Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 2285 - Chương 2296: Tóm Lại Đều Là Tin Tức Tốt

Chương 2296: Tóm lại đều là tin tức tốt
 

Ba trăm mét, cũng không tệ lắm?

Tần Dương không mù, rõ ràng hắn thấy sự kinh ngạc trên gương mặt Lục Thiên Sinh.

Có thể khiến Lục Thiên Sinh có vẻ mặt này, có lẽ phạm vi ba trăm mét cũng không tính là quá nhỏ?

Tần Dương không hỏi những người khác về vấn đề này, sau khi sư phụ Mạc Vũ bước vào giới thông thần thì Tần Dương đã từng tò mò hỏi thăm thông thần là cảnh giới như thế nào, cũng liên quan đến khoảng cách nhận thức.

Mạc Vũ nhắc nhở Tần Dương không được tùy tiện hỏi khoảng cách nhận thức của người khác, cũng không được tùy tiện nói cho người khác biết khoảng cách nhận thức của mình.

Cùng một cảnh giới thông thần cũng có điểm mạnh điểm yếu, độ mạnh yếu quyết định bởi khoảng cách nhận thức. Thực ra đạo lý này cũng rất đơn giản, một người tu hành có khoảng cách nhận thức là một trăm mét so với một người tu hành có khoảng cách nhận thức hai trăm mét, ai sẽ là người lợi hại hơn đây?

Đáp án vô cùng rõ ràng, vì vậy, cho dù mọi người đều là thông thần cường giả, biết rõ khoảng cách nhận thức của ai thì có thể đánh giá được thực lực của người đó. Thế nên, các thông thần cường giả đều giữ kín khoảng cách nhận thức của mình.

Lúc trước Tần Dương đột phá thông thần, cả Samuel và Lục Thiên Sinh đều không hỏi chuyện này. Bây giờ chắc là Lục Thiên Sinh không nhịn được tò mò nên mới hỏi.

Samuel và Lục Thiên Sinh đều là chí tôn cường giả, nếu thực sự muốn hãm hại Tần Dương thì căn bản không cần phải thám thính gì, thế nên Tần Dương rất thoải mái trả lời. Nhưng xem ra đáp án ba trăm mét của hắn đã khiến Lục Thiên Sinh ngạc nhiên.

Chỉ là không biết Lục Thiên Sinh lúc còn ở cảnh giới thông thần thì khoảng cách nhận thức là bao nhiêu...

Đây chỉ là một tình tiết, sáng hôm sau Tần Dương lặng lẽ rời khỏi thành phố Hỗn loạn, mang theo ổ cứng về Kinh thành.

Tần Dương vừa mới xuống sân bay đã được Bạch Phá Quân phái xe tới đón rồi đưa thẳng đến tổng bộ Bàn Cổ, sau đó dẫn thẳng vào văn phòng của Bạch Phá Quân.

Tần Dương vào trong phòng, ánh mắt của Bạch Phá Quân rơi trên người Tần Dương, sau đó trực tiếp đứng dậy khỏi ghế, ánh mắt hơi biến đổi: “Thực lực của cậu hình như đã tăng lên rất nhiều...”

Bạch Phá Quân là chí tôn cường giả, Tần Dương cũng không che giấu khí tức của mình, thế nên chỉ chớp mắt ông ta đã nhận ra được sự thay đổi của Tần Dương.

Tần Dương mỉm cười: “Tôi đã tiến vào thông thần rồi.”

Bạch Phá Quân sửng sốt: “Thông thần? Tôi nhớ lúc trước cậu mới chỉ là siêu phàm trung kì mà?”

“Đúng vậy, lần này thăng liền hai cấp, trực tiếp bước vào hàng ngũ thông thần.”

Tần Dương thuật lại ngắn gọn chuyện mình đã trải qua: “Chất lỏng màu xanh đó rất kì quái, không phải nước, nhiệt độ rất thấp, nhưng lại không đóng băng. Tuy vậy, nó rất lạnh, lạnh thấu xương, lạnh đến tận sâu trong tâm hồn. sau khi tôi thăng cấp thì chất lỏng này đã biến mất, có lẽ đã bị tôi hấp thụ rồi.”

Bạch Phá Quân cau mày: “Tôi không biết thứ cậu nói là cái gì, xem ra trong tay Samuel có không ít đồ tốt, đúng rồi, đồ đâu?”

Tần Dương lấy ổ cứng ra đưa tới trước mặt Bạch Phá Quân: “Ông ta cho tôi, nói là để tôi mang về giao nộp. Tôi chưa xem có gì bên trong, nhưng ông ta nói tùy tiện đem bán cũng có thể thu được mười mấy tỉ đô...”

Hai mắt Bạch Phá Quân sang lên, cầm ổ cứng nhìn một chút: “Ông ta nói thế nào?”

Tần Dương cười, thẳng thắn trả lời: “Ông ta nói trong này có một số phần miễn phí, một số phải thu phí. Nếu muốn có được những phần còn lại thì đến tìm ông ta, ông ta sẽ đưa ra bảng giá. Hoa Hạ có lấy hay không cũng không sao, Hoa Hạ không lấy thì vẫn còn những người khác muốn lấy.”

Tần Dương vừa nói vừa nhìn Bạch Phá Quân, muốn xem Bạch Phá Quân có phản ứng như thế nào, dù sao thì những lời này của Samuel nghe cũng hơi kiêu ngạo. Bạch Phá Quân là người quyền cao chức trọng, nghe những lời này sẽ không thấy chói tai chứ?

Nhưng điều khiến Tần Dương không ngờ là hai mắt Bạch Phá Quân lại sang lên, không chút do dự đáp lại: “Có thể, chỉ cần đáng giá thì tùy ông ta ra giá. Dù sao thứ ông ta muốn cũng không phải là tiền.”

Nhìn phản ứng của Bạch Phá Quân, Tần Dương thở phào nhẹ nhõm: “Tôi không hiểu về kĩ thuật, đồ cũng đã đưa về rồi, nhiệm vụ của tôi cũng coi như đã hoàn thành.”

Bạch Phá Quân nhìn Tần Dương, mỉm cười nói: “Mặc dù đây không phải nhiệm vụ mà tôi giao cho cậu nhưng cậu vẫn có thể đem về cho tôi một sự ngạc nhiên như thế này, bây giờ tôi đã tin cậu là một thành viên may mắn.”

Tần Dương cười: “Tôi chỉ tình cờ mà thôi, không tốn bao nhiêu công sức, ngược lại còn có thể chiếm được tiện nghi. Hơn nữa, tôi cảm thấy Samuel chỉ thuận tiện nhờ tôi đưa đồ thôi, cho dù không có tôi thì ông ta vẫn có thể thông qua đường dây khác đưa đồ đến.”

Bạch Phá Quân hơi tựa ra sau ghế, mỉm cười: “Đồ đã tới nơi, vậy thì bây giờ cậu có thể nói cho tôi biết những ngày qua đã xảy ra chuyện gì không? Mặc dù tôi cũng đã nghe được một chút nhưng cậu là người trực tiếp tham dự, chắc chắn sẽ chi tiết và thú vị hơn.”

Tần Dương cười: “Chà chà, tôi biết một chuyện...”

Bạch Phá Quân nghe Tần Dương kể xong thì không khỏi thở dài: “Tiếc quá, nếu như quả tên lửa đó có thể giết chết thủ lĩnh của Niết Bàn, vậy thì chúng ta sẽ bớt đi rất nhiều chuyện phiền phức.”

Tần Dương cũng cảm thán: “Lúc ấy tôi ở trong phòng điều khiển cũng vã mồ hôi, đáng tiếc vẫn để tên đó chạy mất. Hơn nữa còn cả chiếc phi thuyền đến từ Nossa kia nữa, sau khi chúng tôi đi kiểm tra thì nó đã bị nổ tan tành, không còn giá trị gì nữa.”

Bạch Phá Quân gật đầu tán đồng: “Đây là chuyện không thể tránh được, chiếc phi thuyền đó tính năng mạnh mẽ, chỉ chần chừ một lúc là bọn chúng có thể trốn thoát. Chỉ tiếc là đã hủy cả phi thuyền và thủ lĩnh Niết Bàn vẫn còn sống, đúng là tính mạng của đỉnh phong cường giả dai như gián, đập mãi không chết.”

Bạch Phá Quân hơi ngừng một chút, sau đó lại nhìn Tần Dương: “Nhưng dù thế nào đi nữa thì lần này Niết Bàn đã bị tổn thất vô cùng nặng nề, bị chiếm mất một căn cứ quan trọng. Samuel chính thức đối đầu với hắn, chúng ta thu được nhiều kỹ thuật, thực lực của cậu cũng tăng lên, tóm lại tất cả đều là chuyện tốt.”

Tần Dương mỉm cười: “Đúng vậy, tất cả đều là những tin tức tốt. Mặc dù Samuel có nhiều hơn một đối thủ nhưng hình như ông ta lại chẳng hề quan tâm. Có lẽ đó là tính cách của những cao thủ, thích tìm cho mình những chuyện có tính khiêu chiến, nếu không cuộc sống sẽ vô cùng nhàm chán.”

Bạch Phá Quân mỉm cười: “Lần này cậu lại lập được công lớn, tôi sẽ ghi lại cho cậu.”

Tần Dương cũng không quá quan trọng, cười cười: “Được, cứ ghi lại hết, sau này ban thưởng thật lớn cho tôi... À đúng rồi, Grimm đâu, khoảng thời gian này hình như ông ta nghiên cứu phát minh rất bận rộn, có thu được kết quả gì không?”
Bình Luận (0)
Comment