Chương 2276: Vốn liếng vững vàng
“Thông minh, nếu giải quyết trụ sở này thì không phải chúng ta có thể quang minh chính đại đi ra sao? Nếu chúng tôi chỉ muốn chạy trốn thì chúng tôi vào đây làm cái gì?”
Tần Dương hoàn toàn không che giấu mục đích của hai người. Hắn đã thăm dò được nhiều thứ thông qua trí nhớ của Antonia, đương nhiên biết cô ta đang nghĩ gì.
Cô ta chỉ muốn bỏ chạy ra ngoài, nhưng cô ta biết rõ, chỉ khi nào kế hoạch thành công thì mới có thể rời đi, mới có thể sống sót, cô ta tất nhiên phải dốc hết toàn lực.
Từ giây phút chọn đối đầu với Niết Bàn thì cô ta đã không còn đường lui nữa rồi.
Hoặc là chiến thắng, sống sót chạy trốn khỏi đây, mất đi kí ức, sau đó trở lại quê nhà. Hoặc là chết ở nơi này, từ đó biến mất khỏi nhân gian.
Ban đầu Antonia chỉ là một người phụ nữ vô lo vô nghĩ, nhưng bốn năm sống dưới lòng đất đã khiến cô ta lột xác trở thành một người phụ nữ có sức phán đoán và chấp hành.
Những người phụ nữ thiếu quyết đoán và không có năng lực làm việc sẽ nhanh chóng biến mất khỏi Khải Địch.
Antonia nhanh chóng đưa ra phương án: “Hệ thống tự hủy nằm trong tay Harlan, phòng điều khiển cũng do anh ta quản lý. Wells mặc dù là người chịu trách nhiệm nhưng chỉ là người phụ trách nghiên cứu và phát minh mà thôi. Anh ta giống một chuyên viên kĩ thuật, còn Harlan là một kẻ giết người không chớp mắt, lạnh lùng như một cái máy, anh ta mới là linh hồn thực sự của căn cứ này.”
“Tôi chỉ thỉnh thoảng mới nghe đến hệ thống tự hủy, tôi nghĩa chỉ có Harlan mới có thể phá hủy nó, còn cụ thể thế nào thì tôi không biết. Tôi chỉ là một thư kí, căn bản không có cơ hội tiếp xúc với những thứ này, phòng điều khiển do Harlan và mấy thuộc hạ thân tín của anh ta phòng thủ.”
“Xung quanh phòng điều khiển được bố trí hỏa lực cực mạnh, điều khiển bằng máy tính, một khi có người xâm nhập thì hỏa lực sẽ trực tiếp bắn ra để tiêu diệt kẻ địch. Ngoại trừ hỏa lực thì vẫn còn rất nhiều chiến sĩ Niết Bàn có thực lực cường đại trấn thủ ở đây. Dù sao đây cũng là phòng điều khiển kiểm soát mọi thông tin liên lạc của căn cứ, là vị trí quan trọng nhất của căn cứ.”
Samuel nghe đến đây thì quay đầu lại hỏi: “Nếu ta khống chế Harlan thì ngươi có cách nào khiến tên đó nghe theo mệnh lệnh của ngươi không?”
Tần Dương cười khổ: “Tôi hiểu ý ông, nhưng thôi miên cũng không thần kì đến mức đó đâu. Dù sao người cũng là một cơ thể sống, sức mạnh tinh thần cũng là một thứ vô cùng thần bí. Muốn khống chế một người, muốn người đó nghe theo nhất cử nhất động của người chỉ huy cơ bản là một chuyện không thể.”
“Cơ bản?”
Samuel nhíu mày: “Ta nhớ rõ bên cạnh ngươi có một chí tôn cường giả, ngươi nói gì kẻ đó nghe nấy, ngươi làm thế nào thế?”
Tần Dương cười khổ giải thích một trận, Samuel giật mình: “Đúng là gặp nạn không chết sẽ có phúc, thu hoạch được một chí tôn cường giả trung thành như vậy cũng coi như có lợi.”
Tần Dương bất đắc dĩ nói: “Nếu được lựa chọn thì tôi không muốn mọi chuyện xảy ra như thế, đúng là chỉ cần sai một ly thì cũng đã cách biệt cả sống chết. Lần đó chỉ là trùng hợp, cũng có thể coi như vận may của tôi không tệ, nếu không thì lúc đó tôi đã chết rồi.”
Samuel gật đầu, không nói thêm chuyện này nữa: “Nếu không khống chế được thì chuyện này hơi phiền phức.”
Trong đầu Tần Dương bỗng lóe lên một ý nghĩ: “Chúng ta không khống chế được nhưng có thể thử đoạt quyền, dù sao bây giờ ông cũng là Khải Địch- một trong ba người phụ trách. Chỉ cần khống chế Harlan, sau đó lấy những bí mật ẩn chứa trong đầu anh ta, đó cũng là một cách để nắm quyền.”
“Nhưng có thể hơi kì quặc một chút, dù sao đều là người phụ trách, người kia không lo tiếp quản chỉ lo nghiên cứu, Harlan xảy ra chuyện thì Khải Địch tiếp quản là chuyện bình thường, chắc sẽ không ai nghi ngờ đâu.”
Samuel suy nghĩ một chút: “Đúng vậy, đó cũng là một cách.”
Tần Dương quay đầu nhìn Antonia: “Cô có cách nào để thực hiện chuyện này không?”
Antonia suy nghĩ một chút: “Có thể mời Harlan đến đây, sau đó khống chế anh ta, tiếp đó vào phòng liên lạc thông báo quyền tiếp quản. Còn về chuyện làm sao để tiếp quản thì phải bảo Harlan nói ra mật mã mới có thể khống chế và kiểm soát nơi này.
Tần Dương cười nói: “Chỉ cần khống chế được anh ta, những chuyện còn lại không phải là vấn đề.”
Antonia lo lắng hỏi: “Harlan rất mạnh mẽ, nghe nói anh ta có thực lực chí tôn cường giả, hơn nữa bên cạnh anh ta lúc nào cũng có bốn năm thuộc hạ đắc lực, ai cũng rất mạnh mẽ.”
Samuel cười lạnh, không lên tiếng.
Tần Dương liếc nhìn Samuel, khẽ cười, tự tin của đỉnh phong cường giả lại bùng nổ rồi.
Phía dưới đỉnh phong đều là giun dế, tiện tay cũng có thể tiêu diệt.
“Antonia, cô dẫn chúng tôi đi xung quanh tìm hiểu tình hình một chút, nhưng không làm người khác nghi ngờ, được không?”
Antonia gật đầu: “Không vấn đề, địa vị ban đầu của Khải Địch cũng rất cao, ngoài hai người phụ trách còn lại ra thì không ai dám động vào chuyện của anh ta, chỉ cần mọi người không xen vào chuyện của người khác thì bọn họ cũng sẽ không nói gì.”
Hơi do dự một chút, Antonia nói: “Chỉ cần lấy lí do đi xem xét tình hình sản xuất là được, gần đây có một đơn hàng lớn cần sản xuất nhanh cho kịp tiến độ. Khải Địch cũng coi như phụ trách tiêu thụ, quan tâm đến những chuyện này cũng là bình thường.”
Samuel gật đầu: “Được, cô dẫn chúng tôi đi, có việc gì cô phụ trách xã giao.”
Antonia trả lời chắc nịch: “Cứ giao cho tôi, ông ra vẻ nghiêm túc là được.”
“Được!”
Samuel là người tài gan, gan cũng lớn, ông ta là đỉnh phong cường giả, cho dù bị phát hiện thì cũng không sợ khai chiến, thoải mái chém giết một đường.
Chỉ cần không lâm đến bước đấy thì cũng không ai muốn khởi động hệ thống tự hủy.
Antonia sửa sang lại quần áo, cầm ít tài liệu trên bàn, khi ra ngoài thì đã khôi phục vẻ tỉnh táo và già dặn.
“Chúng ta đi thôi.”
Antonia giẫm lên giày cao gót đi trước, Samuel đi phía sau cô ta, Tần Dương đi sau Samuel.
Có Antonia dẫn đường và che đậy, cả đường đi Samuel đều lạnh mặt, thỉnh thoảng lại cau mày một cái biểu thị bất mãn. Ông ta không nói chuyện, cộng thêm việc ông ta là người phụ trách, những người khác đều vô cùng thận trọng, làm sao có thể đoán được người trước mặt là giả cơ chứ?
Sau khi đi một vòng, ba người quay trở lại văn phòng.
“Căn cứ dưới lòng đất này cũng lớn đấy, không biết hoạt động bao nhiêu năm rồi...”
Tần Dương không nhịn được cảm thán, vừa rồi chưa thực sự đi được hết các nơi nhưng cũng đã cảm nhận được sự hùng vĩ của nơi đây.
Hầu hết kết cấu của căn cứ dưới lòng đất là khung thép, có mấy nơi là tường đá, có rất nhiều tầng, nơi này chính là một pháo đài.
Tần Dương khó có thể tưởng tượng tại sao có thể xây dựng được một căn cứ nguy nga như vậy ở vùng sa mạc, nhưng nó lại ở ngay trước mắt mọi người, thế nên không thể không tin tưởng.
Samuel cười nhạt một tiếng: “Vốn liếng của Niết Bàn rất nhiều...”