Chương 2277: Giết chết trong nháy mắt.
“Chuyện chúng ta muốn làm còn nhiều, hành động!”
Buổi sáng, sau khi nghỉ ngơi dưỡng sức, ba người ăn sáng no nê, Samuel cầm khăn giấy lau miệng rồi đứng lên.
Antonia cũng đứng lên, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, có hiện lên chút lo lắng.
Kế hoạch đã bắt đầu, cô ta ngay lập tức tìm lí do để dụ Harlan tới. Mức độ nguy hiểm của Antonia đã tăng lên, nhưng cô ta không còn đường lui nữa.
“Mời Harlan đến phòng làm việc của tôi.”
“Vâng.”
Antonia cũng không chậm trễ bao nhiêu thời gian, ngay sau đó mấy tiếng giày da vang lên xen kẽ, hiển nhiên sau lưng cô ta không chỉ có một người.
“Mời vào, bộ trưởng đang ở bên trong đợi anh.”
Cánh cửa mở ra, Harlan thân hình cao lớn, gương mặt lạnh lùng, mặc bộ đồ rằn ri xuất hiện ở cửa, ánh mắt nhìn thấy Samuel đang ngồi sau bàn làm việc thì nhanh chóng bước vào.
Bốn người đàn ông đi theo Harlan đang định vào theo thì Antonia vươn tay chặn lại: “Các anh xin hãy chờ bên ngoài.”
Harlan quay đầu, nhìn thoáng qua Antonia rồi lại nhìn bốn người kia, khoát tay ý bảo bọn họ đứng chờ ngoài cửa.
Harlan đi vào phòng, bước nhanh đến bàn làm việc, anh ta không ngồi xuống mà nhìn thẳng vào Samuel: “Khải Địch, có chuyện gì mà nhất định phải nói trực tiếp với tôi?”
Samuel hất cằm với Tần Dương đang đứng dựa vào tường, Tần Dương ấn nút đóng cửa tự động.
Harlan nhíu mày nhưng vẫn không nói câu nào, chỉ nhìn thẳng vào Samuel chờ câu trả lời.
Samuel đứng lên, thở dài, vòng qua bàn làm việc đến bên tủ rượu. Ông ta cầm hai ly rỗng, sau đó lại cầm một chai rượu, rót một chút vào ly.
Đặt chai rượu xuống, Samuel cầm ly rượu bước đến bên cạnh Harlan, đưa cho anh ta một ly.
Harlan lộ vẻ nghi hoặc, không hiểu “Khải Địch” đang muốn làm cái gì. Nhưng dù sao anh ta và Khải Địch cũng là người ngang hàng, thế nên anh ta vẫn nhận lấy ly rượu theo phép lịch sự.
Ngay tại lúc Harlan vươn tay ra, anh ta còn chưa nắm chặt cái ly thì Samuel đã buông tay ra trước, ly rượu lập tức rơi xuống đất.
Harlan có thực lực mạnh mẽ, chút sự cố này không thể làm khó được anh ta. Anh ta theo bản năng tăng tốc chộc lại, vững vàng bắt lấy ly rượu.
Nhưng mà ngay lúc Harlan mất tập trung, Samuel cũng ra tay.
Bàn tay Samuel đập lên thân Harlan như một bóng ma, chỉ trong tích tắc mà cơ thể Harlan đã bị đập trúng bảy tám lần.
Phong linh thuật!
Ngay lúc Samuel ra tay thì Harlan đã nhận ra có điều gì không ổn, nhưng thực lực của Samuel mạnh hơn anh ta rất nhiều, hơn nữa anh ta lại đang mất tập trung, làm thế nào có thể phản kích được?
Harlan còn chưa kịp bùng nổ sức mạnh thì phong linh thuật đã hoàn thành. Bây giờ anh ta giống một con sư tử bị rút hết sức lực, cả người ngã nhào về sau, nhưng Samuel đã nhanh chóng tóm lại.
Tần Dương nhìn cảnh này, trong lòng vô cùng rung động. Thực lực của Harlan ước chừng cũng phải ở cấp chí tôn, hơn nữa nghe Antonie giải thích thì có vẻ không phải chí tôn sơ kì mà phải đến cấp chí tôn trung kì hoặc là gần trung kì. Thực lực này không thể nói là hoành hành thiên hạ nhưng những người có thể đánh lại anh ta chỉ đếm trên đầu ngón tay. Vậy mà ở trước mặt Samuel lại bị một chiêu đánh ngã.
Harlan khiếp sợ mở to mắt nhìn “Khải Địch” trước mặt, cả người cứng ngắc nhìn Samuel: “Ông không phải Khải Địch, ông là ai?”
Samuel đẩy anh ta lên ghế, thản nhiên nói: “Tôi là ai không quan trọng, chỉ cần biết chúng ta là kẻ địch là được rồi.”
Samuel tiện tay phong bế khả năng nói chuyện của Harlan, quay đầu nói với Tần Dương: “Gọi bọn họ vào.”
Samuel lại tùy tiện điều chỉnh tư thế của Harlan, để anh ta dựa vào ghế, đặt ly rượu trong tay để anh ta giống như đang ngồi trên ghế uống rượu.
Samuel đứng lên, đến gần cửa sổ, chuẩn bị ra tay giết người.
Harlan vẫn còn giá trị, mấy tên thuộc hạ kia thì không có giá trị gì, người sống càng nhiều thì xác suất xảy ra chuyện càng cao.
Tần Dương lại mở cửa ra, bốn người thuộc hạ nhanh chóng quay đầu lại. Tần Dương vẫy tay ra hiệu cho bọn họ tiến vào.
Bốn người thuộc hạ cũng không nghi ngờ gì, dù sao Harlan cũng đang ngồi bên trong, hình như còn đang uống rượu. Nơi này là căn cứ, thế nên khi bốn người nhìn thấy Tần Dương vẫy tay thì cứ tưởng Harlan gọi bọn họ, không chút do dự đi vào.
Khi bọn họ vừa đi ngang qua Samuel thì Samuel lại đột nhiên ra tay, thân hình nhanh như điện, gần như trong nháy mắt đập một chưởng lên những người kia.
Khí tức mạnh mẽ đến mức làm trái tim vỡ nát, những người kia thậm chí còn không có phản ứng gì thì đã ngã gục, khóe miệng khẽ chảy máu, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ và khó tin. Bốn người đến chết cũng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Antonia đứng ở sau nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì sắc mặt trắng bệch, nhưng cũng vô cùng kinh ngạc.
Cô ta sống dưới lòng đất bốn năm, biết rõ Harlan và bốn người trợ thủ đắc lực kia mạnh mẽ đến nhường nào, nhưng mà bây giờ bốn người sống sờ sờ bị giết chết chỉ trong một giây.
Từ lúc Harlan bước chân vào cánh cửa thì nhịp tim của Antonia tăng nhanh vô cùng. Cô ta sợ bị người khác phát hiện, trong lòng vô cùng sợ hãi, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Đến tận bây giờ trái tim đang treo ngược của cô ta mới trở về đúng vị trí.
Bước quan trọng nhất của kế hoạch đã hoàn thành!
Harlan là người phụ trách an ninh ở đây, chỉ cần bắt anh ta lại thì kế hoạch sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Tần Dương nhìn Samuel giết chết bốn người kia thì vừa sợ hãi vừa thán phục.
Bốn người kia dù thế nào cũng là cao thủ, cho dù thực lực chưa đạt đến chí tôn nhưng đều đã đạt đến cấp thông thần cường giả, thậm chí còn có người là thông thần đỉnh phong, nhưng bọn họ lại chết một cách bất ngờ như thế.
Dạng người thực lực như vậy chỉ cần vung tay một cái là có thể gây ra động tĩnh rất lớn, nhưng ở trước mặt Samuel lại giống như mấy con kiến, chỉ cần một ngón tay cũng có thể bị bóp chết.
Thậm chí còn không kịp nói câu nào đã chết.
Tần Dương nhanh chóng kéo bốn người vào phòng nghỉ, sau đó khép cửa lại, đứng trước mặt Samuel và Harlan.
“Chúng ta có thể bắt đầu bước thứ hai rồi.”