Chương 2278: Tát mấy cái trút giận?
Phải mất một khoảng thời gian mới có thể lấy được kí ức trong đầu Harlan, dù sao thì Harlan cũng xem như chí tôn cường giả, mặc dù không có sức mạnh tinh thần tối cao nhưng sức mạnh ý chí lại vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng cho dù sức mạnh ý chí có mạnh mẽ đến đâu thì cũng không thể chịu được sự tấn công mạnh mẽ của sức mạnh tinh thần của Tần Dương. Dưới tiền đề không thể sử dụng được thực lực cường hãn của bản thân thì Harlan cũng không khác gì một người bình thường có ý chí sắt đá.
Sau khi thần trí của Harlan sụp đổ thì thành thật trả lời tất cả các vấn đề của Tần Dương.
Hỏa lực của hệ thống tự hủy được đặt ở một điểm quan trọng trong căn cứ, một khi được kích nổ thì tất cả căn cứ sẽ nổ tung, không ai có thể chạy thoát được. Ngòi nổ của hệ thống tự hủy nằm trong tay Harlan.
Ngòi nổ thuộc quyền kiểm soát của một mình Harlan, cũng chỉ một mình anh ta biết cất ở đâu. Hơn nữa, ngòi nổ này còn có một hệ thống kích hoạt thủ công dự phòng, ngay cả khi kíp nổ điện tử bị phá hủy thì vẫn có thể kích nổ thủ công.
Hệ thống tự hủy là một hệ thống đơn độc, cho dù là thiết bị kích nổ điện tử của Harlan hay là thiết bị thủ công thì đều được thông báo cho thủ lĩnh của Niết Bàn. Sau khi được thủ lĩnh trao quyền thì hệ thống sẽ được khởi động, tạo thành vụ nổ kinh người.
Tần Dương nghe Harlan giải thích xong thì vô cùng cảm thán về sự kín kẽ tỉ mỉ của thiết bị tự hủy này. Cho dù Harlan là người phụ trách kíp nổ, cũng có thể phán đoán có cho nổ tung hay không, nhưng căn cứ thực sự có nổ hay không còn phải chờ sự xác nhận của thủ lĩnh. Có thể thấy được trình độ khống chế của thủ lĩnh Niết Bàn với những thứ này.
Tần Dương bỗng nhiên nghĩ đến căn cứ sa mạc này có một hệ thống tự hủy có uy lực kinh người, vậy còn căn cứ trước đây hắn và Mai Lạc Y tìm ra thì sao?
Liệu căn cứ bí mật đó có những kíp nổ mạnh mẽ có thể làm nổ tung căn cứ trong tích tắc như thế này không?
Nếu khi đó căn cứ phát nổ, vậy thì hắn, Mai Lạc Y và Mai Phi Phi có thể thuận lợi chạy thoát không?
Nhưng nghĩ lại một chút, cho dù lúc đó ai cũng biết dưới căn cứ có không ít nghiên cứu giá trị, nhưng Mai Lạc y lại không có ý định xuống phía dưới mà lại đuổi theo những người chạy trốn, sau đó bắt được Ba Tụng và người phụ trách phòng thí nghiệm.
Tiếp theo đó, nhóm người Tần Dương tiến hành quay một đoạn video. Trong đoạn video này, Khải Địch tuyên bố vì một số lí do mà thủ lĩnh ra lệnh để anh ta thay Harlan chịu trách nhiệm về an ninh của toàn bộ căn cứ. Harlan ngồi bên cạnh mặt không đổi sắc, cũng không có bất cứ phản bác nào.
Mặc dù trong cả video, Harlan nhìn hơi cứng ngắc, cũng không bày tỏ thái độ gì nhưng suy cho cùng thì Khải Địch cũng là một trong ba người phụ trách ở đây, thế nên hầu hết mọi người đều tin, không ai nghĩ đây là trò đùa?
Ai dám nói đây là trò đùa chứ?
Chẳng phải là muốn chết sao?
Huống hồ Harlan cũng ngồi ngay bên cạnh, nhìn dáng vẻ rất khó chịu, toàn bộ quá trình không nói một lời, điều này cho thấy anh ta đang rất khó chịu, cố gắng kìm nén bực bội.
Nhưng khó chịu thì cũng làm được gì, đây là mệnh lệnh cẩu thủ lĩnh, anh ta có thể không nghe sao?
Mọi người đều đã tìm được lí do giải thích cho chuyện tại sao Harlan không nói câu nào. Mặc dù anh ta không nói gì, không biểu hiện gì nhưng cũng không phản bác, mà không phản bác chính là ngầm đồng ý.
Sau khi quay xong, Tần Dương thở phào một hơi rồi nhìn sang Harlan vẻ mặt đang vô cùng tức giận:”Có cần giữ người này lại không?”
“Tạm thời cứ giữ lại, dù sao bị ta phong bế rồi thì ngoài ta ra sẽ không có người thứ hai có thể giải được. Bây giờ anh ta giống như một người bình thường, cứ đánh ngất đi rồi giữ lại, biết đâu còn có chỗ sử dụng...”
Tần Dương gật đầu: “Được, vậy trước tiên chúng ta đi lấy thiết bị dẫn nổ, sau đó đi phá hủy kíp nổ. Dù thế nào thì cũng phải phá hủy những thứ này trước rồi mới dám an tâm quăng quật, nếu không thì chẳng biết lúc nào nơi này sẽ nổ ầm một tiếng, chúng ta bị nổ tan xác thì chẳng phải sẽ là một tổn thất lớn sao?”
Samuel gật đầu: “Cũng được, trước tiên giải quyết hệ thống tự hủy, giải quyết xong thì có thể kiểm soát phòng điều khiển, thế thì cũng không kém thời gian định trước là bao.”
“Được!”
Tần Dương và Samuel đứng lên, Samuel tiện tay đánh ngất Harlan, sau đó quay đầu nói với Antonia: “Cô ở lại đây, không cho bất cứ ai vào văn phòng, nếu có chuyện gì thì cố gắng kéo dài thời gian một chút.”
Antonia thấp thỏm: “Văn phòng này được đóng mở bằng mật khẩu, người khác không vào được đâu, tôi ở lại cũng không có việc gì. Tôi đi cùng mọi người cũng được, nếu chỗ nào cần ra mặt giao tiếp thì có tôi ở đó cũng thuận tiện hơn.”
Tần Dương mỉm cười: “Cô sợ sau khi chúng tôi hoàn thành xong kế hoạch sẽ bỏ mặc cô sao?”
Antonia cắn răng, không phản bác, đúng là cô ta nghĩ như Tần Dương nói, chỉ là không nói ra miệng mà thôi.
Tần Dương lắc đầu: “Cô yên tâm, chúng tôi đã hứa thì nhất định sẽ làm. Từ chỗ này đi đến chỗ sâu nhất mất rất nhiều thời gian, cô ở lại đây quan sát, nếu có vấn đề gì thì lập tức nghĩ cách thông báo cho chúng tôi.”
Dù sao đây cũng là bên trong cơ sở bí mật, tất cả các thiết bị truyền thông tin đều là hàng cấm, cho dù có mang điện thoại thì cũng không có tín hiệu.
Lúc Tần Dương giải thích, Samuel đứng bên cạnh nhíu mày, hiển nhiên cảm thấy không cần phải cùng cô ta giải thích nhiều như vậy.
Không giết cô ta ngay tại chỗ đã là nhân từ lắm rồi, cô ta còn đòi dính chặt lấy hai người, cô ta bị điên à?
Samuel liếc nhìn Antonia một cái, chỉ một ánh mắt liền khiến cô ta run rẩy thay đổi quyết định.
“Được rồi, tôi sẽ ở lại, nếu có chuyện gì xảy ra tôi sẽ tìm cách thông báo cho mọi người.
Antonia ngoan ngoãn trả lời, sau đó không phải là nghi ngờ năng lực của Samuel mà chỉ là không nhịn được, cô ta thì thầm: “Anh ta thực sự sẽ không tỉnh lại được chứ? Nếu anh ta tỉnh lại thì phải làm sao, tôi chỉ là một người bình thường, không thể ngăn cản được anh ta...”
Samuel hờ hững nói: “Cô yên tâm, cho dù cô có lấy hết sức lực tát anh ta mấy cái thì anh ta cũng không tỉnh lại được đây. Trước đây không phải cô bị anh ta bắt nạt sao? Có muốn tát anh ta vài cái cho hả giận không?”