng đã hỏi rồi, bây giờ lại thuận miệng hỏi một chút, cũng coi như cho Antonia một bài kiểm tra. Nếu cô ta giấu diếm chuyện gì thì đã rõ ràng người này có tâm tư khác, đã vậy thì không cần giữ lại nữa.

Chỉ là Antonia nói rất tường tận, không chỉ nói lại những gì đã nói trước đó mà còn có thêm rất nhiều chi tiết nhỏ.

Antonia làm thư kí cho Khải Địch bốn năm, ai ở trong căn cứ cũng biết chuyện này. Thời gian đó cô ta cảm thấy rất nguy cơ nên thường xuyên giả vờ lơ đãng hỏi thăm vài chuyện, hơn nữa cô ta có cảm giác hứng thú của Khải Địch đối với mình đã không bằng trước đây, điều này khiến cô ta vô cùng sợ hãi.

Có phải cô ta sẽ bị “thả ra”, sau đó biến mất khỏi thế gian?

Dưới tình huống như vậy, Antonia thu thập được nhiều thông tin, thậm chí còn sắp xếp kế hoạch chạy trốn. Nhưng dù sao thì cô ta cũng chỉ là một cô gái yếu đuối, ở biển cát mênh mông thế này thì chạy đi đâu? Cho dù có chạy được ra ngoài thì đoán chừng cũng không thể thoát khỏi sa mạc.

Nhưng bây giờ Samuel và Tần Dương hợp tác. Các ý tưởng của Antonia lại có khả năng thực hiện.

Tần Dương không ngờ lại có được nhiều thu hoạch ngoài ý muốn như thế, còn có người đã nghĩ sẵn kế hoạch chạy trốn. Đáng tiếc, điều bọn họ muốn không phải chỉ là đơn giản chạy trốn mà còn muốn toàn bộ căn cứ.

Tần Dương nói đơn giản: “Cô nghĩ nhiều kế hoạch như vậy, hơn nữa cũng rất tỉ mỉ, chứng tỏ cô nắm rõ mọi chuyện trong lòng bàn tay. Vậy tôi hỏi cô, chúng tôi muốn phá hệ thống tự hủy, sau đó tiến vào khống chế phòng điều khiển, mở cửa ra ngoài... Cô nghĩ kế hoạch này thế nào?”

Antonia làm thư kí cho Khải Địch nhiều năm như vậy, tất nhiên cũng không phải làm cho vui. Cô ta nghe Tần Dương nói thế thì lập tức hiểu được mục đích của Tần Dương, kinh ngạc mở to hai mắt: “Các người định nội ứng ngoại hợp, tấn công căn cứ này?”
Bình Luận (0)
Comment