Chương 2285: Giết gà dọa khỉ
"Ầm!" Không khí hỗn loạn và
tiếng nổ của đá nứt có thể phá hủy mọi thứ va chạm với nhau trong không khí,
giống như một quả bom được kích nổ trên không và khiến cho bầu không khí vỡ ra,
như thể nơi đây sắp sụp đổ. Với điểm va chạm là trung tâm, một làn không khí
màu trắng hỗn loạn nhanh chóng tỏa ra mọi hướng theo hình cầu, ngay lập tức
quét xuống một vùng rộng lớn của đám đông trên mặt đất.
Thủ lĩnh Niếp Bàn khịt mũi một cái, phóng
về phía sau, rơi vào trong biển cát xa xa, Samuel cũng bị đối phương cho một
đấm kịch liệt mà ngã xuống mặt đất, trực tiếp đánh vào trong cát vàng. Trong
giây tiếp theo, cát vàng nổ tung, Samuel nhảy ra khỏi cát vàng, phóng về hướng
nơi thủ lĩnh Niếp Bàn rơi xuống. Khi Samuel băng qua ngọn đồi, nhìn thấy một
bóng người đang lao về phía đông với tốc độ cực nhanh, hiển nhiên là bên kia
không hề chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu với Samuel, hay nói cách khác, vụ nổ
lớn vừa rồi khiến hắn ta bị thương, không còn đủ sức để chiến đấu với Samuel
nữa. Thủ lĩnh Niếp Bàn rõ ràng là một anh hùng kiệt xuất. Phi thuyền đã bị tấn
công bằng tên lửa, cường giả đỉnh phong thì truy sát hắn ta. Mặc dù vẫn chưa rõ
cường giả đỉnh phong trông giống như Khải Địch này là ai nhưng hắn ta có thể
chắc chắn rằng căn cứ bí mật của hắn ta không xong rồi. Hắn không chút do dự
xoay người bỏ chạy, dù thế nào cũng phải chạy trốn trước khi lập kế hoạch, nếu
không, chẳng những căn cứ sẽ không giữ được mà ngay cả bản thân hắn cũng bị giữ
lại ở đây.
Samuel cau mày, liếc nhìn về phía sau, lập
tức đuổi theo thủ lĩnh Niết Bàn. Ông ta không những muốn chiếm đóng căn cứ này,
mà càng muốn săn lùng thủ lĩnh Niết Bàn hơn, dù sao Tần Dương cũng ở đó, Bull
cũng ở đó, những chuyện ở căn cứ bí mật sớm đã bàn giao xong, ông ta ở đó cũng
chả có tác dụng gì. Nếu có thể giết chết thủ lĩnh Niết Bàn, ông ta cho dù không
có thứ gì cũng sẽ rất hài lòng. Cả hai nhanh chóng lần lượt biến mất trên bãi
cát dài màu vàng.
...
Trong căn cứ, Tần Dương đứng trước bàn
điều khiển chính cầm đao chiến, lạnh lùng nhìn những người trong phòng với vẻ
mặt cảnh giác. Hắn không dám chắc những người này có ý kiến gì không, nhưng
dù thế nào thì việc đảm bảo thông suốt thông đạo và kiểm soát nơi này cho đến
khi Bull đưa người vào giết và khống chế nơi này mới là điều quan trọng nhất
đối với Tần Dương hiện tại. Nếu phòng điều khiển rơi trở lại các thành viên của
Niếp Bàn, họ sẽ đóng cửa thông đạo. Với quyền kiểm soát căn cứ của bọn họ, có
lẽ họ thực sự có thể giành lại quyền kiểm soát căn cứ.
Ngay khi Samuel rời đi, một giọng nói xôn
xao đột nhiên xuất hiện trong phòng điều khiển vốn dĩ rất yên tĩnh, đám người
đang rũ rượi, đột nhiên sôi trào, tất cả đều nghi ngờ nhìn thẳng vào Tần Dương
và Antonia. Samuel tàn nhẫn giết người, địa vị Khải Địch ở đó, ai cũng không
dám động thủ, e rằng sẽ trở thành người tiếp theo, mà Tần Dương chỉ là thuộc
hạ, là vệ sĩ, những người này tự nhiên sẽ không cần sợ hãi như vậy.
"Này, chuyện quái gì đang xảy ra vậy,
hãy kể cho chúng tôi nghe đi." Một người đàn ông vạm vỡ đứng dậy, chỉ tay
về phía Tần Dương, giọng điệu có chút gấp gáp, không hề lễ phép, hiển nhiên đối
phương không hề để Tần Dương vào mắt. Tần Dương lạnh lùng liếc hắn một cái, nhẹ
nhàng nói: "Câm miệng, ngồi xuống đi, nếu không, sẽ chết!" Người đàn
ông sắc mặt trở nên cứng ngắc, không ngờ một tên thuộc hạ như Tần Dương đây lại
nói ra những lời như vậy, ánh mắt độc đoán, trên mặt hắn ta đột nhiên cảm thấy
có chút không hài lòng, đẩy ghế sang một bên, đi về phía Tần Dương: "Anh cũng
chỉ là tay sai thôi, ra vẻ ta đây cái gì chứ, chúng tôi chỉ là muốn biết một
chút tình hình..." Người đàn ông cách Tần Dương không xa, nhưng khi hắn ta
đứng dậy đi tới, khoảng cách bỗng nhiên gần hơn. Antonia đã đứng núp sau lưng
Tần Dương trong tiềm thức, trái tim cô thấp thỏm không yên. Tần Dương nhìn
người đang tới gần, khóe miệng cong lên thành vòng cung, đao trong tay cũng
không chút do dự vung ra. Tuy rằng người đàn ông đang tới gần Tần Dương, nhưng
vẫn là ỷ lại vào thực lực chính mình, thấy được Tần Dương cầm đao, trong lòng ý
thức muốn trốn, nhưng mà đao của Tần Dương quá nhanh, rất dứt khoát!
Lưỡi đao lóe lên, rồi biến mất. Con đao
vẫn ở trong tay Tần Dương, hắn ta vẫn ở nguyên vị trí ban đầu, tựa như không hề
động đậy, nhưng người đàn ông đến gần Tần Dương đột ngột dừng lại, lấy tay che
cổ, kinh hãi mở to hai mắt, máu từ ngón tay trào ra, bao phủ cả người.
"Rầm!" Người đàn ông đó trực
tiếp ngã xuống đất làm đổ một cái ghế, tuyệt vọng nhìn Tần Dương, tựa hồ muốn
nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra lời nào, cả hai tay đều mềm nhũn.
Tần Dương dùng đao của mình dứt khoát chém người đàn ông cầm đầu đó, lập tức
trấn áp mọi người. Đám người còn đang ồn ào bỗng nhiên im lặng, thậm chí có
người không nhịn được lẩm bẩm gì đó trong đám người, khi ánh mắt lạnh lùng của
Tần Dương quét qua, đám người đang lẩm bẩm kia nhanh chóng ngậm miệng không dám
lên tiếng nữa. Tần Dương trong lòng thở phào nhẹ nhõm, đám người này nếu cùng
nhau phản loạn thì thật phiền phức, mà như thế này lại dễ dàng, giết tên cầm
đầu tự nhiên những người phía sau cũng không dám ho he gì nữa.
Giết gà dọa khỉ! Antonia thản nhiên nhìn
Tần Dương giết tên cầm đầu kia, im lặng nhìn lại hiện trường, cô thở hắt ra một
hơi, chính mình không có sức trói gà, một khi có xung đột, e rằng người đầu
tiên vào thế yếu chính là cô. Antonia không thể không quay đầu lại nhìn màn
hình, rất đông người đã đổ xô xuống lối vào của thông đạo, một số người đã chạy
nhanh đến phòng điều khiển, người dẫn đầu là Bull và Lục Thiên Sinh. Có rất
nhiều lực lượng phòng thủ bên ngoài phòng điều khiển đang phải đối mặt với tình
huống như vậy, nhưng không biết nên chống trả hay bỏ cuộc. Với sự do dự như
vậy, Bull và những người khác đã lao vào đến phòng điều khiển, Tần Dương cũng
đã cho người mở phòng điều khiển.
Nhìn thấy Tần Dương đứng trong phòng điều
khiển với con đao chiến trong tay, Bull thở phào nhẹ nhõm, xua tay, cùng một
đội tinh nhuệ xông vào phòng điều khiển. Tần Dương nhìn thấy Bull đi tới trước
mặt, không nói vòng vo, trực tiếp đi vào vấn đề chính: "Trước khi rời đi,
ông ta nói kẻ hạ vũ khí sẽ không giết, kẻ nào chống cự giết không tha!"
Bull gật đầu, thể hiện rằng mình đã hiểu:
"Ở đây có thể nhìn thấy mọi thứ đúng không?"
"Đúng vậy, ông cũng có thể ra lệnh
cho họ." Tần Dương ra khỏi bàn điều khiển, Bull nhanh chóng nhìn thấy tình
huống bên trong, sau đó lấy ra bản vẽ mà Samuel đã đưa trước khi rời đi, bắt
đầu nhanh chóng chỉ huy. Tần Dương không có mấy hứng thú tham gia cuộc cướp bóc
này, càng quan tâm đến trận chiến giữa Samuel và thủ lĩnh Niếp Bàn ở bên ngoài,
lập tức vẫy tay với Bull: "Tôi đi ra ngoài xem sao."